Con... hoang mà đòi bình đẳng!!!
CTV Danlambao - Nhân dịp đảng con hoang... nhiệt liệt chào mừng 65
năm nô lệ đảng cha (18/1/1950 - 18/1/2015), phó thủ tướng, ngoại trưởng Phạm
Bình Minh lại khẳng định luôn coi trọng quan hệ
hợp tác bình đẳng với Tàu cộng. Sao kỳ vậy ta!!! Sao có thể coi
trọng một thứ không hề có!
Chẳng khác gì các DLV 50 xu, Phạm Bình Minh
lại cắt dán cut & paste luận điệu yêu-tàu-vị-yểu cũ xì "Việt
Nam luôn coi trọng quan hệ hữu nghị, hợp tác bình đẳng cùng có lợi với Trung
Quốc, mong muốn quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt - Trung ngày
càng phát triển đi vào chiều sâu, ổn định, bền vững trong bối cảnh nhiều khu
vực trên thế giới đang đầy dẫy các bất ổn và mọi con mắt đang hướng và đặt
nhiều kỳ vọng vào Châu Á".
Thì đi vào chiều sâu nên Tàu cộng nó nghênh
ngang đem giàn khoan vào biển nhà nó khoan cho... sâu.
Thì đi vào ổn định nên Tàu cộng nó làm hải tặc
xua đuổi, cướp bóc, đánh người, bắt người và đâm chìm thuyền bè của ngư dân
Việt như chỗ không người.
Thì đi vào bền vững nên tuần trước Bộ ngoại
giao Tàu cộng nó tuyên bố Tàu cộng có toàn quyền xây dựng đảo nhân tạo ở Trường
Sa cho nó... bền.
Muốn bình đẳng chẳng? Nó... xịt cho mà chết:
Trang VnExpress lề đảng cũng đã "hỗ
trợ" lời phát biểu quan hệ "bình đẳng" của Phạm Bình Minh bằng
hình ảnh ư là ấn tượng:
Ảnh VnExpress
Chưa đủ, ông Minh còn huênh hoang tuyên bố
rằng chuyện nhượng đất nhượng biển cho Tàu cộng là một thành công khi
đảng cộng sản con đã hoàn thành công tác ký cho đảng cộng sản cha qua cái gọi
là phân giới cắm mốc biên giới trên đất liền và phân định Vịnh Bắc Bộ.
Ôi! Bên kia biên giới là nhà. Bên này
biên giới cũng là quê hương.
Có đứa đã thơ rằng như thế
mà!
NÓI THẬT VÀ NÓI SỰ
THẬT
Nguyễn Trọng Bình
1. Có
thể thấy sau những phát ngôn của Thủ tưởng Nguyễn Tấn Dũng về những vấn đề liên
quan đến cơ chế kiểm soát và cung cấp thông tin trong thời đại công nghệ hiện
nay thì gần như ngay lập tức nhiều cơ quan truyền thông, những người báo chuyên
lẫn không chuyên đều tỏ ra vui mừng phấn chấn. Mới đây, báo Tuổi trẻ số ra ngày
Chủ nhật, 18 tháng 1 cũng đã tổ chức một diễn đàn xung quanh vấn đề này[1]. Một
lần nữa, hầu hết những người tham gia diễn đàn này đều đồng tình với quan điểm
của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trước đó. Đặc biệt, mọi người đều nhất trí cho
rằng việc kịp thời và công khai, minh bạch thông tin cho người dân về tất cả
mọi vấn đề của đời sống xã hội là giải pháp quan trọng nhằm giành lại “trận địa
thông tin” trong tình hình bùng phát thông tin trên các trang, mạng xã hội hiện
nay.
Bây giờ chúng ta hãy thử đặt câu hỏi để xem
đây có phải là một giải pháp tốt hay không? Câu hỏi là, giả sử trong trường hợp
các cơ quan truyền thông chính thống đã chủ động cung cấp thông tin một cách
kịp thời và minh bạch rồi nhưng nhân dân vẫn không tin thì sao? Hay người dân
sau khi có thông tin từ các cơ quan truyền thông chính thống nhưng họ vẫn muốn
tìm thông tin ở chỗ không chính thống như một cách để kiểm chứng mức độ chân
thật của sự việc nào đó thì sao? Bởi nói cho cùng, việc hoài nghi hay không tin
vào một thông tin liên quan đến một vấn đề, một sự kiện nào đó cũng là quyền
của mỗi người dân và không ai hay một cơ chế nào có thể ngăn cấm họ.
2. Đặt
câu hỏi mang tính phản biện như trên, người viết bài này muốn nhắc lại đây quan
điểm của giáo sư Lê Ngọc Trà trong một bài viết cách đây gần 30 năm. Chính xác
là năm 1988 – thời điểm được xem là lần “đổi mới tư duy thứ nhất” của Đảng
những 80 của thế kỷ trước. Khi ấy, trên lĩnh vực văn hóa văn nghệ nói chung và
văn học nghệ thuật nói riêng, sau khi đã được Đảng “cởi trói”, Giáo sư Lê Ngọc
Trà có nêu quan điểm rằng:
“Mặt khác phải thấy rằng nói thật và nói sự
thật không phải bao giờ cũng là một. Có khi anh chân thành đấy nhưng vì nói một
chiều, định hướng của anh sai nên thành ra chỉ nói được một nửa sự thật. Chẳng
phải mấy chục năm qua phần đông nhà văn chúng ta cũng tin mình nói thật đó sao?
