Việt Nam






Thursday 30 March 2017

Fw: nhiều xưởng TC cháy tại VN...hàng ngàn nhân công TC về nước


On Thursday, March 30, 2017 12:40 AM, "'Patrick Willay'  [ChinhNghiaViet]" <> wrote:

 


From:
 
Hôm qua tôi xem vidéo cuả anh bạn trẻ Dương Tuấn Ngọc ( tức là thày Tuấn Ngọc ) hô hào mọi người nên hát cùng nhau hay hát một mình , hoặc lên live stream , hay đến nhà thày để cùng hát cho mọi người nghe , bài hát Thề Không Phản Bội Quê Hương cuả Cục Chỉnh Huấn VNCH , thì có vài người bạn trẻ và rất trẻ đã góp ý như sau :

Bây giờ đừng đưa tay lên nữa mà hãy đưa dao , đưa súng , đưa bom xăng , đưa a xít lên :
Một cái dao đưa lên , hàng ngàn cái dao giơ lên , hàng vạn cái dao giơ lên , chém chết cha cái bọn Việt cộng bán nước ...

Ha ha . Ý tưởng này hay lắm . Hoan hô các bạn trẻ , thế hệ tương lai cuả một Việt Nam Tự Do - Dân Chủ - Phú Cường mai sau

Hoàng Yến



----- Forwarded Message -----

 
Giải pháp quá hay cứ thế mà phát huy , Đốt nữa ,Đốt nữa ! quét sách các công ty có Trung Quốc hùn  cỗ phần kễ cà Formosa Nơi nào có công óc Biệt thự có dín đến TQ cứ đốt  Nhân dân VN gặp Người nói tiến Tàu dùng dao mác chém không cần nỗ súng Vì không có pháp luật phải dùng luật rừng như CSVN hiên nay TẠI SAO KHÔNG ? không có Toà án phân xữ thì đồng bào VN là toà án nhân dân làm như hỒ cHÍ mINH cãi cách ruộng đất vậy HẢY DÙNG LÊN BÀ CON ƠI !!! tổng nỗi dậy đệ tư cứu mình con cháu mình dân tộc mình Ngoài biễn TQ không thi hành công ước về luật biễn năm 82 Bất chấp toà án quốc tế thì tại sao dân VN lài thi hành pháp luật ? Cứ noi theo TQ mà hành xữ  Tàu lạ đân chìm Tàu đánh cá VN thi người la đốt chém cũng noi gương đàn anh .Lây độc trị độc

 


 

----- Forwarded Message -----





alt


alt


alt
Published on Mar 26, 2017
Một công ty nhựa có vốn đầu tư 100% của Trung quốc tại Long an ( người đại diện là ZHUANG YONGQUAN . Tổng giám đốc Fan Ri Hui ) Đã bị THIÊU TRỤI TOÀN BỘ vào ngày hôm nay 26/3/2017.

https://www.facebook.com/100001886024...

===
Đức Hoà Long An có biến.
Khoảng 4h chiều nay ngày 26/3/2017 kho nguyên liệu của CTY Thịnh Phát Gần ngay phòng trọ mình ở bỗng dưng bốc cháy. Lực lượng chữa cháy đã cố gắng hết sức nhưng do Đám cháy lớn quá đã thiêu ruội hoàng toàn không để lại gì, cũng may hôm nay chủ nhật không có công nhân đi làm nên không có thiệt hại gì về tính mạng con người.
Một phần nhỏ cũng là do người dân không ý thức cứ xúm nhau lại đông đúc làm ùng tắc giao thông nên việt chữa cháy gặp nhiều khó khăn
Do hôm nay cúp điện điện thoại hết pin niếu không tôi quay được video clip các bạn coi mà thấy sợ luôn.
https://www.facebook.com/khang.lamhoa...
===
Cháy kinh hoàng nhà máy Trung Cộng tại Long An, Đức Hòa

Long An: Cháy lớn tại công ty sản xuất keo nhựa, 2.000 m2 nhà xưởng bị thiêu rụi

Ngọn lửa bùng cháy dữ dội tại công ty chuyên sản xuất keo nhựa rồi nhanh chóng lây lan, thiêu rụi khoảng 2.000 m2 nhà xưởng cùng nhiều hàng hóa, máy móc.

Thông tin ban đầu, khoảng 16h30 ngày 26/3, người dân phát hiện phía sau nhà xưởng của công ty Vĩnh Phát chuyên sản xuất keo nhựa tại ấp 5, đường Bùi Văn Ngọ, xã Đức Hòa Đông, huyện Đức Hoà, Long An có khói lửa bốc lên nghi ngút.