Mà có lẽ đúng như vậy. Nhưng bây giờ thì trừ những người “yêu quá khứ” vì yêu
mình ra, mấy ai nghĩ rằng văn học ta đã nói hết được sự thật?” [2].
Từ quan điểm trên của Giáo sư Lê Ngọc Trà có
thể nói, sắp tới đây việc chủ động cung cấp thông tin kịp thời, chính xác và
minh bạch cho người dân của các cơ quan truyền thông chính thống nước nhà thật
ra chỉ mới đáp ứng được một nửa sự thật về một vấn đề, một sự kiện nào đó mà
thôi. Nói cách khác, việc chủ động kịp thời và minh bạch thông tin về sự kiện
nào đó của đất nước mới là “điều kiện cần” trong vấn đề xây dựng niềm tin đối
với nhân dân của các cấp chính quyền và lãnh đạo Nhà nước. Vậy thì nửa sự thật
còn lại nằm ở đâu? Hay cái “điều kiện đủ” ở đây là gì? Xin thưa đó là tâm thế và thái độ của
người cung cấp thông tin hay chính xác hơn là tâm thế và thái độ của lãnh đạo Nhà nước
và chính quyền đối với nhân dân trong việc cung cấp thông tin về
những sự kiện liên quan đến hiện tình đất nước là như thế nào? Vấn đề này có
thể nhìn nhận ở 3 phương diện quan trọng sau:
Một, thông tin được cung cấp có mang tính chia
sẻ và sẵn sàng đối thoại với nhân dân để tìm sự đồng thuận hay chỉ nhằm mục ban
phát trong sự áp đặt suy nghĩ và tư tưởng người dân; như một mệnh lệnh để thi
hành và không cho phép người dân được quyền phản biện lại hay có cách nhìn
khác, góc nhìn khác?
Hai, thông tin được cung cấp có thực sự nhằm
phục vụ lợi ích của đại bộ phận công chúng và nhân dân hay chỉ phục vụ lợi ích
cho một người hay nhóm người nào đó?
Ba, chỉ số và mức độ công khai, minh bạch của
những sự kiện được cung cấp như thế nào, độ tin cậy của những vấn đề ra sao;
đâu là những sự kiện mà người dân đương nhiên phải được chính quyền cung cấp
(ngoài những vấn đề, những thông tin liên quan đến bí mật quân sự, bí mật quốc
gia) để mà “dân biết, dân bàn,
dân làm, dân kiểm tra”…?
3. Thời
gian qua, có một thực tế mà ai cũng nhìn thấy là, trước một vấn đề nào đó (nhất
là vấn đề liên quan đến đời tư của các lãnh đạo cấp cao hay thông tin về những
vấn đề liên quan đến chủ quyền quốc gia về biển đảo…) thì về phía các cơ quan
truyền thông chính thống, đa phần chỉ cung cấp cho người dân ở mức độ “vừa
phải” hay chủ yếu là “nói tránh”, “nói giảm” đi cái bản chất thật của những sự
việc (ví như đồng chí X, Y, Z hay ngư dân của ta bị “tàu lạ” đâm chìm…). Ở
chiều ngược lại, các cơ quan truyền thông phi chính thống lại có khuynh hướng
đưa tin theo kiểu nói quá, nói phóng đại hay thổi phồng lên. Đây là gì nếu
không phải là thái độ và tâm thế của những bên cung cấp thông tin đến với người
dân?
Nghiêm túc mà nói thì cả hai cách cung cấp
thông tin đến người dân như trên đều là cố tình bóp méo và xuyên tạc bản chất
thật của những sự việc. Thế nhưng, phía nào cũng khư khư cho rằng mình đang nói
thật về một sự việc, sự kiện ấy. Và như thế tất cả người dân vô tình trở thành
nạn nhân của những thông tin trái chiều ấy. Hay nói cách khác, mọi sự phân tâm
và hoang mang của người dân đều bắt nguồn từ chỗ này. Vì một bên chỉ nói một
nửa sự thật còn một bên có khi lại nói quá, nói vượt ra ngoài những sự thật ấy.
Rõ ràng, trong chuyện này cả hai phía chính
thống và phi chính thống đều có lỗi trong cách cung cấp thông tin đến người
dân, tuy nhiên công tâm mà nói thì lỗi của phía cơ quan truyền thông chính
thống có phần nặng và đáng trách hơn. Bởi lẽ:
Thứ nhất, phía các cơ quan truyền thông chính
thống được sự bảo hộ về cơ chế tiếp cận và khai thác thông tin thuận lợi hơn.
Thứ hai, những người đưa tin từ phía các cơ
quan truyền thông chính thống được nuôi dưỡng bằng tiền thuế của người dân góp
vào vậy mà họ chỉ cung cấp thông tin cho người dân không kịp thời và không đầy
đủ.
Như vậy, nói theo ngôn ngữ bóng đá là với lợi
thế “sân nhà” và “trọng tài nhà” nhưng nhìn chung đa phần các cơ quan truyền
thông chính thống vì lý do nào đó có khi chỉ im lặng không hề cung cấp thông
tin cho người dân hoặc có cung cấp nhưng thông tin đến người dân vừa chậm lại
thêm “nói giảm”, “nói tránh” hay chỉ nói có 50% sự thật xung quanh những những
sự kiện mà họ biết rất rõ 100% thì khó mà trách sự xuyên tạc hay bóp méo của
bên cung cấp thông tin không chính thống bằng cách nói quá nó lên.
(Ở đây cũng
mở ngoặc nói thêm là nếu xét trong từng trường hợp cụ thể thì không phải người
làm báo nào trong cơ quan truyền thông chính thống cũng đáng trách, vẫn có
không ít người rất có ý thức về chuyện này nhưng có khi vì cuộc sống nên trong
từng vấn đề cũng nên thông cảm cho họ – những người chưa đến mức phải “bẻ cong
ngòi bút” để tồn tại).
***
4. Dù
sao cũng phải thừa nhận quan điểm chỉ đạo của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khi yêu
cầu xây dựng cơ chế hợp lý nhằm giúp các cơ quan truyền thông chính thống “đưa thông tin chính xác, kịp thời và
minh bạch”đến mọi người dân là một cái nhìn đúng đắn, kịp thời của
người đứng đầu chính phủ trong hoàn cảnh bát nháo và nhiễu loạn thông tin
hiện nay ở Việt Nam; là dấu hiệu cho thấy sự chuyển biến tích cực trong tư duy
và nhận thức của những người lãnh đạo trong vấn đề minh bạch thông tin trước
nhân dân. Tuy vậy, có lẽ các cấp lãnh đạo cùng những người làm báo chính thống
cũng không nên ảo tưởng rằng, nhân dân sẽ tin tưởng chính quyền khi họ được
cung cấp những thông tin kịp thời, chính xác và minh bạch. Vì như người xưa đã
nói: “một lần bất tín vạn
lần bất tin”.
Ngoài ra, trong tình hình xã hội và đất nước
Việt Nam hiện nay, muốn có được hay lấy lại niềm tin của nhân dân thì như đã
nói, tâm thế và thái độ của những người cung cấp thông tin mới là nhân tố quan
trọng và quyết định nhất. Trước một sự kiện nào đó, người dân tuy được cung cấp
một cách kịp thời và minh bạch nhưng nếu thông tin về những sự kiện ấy đã được
“định hướng” và “dàn xếp” trước sao cho chỉ có lợi cho một số người, một nhóm
người nào đó thì có khi chỉ làm nhân dân thêm mất niềm tin hơn mà thôi. Bởi lẽ,
những thông tin như vậy thật ra chỉ mới đáp ứng được một nửa của sự thật. Mà
một nửa sự thật thì như mọi người đã biết đó không phải là sự thật. Vậy nên,
sắp tới đây, muốn người dân thật sự tin tưởng thì nhất định phải tuân thủ một
nguyên tắc mà Giáo sư Lê Ngọc Trà đã nói cách đây gần 30 năm: “nói thật và nói sự thật bao giờ cũng
kèm theo một điều kiện: quyền được nói thật và nói sự thật”[3] của
mỗi người dân.
Nói cách khác, muốn người dân thật sự tin tưởng thì trước hết,
Nhà nước và chính quyền phải tuyệt đối tôn trọng và đảm bảo quyền tự do tư
tưởng, tự do suy nghĩ, tự do ngôn luận của người dân trước mọi sự kiện, mọi vấn
đề của xã hội và đất nước mà họ được những cơ quan truyền thông cung cấp. Nhà
nước và chính quyền phải dũng cảm để sẵn sàng đón nhận và lắng nghe những những
lời nói thật cho dù đó là những lời chỉ trích, “quở mắng” của người dân về
những quyết sách sai lầm hay những vấn đề có màu sắc tiêu cực khác. Lắng nghe
là để nhận lỗi và sửa đổi chứ không phải lắng nghe để trù dập hay thậm chí trấn
áp, đàn áp tinh thần họ. Có vậy may ra mới lấy lại niềm tin của nhân dân; mới
thực sự là Nhà nước “của dân, do dân và vì dân”; thực sự là một xã hội tiến bộ,
dân chủ và văn minh.
Cần Thơ, 18/1/2015
N.T.B.
14
hrs ·
Nguyễn Thanh Phượng, Con
gái thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa thi đậu quốc tịch Mỹ. Lại thêm 1 khúc ruột
ngàn dặm mới từ giã thiên đường CS..
Đảng CSVN Làm sao bảo vệ nổi Chủ nghĩa Mác Lê đã như cái xác
chết thối rữa?
Đỗ
Đăng Liêu
Các bài liên hệ
Cùng tác giả:
Báo Quân Đội Nhân Dân
mới đây đăng bài viết của Đại Tá, Thạc Sĩ Nguyễn Đức Thắng, với tựa đề: Chủ nghĩa Mác - Lê-nin cần
tiếp tục được bảo vệ và phát triển. Tác giả nhắc lại sự sụp đổ của chủ
nghiã cộng sản tại ngay cái nôi của nó là nước Nga, nhưng lập tức đổ hết lý do
cho "chủ nghĩa đế quốc" và "các thế lực thù địch". Ông
viết:
"Chủ nghĩa đế quốc và các
thế lực thù địch đã nhân cơ hội đó ra sức tuyên truyền đề cao xã hội tư bản, hô
hào rời bỏ CNXH và đi theo con đường TBCN. Chúng ra sức xuyên tạc, phủ nhận chủ
nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH, thậm chí còn định ra cả thời gian sụp đổ chế độ
XHCN ở những nước còn lại, trong đó có Việt Nam. Trong hàng ngũ những người
cộng sản và nhân dân, thực tế có một số người đã nhiễm phải những luận điệu
tuyên truyền hết sức tinh vi, hiểm độc của các thế lực thù địch, từ đó nảy sinh
t¬ư tưởng bi quan, dao động, bàng quan, thậm chí đánh mất niềm tin vào chủ
nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH. Trước tình hình đó, những người cộng sản chân chính
cần phải bình tĩnh, tăng cường đoàn kết thống nhất ý chí và hành động để bảo vệ
các giá trị đích thực của chủ nghĩa Mác - Lê-nin và toàn bộ thành quả của cuộc
cách mạng XHCN".