Do bên trong xưởng chứa nhiều vật liệu dễ cháy gồm keo, nhựa, giấy... nên ngọn lửa nhanh chóng lây lan.

http://soha.vn/long-an-chay-lon-tai-c...

alt

alt

alt

alt


alt

alt
   Thân chào
Anna Queen
         PD


--



__._,_.___

Posted by: Luyen Nguyen 

Cảnh sát Paris bắn chết người gốc Trung Hoa, bị phản đối dữ dội

From:
Lũ cht cng sang VN quen làm cha người ta nên c tưởng nước nào cũng vy, chúng mang biu ng "cho hoà bình và công lý, chng bo đng" ha ha, đúng là ming cht có khác. Đt nước người ta có lut pháp đàng hoàng ch đâu mi r như x cng sn ca chúng nó. Mt bài hc cho cht....


From:

CHUYỆN NƯỚC PHÁP

Cảnh sát Paris bắn chết người gốc Trung Hoa, bị phản đối dữ dội

NGỌC DIỄM
Image result for Cảnh sát Paris bắn chết người gốc Trung Hoa, bị phản đối dữ dội
Gần đây nhất, một đoạn phim ngắn thực hiện bởi Cộng Đồng Người Á Châu nhằm phản kháng sự kỳ thị của người Pháp đối với họ vừa gây được một tiếng vang. Trong số những người ký tên có một nữ ca sĩ nổi tiếng gốc người Indonesia tên là Angun. Cô này đã lập gia đình với một người Pháp hẳn hoi, có một bé gái kháu khỉnh lai Âu-Á rất dễ thương nhưng vẫn góp phần ủng hộ chống kỳ thị.

Nếu độc giả quý mến còn nhớ, tôi đã có bài viết nói về một nữ doanh nhân qua Tây sinh sống từ năm lên 7 và cũng lập gia đình với người bản xứ. Quyển sách của bà thiên về chuyện không bao giờ hoàn toàn hội nhập được vào xã hội Tây phương. Dân gốc Á nói riêng, nhất là người Trung Hoa từng có lần xuống đường biểu tình thương tiếc người bị cướp cạn giết hại tên Zhang Chaolin tại Paris năm 2016. Tình hình hầu như dây cáp treo ngàn cân sắp đứt, hôm nay nó đã tới rồi với sự phản đối mạnh bạo của giới ngoại giao Trung Cộng. Họ đòi hỏi chính phủ Pháp phải điều tra rõ ràng nội vụ vì sao công dân Tàu bị bắn chết.

Trở lại biến cố chủ đề nói trên. Đây là lần thứ nhất một cuộc bắn giết thẳng tay xảy ra cho người Á Châu nói chung và cho người Trung Hoa nói riêng tại thủ đô Paris. Người chết 56 tuổi tên họ là Liu Shaoyo, bị bắn khi cảnh sát đến căn nhà trong chung cư cao ốc gọi ông mở cửa. Chuyện xảy ra lúc tối Chủ Nhật vừa qua, ngày 26 tháng Ba. Có hai lý luận trái ngược nhau về diễn tiến câu chuyện, luôn luôn là thế.


Người Á Đông bất an ở Pháp
Một nhóm người đang cầm biểu ngữ mang ý nghĩa “Cho hòa bình và công lý, chống bạo động” trong cuộc biểu tình bên ngoài sở cảnh sát quận 19 tại thủ đô Paris vào đêm thứ Ba. Họ phản đối sự việc cảnh sát đã bắn chết một ông Trung Hoa trước mặt vợ con ông vào đêm Chủ Nhật. Nạn nhân đã cầm cây kéo mà cảnh sát cho là nguy hiểm. Biểu tình cũng xảy ra tại sở cảnh sát này vào đêm thứ Hai, đưa đến sự việc 35 người bị bắt. (Geoffroy Van Der Hasselt/ Getty Images)


Tại quận 19, nơi có một chung cư tên Villa Curial ở đường Aubervilliers, dân chúng gọi điện thoại báo cảnh sát là họ thấy một người cầm dao nhọn đi tới đi lui trong các chỗ công cộng quanh tầng lầu. Thấy nguy hiểm nên họ muốn cơ quan công lực can thiệp, lúc đó trời đã tối (tám giờ).

Cảnh sát đến nơi không thấy ai cầm dao, nhưng lại nghe tiếng kêu la ồn ào trong một căn phòng. Đâm nghi, nhân viên điều tra gõ cửa. Một phụ nữ vừa mở cửa ra là bị một người đàn ông đứng sau lưng đóng sập ngay lại. Những tiếng kêu gào vẫn tiếp tục bên trong. Cảnh sát liền tông cửa vào vì thấy chuyện mờ ám. Không ngờ, ông Liu cầm chiếc kéo xông tới tấn công người lính đầu tiên làm bị thương ngay phần ngực. Đồng đội bèn nổ súng giết chết hung thủ tại chỗ. Đó là công việc của đội tuần tra chống tội ác (BAC: Brigade Anticriminalité). Súng giết người lại là loại súng trường rất khó sử dụng nơi đây. Lý do đưa ra là họ bị đe doạ tính mạng nên đã tự vệ chính đáng. Điều này xảy ra như cơm bữa.