Và tác giả bồi thêm vào
lời khẳng định bất cần lý lẽ đó bằng hàng loạt các khẳng định khác cũng ngang
tàng không kém, chẳng hạn như: "… không thể mượn cớ sự sụp đổ mô
hình CNXH cụ thể ở một quốc gia nào đó để bài bác và phủ định chủ nghĩa Mác -
Lê-nin và CNXH". Cả thế giới cộng sản theo cùng một mô hình nhà nước
Liên Xô và đã sập gần như toàn bộ, chỉ còn 4 nước đang ráo riết chạy theo kinh
tế tư bản (hay kinh tế thị trường mà Mác lên án từ ngày đầu là loại "kinh
tế tư bản bóc lột") để sống còn thì tác giả không hề hay biết?
Còn nhiều khẳng định bất
cần trí óc của cả người đọc lẫn chính người viết, như: "…trong hơn 80
năm qua, đặc biệt những thành tựu to lớn của công cuộc đổi mới đất nước trong
gần 30 năm qua dưới sự lãnh đạo của Đảng ta, càng củng cố vững chắc niềm tin,
niềm tự hào của mỗi đảng viên, cán bộ và nhân dân vào chủ nghĩa Mác - Lê-nin,
vào con đường đi lên CNXH mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn."
Tựu trung, cả bài viết chỉ biết chép lại những câu mang tính kinh điển mà mọi người đã quá ngấy, đã biết quá rõ từ lâu là vô tích sự, và biết là chúng bị tùy nghi bẻ xuôi lẫn bẻ ngược theo nhu cầu của Đảng trong từng giai đoạn. Do đó, chính bài viết đó đã không bảo vệ được chủ nghĩa Mác Lê cho ra hồn chứ chưa nói gì đến động viên người khác làm chuyện đó, và lại càng không có chút hy vọng gì về "phát triển" nó cả.
Tựu trung, cả bài viết chỉ biết chép lại những câu mang tính kinh điển mà mọi người đã quá ngấy, đã biết quá rõ từ lâu là vô tích sự, và biết là chúng bị tùy nghi bẻ xuôi lẫn bẻ ngược theo nhu cầu của Đảng trong từng giai đoạn. Do đó, chính bài viết đó đã không bảo vệ được chủ nghĩa Mác Lê cho ra hồn chứ chưa nói gì đến động viên người khác làm chuyện đó, và lại càng không có chút hy vọng gì về "phát triển" nó cả.
Nhưng có lẽ chẳng ai chê
bai gì khả năng của tác giả Nguyễn Đức Thắng vì ông bị giao một việc quá khó.
Làm sao mà bảo vệ nổi chủ nghĩa Mác Lê trong thực tế ngày nay?!
Làm sao bảo vệ nổi khi
thực tế đã chứng minh điều hoàn toàn ngược lại. Trên tổng số gần 100 quốc gia
tự nhận là theo Chủ Nghiã Xã Hội, khởi đi từ cái nôi là nước Nga, ngày hôm nay
chỉ còn có 5 nước vẫn cố bám víu (hoặc còn giả dạng bám víu) vô vọng vào CNXH
là Trung Cộng, Việt Cộng, Lào Cộng, Cu Ba và Bắc Hàn. Tình trạng 5 quốc gia
này, từ chính trị, đến văn hoá xã hội, nếu không ngày một tồi tệ, lạc hậu thì
cũng cực kỳ bất ổn và khủng hoảng. Nói chung là trong tình trạng chết dần hoặc có
thể bùng vỡ bất cứ lúc nào. Trong khi đó, tất cả các nước thoát độc tài cộng
sản để chuyển sang thể chế dân chủ đều bừng sống lại về mọi mặt, như những
người bị bóp cổ lâu ngày nay được thở lại dưỡng khí trong lành.
Làm sao bảo vệ nổi khi
nước cộng sản nào càng rời xa mô hình kinh tế XHCN và chạy theo kinh tế tư bản
thì càng rời xa vực thẳm. Chính Trung Cộng đã vất mô hình kinh tế XHCN để chạy
theo "kinh tế thị trường với đặc tính Trung Quốc" từ năm 1976, và
CSVN bắt chước từ năm 1986. Cái mà tác giả gọi là "thành tựu của 30 năm
đổi mới" chính là kết quả của việc ném kinh tế XHCN lại để bỏ chạy đó.
Làm sao bảo vệ nổi khi hiện nay, các lãnh đạo ở tầng cao nhất đều không biết tiến lên CNXH là đi đâu và làm gì. Chính Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đã công khai bộc bạch:“Đến hết thế kỷ này (tức 86 năm nữa) không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa". Những chính sách gọi là xây dựng XHCN triệt để tại các nước đàn anh tiên tiến chứ không chỉ riêng tại Việt Nam, đều dẫn đến chết đói, lệ thuộc ngoại bang, tụt hậu, băng hoại xã hội, và sụp đổ hoàn toàn như các nước Đông Âu và Liên Xô.
Làm sao bảo vệ nổi khi hiện nay, các lãnh đạo ở tầng cao nhất đều không biết tiến lên CNXH là đi đâu và làm gì. Chính Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đã công khai bộc bạch:“Đến hết thế kỷ này (tức 86 năm nữa) không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa". Những chính sách gọi là xây dựng XHCN triệt để tại các nước đàn anh tiên tiến chứ không chỉ riêng tại Việt Nam, đều dẫn đến chết đói, lệ thuộc ngoại bang, tụt hậu, băng hoại xã hội, và sụp đổ hoàn toàn như các nước Đông Âu và Liên Xô.
Làm sao bảo vệ nổi khi
ĐCSVN, từ lời nói đến việc làm, nhất nhất không còn chút gì là các đặc tính của
xã hội XHCN. Các hứa hẹn nền tảng như "Tài sản và phương tiện sản
xuất là thuộc về toàn dân" hoàn toàn biến mất trong nền kinh tế
tư bản hoang dã hiện nay. Tất cả phục vụ cho nhu cầu vơ vét của tầng lớp
"tư bản đỏ" vừa xuất hiện ở mọi cấp. Các quan chức với số tài sản lên
đến hàng chục tỉ mỹ kim không còn là chuyện lạ nữa, dù họ trên danh nghĩa đã
"hiến dâng cả đời cho cách mạng" và không làm gì riêng ngoài đồng
lương cán bộ. Cũng vậy, loại hứa hẹn nền tảng như"Giai cấp công nhân,
đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, là lực lượng lãnh
đạo Nhà nước và xã hội" đã nhường chỗ cho một nhà nước tiếp tay
các chủ hãng ngoại quốc trấn áp các cuộc tranh đấu đòi quyền lợi chính đáng của
công nhân; và một nhà nước xua công an cưỡng chế đất đai của nông dân để giao
lại cho giai cấp tư bản đỏ.
Làm sao bảo vệ nổi khi
chế độ XHCN hiện nay còn phong kiến gấp trăm lần chế độ mà nó đả phá và thay
thế. Thật vậy, đất nước Việt Nam ngày nay có "vua tập thể" hay
"tập thể vua", với cả trăm hoàng tộc. Mỗi hoàng tộc có khu vực địa
lý, khu vực kinh tế, khu vực quyền hành riêng và theo thể thức "cha truyền
con nối". Thế hệ thái tử đảng bắt đầu ngồi vào các ghế nắm quyền và nắm
tiền từ độ tuổi 20.
Làm sao bảo vệ nổi khi
mà chính tập thể đảng viên đều đã quá chán ngán cái chủ nghiã mà đa số đã không
hiểu là gì khi gia nhập; đã hy sinh cả tính mạng, cả cuộc đời của mấy thế hệ vì
chủ nghiã đó chỉ để thấy đất nước liên tục nghèo đói, tụt hậu so với láng
giềng; và nhất là đã nhận ra chủ nghĩa này luôn sản sinh ra những kẻ cầm quyền
cực ác, cực gian trá, và cực đạo đức giả suốt từ Lênin, đến Stalin, đến Mao,
đến ông cháu họ Kim bên Triều Tiên, đến Pol Pot xứ Miên, đến tất cả các thế hệ
lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam. Hệ thống CNXH đã biến tất cả những người dù rất tốt
khi gia nhập trở thành những người càng lên cao càng giả dối, tàn ác, và càng
mất tính người.
Làm sao bảo vệ nổi khi
những quan chức lớn ngã bệnh đều chạy qua các nước tư bản chữa bệnh chứ không
dám chữa tại các nước XHCN. Lý do không chỉ vì các nước đó có nền y khoa hơn xa
các nước XHCN mà còn vì họ thực sự có y đức. Cũng vậy, làm sao bảo vệ nổi khi
chính những người đang viết bài kêu gọi bảo vệ Mác Lê và cả cấp trên của họ đều
đang cố gắng gửi con cái đi nước ngoài để được hấp thụ nền giáo dục đặc sắc của
các nước "tư bản đang giẫy chết" , và còn dặn dò con
ráng tìm cách ở lại để làm đầu cầu chuyển tiền của bố mẹ ra nước ngoài.
Ngày mà
dân tộc ta công khai và hoàn toàn tẩy bỏ được chủ nghĩa Mác Lê ra khỏi mọi mặt
xã hội, chắc chắn sẽ có nhiều người mừng lắm. Trong số đó, thế nào cũng có cả
ông Nguyễn Đức Thắng.
Ủy
viên Bộ chính trị hãy công khai tài sản
Nhân vụ việc Tổng Thanh tra Chính phủ Việt Nam
bị tuyên bố vi phạm, mắc khuyết điểm về “chính sách nhà, đất” khi “sở hữu quá
nhiều ”bất động sản có giá trị”, một nhà quan sát trong nước kêu gọi các lãnh
đạo cao cấp trong Bộ Chính trị, Chính phủ, Quốc hội ”công khai tài sản” ra toàn
dân.
Trao đổi với BBC hôm 22/11/2014 từ Sài Gòn,
Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội
Việt Nam, nói:
“Tôi hy vọng sau vụ ông Truyền thì có thể Đảng
và Nhà nước sẽ đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng và đặc biệt trên
Facebook, trên Internet, người ta sẽ có dịp đưa hình ảnh những người có tài sản
lớn lên. Cái đó cũng là việc đấu tranh chống tham nhũng và góp phần xây dựng
nhà nước này trong sạch, vững mạnh. Cái đó là điều tốt”.
Trước câu hỏi vì sao đợt này chỉ có một mình
ông Trần Văn Truyền bị đưa khuyết điểm, sai phạm ra công bố, mà không phải là
những quan chức lãnh đạo, cấp cao nào khác nữa, ông Thuận nói:
“Trước nhất là ông Trần Văn Truyền nghỉ hưu
rồi, mạng lưới quyền lực suy giảm rồi cho nên ông bị đưa ra, còn những người
đương đầy quyền lực thì việc đưa ra cũng không dễ. Hay nói một cách thẳng thắn
là không ai đưa ra chọc với những người đang ‘cầm gươm, cầm súng’, cho nên chưa
biết có đưa ra được không, họ lại bắn trước, họ lại chém trước”.
Hãy công khai, làm gương
Theo Luật sư Thuận, đã tới lúc các lãnh đạo
cao cấp của Việt Nam trong các cơ quan quyền lực đứng đầu của Đảng và Nhà nước
tỏ ra “gương mẫu”, ông nói:
“Cho nên vấn đề quan trọng là bây giờ phải
công khai tài sản của mấy ông ấy lên, mà trước hết là mấy ông lớn, các vị trong
Bộ Chính trị, các vị trong Chính phủ là phải công khai trước. Rồi tiếp tục là
các đồng chí Thường vụ Quốc hội là công khai hết đi, công khai in một cái đặc
san trong đó. Đặc san có thể bán vài triệu bạc người ta cũng mua. Và yêu cầu
nhân dân giám sát mà theo Hiến pháp mới là bây giờ Đảng phải theo sự giám sát
của nhân dân”.
Theo Luật sư Thuận, việc giám sát này tập trung
trọng tâm chính vào “tài sản, đạo đức và chủ trương”. Ông nói: “Giám sát là tài
sản là chính, giám sát đạo đức, rồi giám sát chủ trương làm việc – chủ trương
có sai, đúng hay không, những việc ông ban hành có sai, đúng, gây thiệt hại hay
không…”
“Từ việc ông Truyền, nên chăng, muốn lấy lòng
tin của nhân dân một cách rõ ràng thì công khai tài sản đăng trên báo hết, tất
cả các ông lãnh đạo cấp cao, rồi lần lần xuống các địa phương, làm gương trước,
cũng như Nghị quyết Trung ương IV là phải kiểm điểm từ trên kiểm điểm xuống”,
cựu quan chức Văn phòng Quốc hội Việt Nam nói với BBC.
Giới thiệu Liên Minh cho một Việt Nam Tự Do và Dân Chủ
Liên Minh cho một Việt
Nam Tự Do và Dân Chủ (Liên Minh VNTDDC), tên chính thức tiếng Anh là Coalition
for
a Free and
Democratic Vietnam, là tập hợp của những cá nhân cùng mục đích và phương thức
hoạt động để
đem lại tự do và
dân chủ cho Việt Nam. Chủ lực là những người Việt đang định cư trong thế giới
tự do cùng
với những người
thuộc các sắc dân khác vốn gắn bó với công cuộc tranh đấu cho tự do và dân chủ
cho Việt
Nam.
I.
Mục Đích và Phương Thức
Mục đích của Liên Minh
VNTDDC là "huy động sự yểm trợ quốc tế cho công cuộc tranh đấu cho tự do
và dân
chủ cho Việt Nam".
Nghĩa là mục đích tối hậu là tự do và dân chủ cho Việt Nam, còn mục đích gần là
sự yểm
trợ ngày càng rộng
rãi của quốc tế cho mục đích tối hậu này.
Chúng tôi quan niệm rằng
quốc tế vận là một đóng góp vô cùng quan trọng trong thời điểm này, khi mà
người dân ở trong
nước còn yếu về nội lực. Chúng tôi chủ trương dùng quốc tế vận để tạo điều kiện
cho
đồng bào ở trong nước
tập hợp lại nhằm phát triển thế và lực và từng bước khẳng định quyền làm chủ đất
nước và tương lai
của chính mình.
Phương thức hoạt động của
Liên Minh VNTDDC là tạo cơ hội và cung cấp phương tiện cho mọi người Việt và
những nhóm người Việt
với cùng quan niệm và chủ trương như trên cùng nhau thực hiện công tác quốc tế
vận. Hiện nay công tác
chính của Liên Minh là hàng năm tổ chức Ngày Vận Động Cho Việt Nam tại thủ đô
Hoa
Kỳ. Xen giữa các cuộc
tổng vận động này, chúng tôi cử phái đoàn thường xuyên tiếp xúc Bộ Ngoại Giao,
Uỷ
Hội Hoa Kỳ về Tự Do
Tôn Giáo Quốc Tế, Toà Bạch Ốc và các cơ quan Hành Pháp, và các vị dân biểu và
thượng nghị sĩ có ảnh
hưởng ở Quốc Hội. Đồng thời chúng tôi kết nối các nhóm người Việt ở từng địa
phương
để làm việc trực tiếp
với các dân biểu và thượng nghị sĩ của họ.
Với sự tham gia của ngày
càng đông các phái đoàn, tổng cộng ngót nghìn người, đến từ khắp đất nước Hoa
Kỳ, các cuộc tổng
vận động hàng năm giúp cho phần lớn các thành viên Quốc Hội Hoa Kỳ hiểu biết về
tình
trạng vi phạm nhân
quyền ở Việt Nam. Nhiều trăm vị dân cử Liên Bang đã chính thức đặt điều kiện
nhân
quyền nếu Việt Nam
muốn phát triển quan hệ với Hoa Kỳ.
Để tăng hiệu quả chung,
chúng tôi hướng dẫn và huấn luyện những đồng hương tham gia lần đầu về
các kỹ
năng vận động
trước khi vào cuộc.
II. Lịch Sử Hình Thành
Ngay sau khi Trung Cộng
cắm giàn khoan HD-981 vào Biển Đông thuộc lãnh hải của Việt Nam, Liên Minh
VNTDDC được hình
thành bởi những người từ 2012 đã tổ chức các cuộc tổng vận động Quốc Hội hàng
năm.
Nhóm thành lập
Liên Minh nhận định rằng sự kiện giàn khoan HD-981 là bước ngoặt cho những thay
đổi lớn
ở Việt Nam và
người Việt ở hải ngoại có thể thúc đẩy cho những thay đổi tích cực bằng một kế
hoạch quốc tế
vận rộng khắp và
liên tục. Liên Minh VNTDDC được hình thành để đáp ứng nhu cầu quốc tế vận ấy.
Liên Minh VNTDDC được
chính thức ra mắt ngày 16 tháng 7, 2014 nhân cuộc tổng vận động tại Quốc Hội
Hoa
Kỳ để đòi hỏi
chính quyền Trung Quốc rút giàn khoan khỏi Biển Đông và chính quyền Việt Nam
tôn trọng
nhân quyền và trả
quyền làm chủ đất nước cho dân tộc Việt Nam.
III. Chủ trương
Liên Minh VNTDDC chủ
trương mời đón sự tham gia của những ai cùng chia sẻ mục đích và phương thức dùng
quốc tế vận để thay đổi đất nước. Mọi người nhập cuộc
trong tư cách cá nhân. Liên Minh khuyến khích
những người tham
gia kết với nhau để hình thành các phái đoàn địa phương chuyên về quốc tế
vận. Mỗi phái
đoàn sẽ thực hiện
các sinh hoạt vận động ở địa phương quanh năm và tham gia Ngày Vận Động Cho
Việt
Nam được tổ chức ở
thủ đô Hoa Kỳ mỗi năm ít nhất một lần.
Các phái đoàn phối hợp
hành động theo hàng ngang. Mỗi phái đoàn đều tự quản và có thể có nhiều phái
đoàn
trong cùng một địa
phương. Liên Minh VNTDDC tạo phương tiện và cơ hội cho mọi phái đoàn để hướng
thực
hiện công tác quốc
tế vận ở riêng mỗi địa phương, trải rộng toàn quốc, hay tập trung ở thủ đô Hoa
Kỳ.
Một phái đoàn không nhất
thiết phải là thành viên của Liên Minh để tham gia các hoạt động của Liên Minh.
Tuy nhiên, chỉ
thành viên chính thức mới được dùng danh nghĩa Liên Minh VNTDDC khi vận động.
IV. Thành viên
Muốn làm thành viên của
Liên Minh VNTDDC, một phái đoàn phải cam kết là nội dung của mọi thông tin và
thông điệp mang
danh nghĩa Liên Minh VNTDDC đều phải được Liên Minh chấp thuận trước.
Ngoài yêu cầu này ra,
không có bất kỳ một khác biệt nào giữa phái đoàn là thành viên và phái đoàn
không là
thành viên của
Liên Minh VNTDDC.
V. Cấu trúc tổ chức
Nhằm phối hợp các hoạt
động quốc tế vận của các phái đoàn địa phương, Liên Minh VNTDDC thiết lập những
ban sau đây:
Ban Điều Hướng: Đặt
trọng tâm và mục tiêu cho từng giai đoạn quốc tế vận, đề ra sách lược và chương
trình
thực hiện, và phối
hợp (và) yểm trợ các ban khác trong việc thi hành sách lược đề ra. Ban
Điều Hợp là khuôn
mặt và tiếng nói
(c) của Liên Minh VNTDDC đối với cộng đồng, các chính quyền và Liên Hiệp Quốc.
Ban Nghiên Cứu: Nghiên
cứu các vấn đề trọng tâm; biên soạn các báo cáo gởi LHQ, các chính quyền và các
tổ chức nhân quyền
quốc tế; dịch các tài liệu Việt ngữ sang Anh ngữ; tận dụng kỹ thuật thông tin
và truyền
thông để kết nối
các nhà hoạt động trong nước với thế giới.
Ban Vận Động: Theo dõi
chính sách và sinh hoạt lập pháp của Hoa Kỳ; tổ chức các chiến dịch vận động ở
cấp
quốc gia và địa phương; huấn luyện những
người tham gia phái đoàn; mở rộng các nỗ lực vận động đến các
quốc gia khác.
Ban Gây Quỹ: Thảo ngân
sách cho các hoạt động quốc tế vận; tổ chức các chương trình gây quỹ; tuyển
mộ
các nhà hảo tâm đóng góp thường xuyên; thử nghiệm các đề án tạo thu nhập
lâu dài cho những hoạt động
của Liên Minh.
Ban Truyền Thông: Thông
tin về các hoạt động và thông báo thành quả; huy động sự tham gia của các
thành
phần trong cộng
đồng; đưa thôngđiệp của Liên Minh vào trong nước và phổ biến tại hải ngoại.
Ban Nhân Sự và Cơ Sở:
Phát triển địa bàn hoạt động ra toàn quốc Hoa Kỳ và toàn cầu; thu hút nhân sự
tham
gia; phát triển
khả năng quốc tế vận cho các cộng đồng địa phương; kêu gọi các cộng đồng địa phương yểm
trợ các hoạt động nghiên cứu, vận động, truyền thông và gây quỹ.
Các Ban Cố Vấn: Gồm các
nhân sĩ, chuyên gia với vai trò góp ý và hướng dẫn cho Liên Minh VNTDDC trong
từng lĩnh vực
chuyên biệt.
- Ban
Cố Vấn Về Tự Tôn Giáo Cho Việt Nam: Đại diện cho Liên Minh VNTDDC để tham
gia các diễn đàn về
- tự
do tôn giáo, tiếp xúc với các giới chức chính quyền, và nộp các bản báo
cáo về vi phạm tự do tôn giáo.
VI.
Thành phần nhân sự
• Ban Điều Hướng: Cựu DB Cao Quang Ánh, Trưởng Ban; Bs. Hồ Trâm, Phó Ban; Ts.
Nguyễn Đình Thắng, Phát Ngôn Nhân
• Ban Nghiên Cứu: Bs. Hồ Trâm, Trưởng Ban; Ô. Phạm Hữu Quang, Phó Ban
• Ban Vận Động: Ô. Hoan Đặng, Trưởng Ban; DB Cao
Quang Ánh, Phó Ban
• Ban Gây Quỹ: Ô. Dan Trần,
Trưởng Ban; Ts. Jackie HaDo Conley, Phó
Ban
• Ban Truyền Thông: Ô. Tuấn Nguyễn, Trưởng Ban; Ts. Trọng Phan, Phó
Ban
• Ban Nhân Sự và Cơ Sở: Ô. Thái Ngô, Trưởng Ban; Gs. Ts. Hiếu Trần, Phó Ban
• Ban Cố Vấn về Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam: LM. Phạm Hữu Tâm, MS Y
Hin Nie, Ô. Nguyễn Văn Tạo,
Cô Katie Dương, Ô.
Trần Thanh Tùng, Bà Ngô Thị Hiền, Bà MinhThu Lynagh
Thông tin về Liên Minh cho
một Việt Nam Tự Do và Dân Chủ: http://cfdvn.org
Toạ đàm về Công
Lý và Hoà Bình P1 den P19 2705 2011 UBCLHBVN TTMVSaigon
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P1
https://www.youtube.com/watch?v=EgeAhdetSkM
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P2
https://www.youtube.com/watch?v=V_6mXbMZing
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P3
https://www.youtube.com/watch?v=REofL3ZKYLY
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P4
https://www.youtube.com/watch?v=gOmuh3l9gKo
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P5
https://www.youtube.com/watch?v=2tYKbN9r2NU
Toạ
đàm về Công Lý và Hoà Bình_P6
https://www.youtube.com/watch?v=LiVDgZxhXLw
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P7
https://www.youtube.com/watch?v=wBeJ6ZJY2xY
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P8
https://www.youtube.com/watch?v=5TzFqsMV7uA
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P9
https://www.youtube.com/watch?v=pDNu7TBMOjs
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P10 Ls Le Quoc Quean
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P11
https://www.youtube.com/watch?v=vDXTv8CfKWY
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P12
https://www.youtube.com/watch?v=gWusonXpKos
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P13 Gioi thieu dai dien UBCL
18 giao phan
https://www.youtube.com/watch?v=TP4HLmwchXw
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P14
https://www.youtube.com/watch?v=x4NRfi9oKUE
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P15 HY Pham Minh Man
https://www.youtube.com/watch?v=yiUl5iglTO8
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P16
https://www.youtube.com/watch?v=WV76zVdiEoA
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P17
https://www.youtube.com/watch?v=blZu_jH6nLA
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P18
https://www.youtube.com/watch?v=x8x7RDUQDds
Toạ đàm về Công Lý và Hoà Bình_P19
https://www.youtube.com/watch?v=dVWvtfwnkLg
Oakland,
CA Sun Oct 26 2014
Người Việt tỵ nạn cộng sản nay có cộng đồng lớn tại nước Mỹ
Đời Mồ Côi
Em sinh ra đã không hề biết mẹ
Hàng ngày Em theo chị để ăn xin
Ngày đầu đường đêm ghế đá công viên
Sống lay lắt nhờ đồng tiền thiên hạ.
Nhiều khi đói sữa thay bằng nước lã
Hai chị em vật vã dạ cồn cào
Dế ve Sầu nướng lót dạ đêm thâu
Mong trời sáng xin cơm thừa hàng quán.
Cha chết sớm mẹ bị người ta bán
Sang bên Tàu vào động bán dâm
Nhà cửa ruộng nương
Đảng qui hoạch chẳng bồi thường
Nghe người nói cán bộ phường chia chác
Mình sống được nhờ tấm lòng cô bác
Nín đi nào chị sẽ hát ầu ơ
Mất mẹ cha đời đói rét bơ vơ
Đừng khóc nữa em thơ xin hãy hiểu.
Chuyện xui xẻo đẩy đưa đời cô lựu
Chị bị tông xe nằm ngất bên đường
Khi mọi người đưa chị đến nhà thương
Chị đã chết từ trên đường nhập viện.
Kẻ tông chị là đảng viên say xỉn
Sợ liên quan chúng đã biến vào đêm
Hết họ hàng giờ chỉ còn mình em
Nên ánh mắt mới buồn lên đến thế.
Anh xin lỗi mấy tháng rổi mới kể
Chỉ mong sao ánh mắt bé vơi buồn
Trẻ ăn mày không được đảng yêu thương
Nhưng còn có những trại cô nhi viện
MUA ĐÀN BÀ VN : Không ưng được đổi lại
Đây là thời đại siêu xa lộ tin tức, đâu phải chúng muốn làm gì thì làm.
Linh Nguyên
No comments:
Post a Comment