Gia đình ông Liu gồm bà vợ và 5 người con từ 15 đến 21 tuổi đều có mặt tại chỗ đã có luật sư bảo vệ tên Calvin Job. Ông phát biểu đại diện cho họ là người cha bị bắn gục dưới đất ngay sau khi lính phá cửa xông vào nhà. Nạn nhân lúc đó đang đánh vẫy cá bằng cái kéo và không hề tấn công làm bị thương ai cả. Trái lại, cảnh sát đã bắn ngay mà không hề ra lịnh nào cả (sans sommation). Cả nhà bị dồn vào một phòng riêng trong khi xe cứu thương được kêu đến để cứu chữa nhưng đến khoảng 10 giờ tối thì họ hay biết ông Liu đã tử thương. Phu nhân của ông cho biết sẽ đi kiện.


Hai người con của ông Liu đang kể lại sự việc, trong hình lấy từ video của hội người Trung Hoa tại Pháp.

Ông Jacques Sun, chủ tịch các hội người Á Châu , có ý định ra làm thành phần công tố viên (partie civile) để ủng hộ gia đình vừa mất mát người thân rất đau khổ. Luật sư Job cũng nói thêm có thể đây lại là một vụ bắn ẩu nữa của cảnh sát, điều này rất đáng lo Tình huống xấu nhất xảy ra nhiều lần vì nghề làm cảnh sát khiến cho nhân viên công lực rất căng thẳng. Khi đối diện với quân cướp bóc có súng đạn hay gặp khủng tặc mang dao nhọn hoặc trường hợp bị tấn công bất ngờ họ sẽ bắn trả dữ dội. Điều gọi là tự vệ chính đáng sẽ giúp họ không bị tù tội. Những trường hợp vội vã bắn lầm đã khiến cảnh sát vào tù cũng có xảy ra sau những vụ kiện cáo trường kỳ vì có sự bao che bên công lực.

Vào buổi tối hôm sau, thứ Hai 27 tháng Ba, khoảng 50 người đã tụ tập trước sở cảnh sát quận 19 xin phép tưởng niệm nạn nhân. Họ được lời đồng ý. Thế là đám đông đốt nến sáng trắng gắn theo hình chữ gì đó để tỏ lòng thương tiếc người quá cố. Không ngờ một lúc sau, đám đông phình to ra gần 150 mống bắt đầu gây bạo loạn đốt xe cảnh sát và ném đá trúng nhân viên công lực làm ba người bị thương nhẹ.

Trước sự phạm pháp trực tiếp, sở cảnh sát tóm cổ 35 người với tội trạng là tấn công làm bị thương công chức nhà nước và phá hủy tài sản.
Theo Ty Cảnh Sát đô thành Paris, họ ra thông báo sẵn sàng tiếp nhận đại diện nhóm dân Trung Hoa để trả lời về vụ giết người đã xảy ra ngoài ý muốn. Việc hẹn gặp này bị hủy bỏ sau đó vì không có ai ra mặt.

Thế còn nạn nhân là người như thế nào?
Theo luật sư Job thì ông Liu chỉ biết nói tiếng Pháp rất ít và có lần bị giữ lại trạm Y Tá cảnh sát chăm sóc tâm thần vì phá phách láng giềng năm 2012. Dù vậy, ông Liu không hề có tiền sử bị bệnh lý tâm thần nặng nề. Chiều thứ Ba, gia đình ông Liu được tiếp kiến bởi Tổng Nha Thanh Tra cảnh sát quốc gia (IGPN).

Trong đoạn phim ngắn truyền đi trên mạng do Hội Người Trung Hoa Tại Pháp thực hiện, có gần 400 ngàn lượt xem. Các cô gái con ông Liu nói tiếng Pháp rất lưu loát, dường như là sinh trưởng bên đây. Cô nhỏ nhất 15 tuổi nói rằng không hề có chuyện lục đục trong gia đình với những tiếng la hét gì cả. Chỉ là nhân viên công lực đã lầm lẫn sao đó mà họ bắn ngay cha cô khi ông đang làm bếp trong nhà nghe tiếng phá cửa chạy ra.

Tiếp theo ông Jacques Sun, ông Valéry Vuong phó chủ tịch ban cố vấn đoàn kết dân Á Châu (viết tắt là CRAAF) cũng lên tiếng nói rõ thêm về tình trạng căng thẳng quá độ của nhân viên cảnh sát khiến họ nổ súng bừa bãi vào người dân vô tội. Ông cho rằng chính vì sự phấn khích cực độ này mà dân Trung Hoa sống tại thủ đô Paris cũng bị lên dây theo. Đôi bên cùng bị ảnh hưởng lẫn nhau, giọt nước đã làm tràn ly tuy rất đáng tiếc là họ không có đủ thực lực làm chính phủ chú ý mà bảo vệ họ, trái lại còn bắn giết tùy tiện.

Lại thêm một bối cảnh ảm đạm cần được chính phủ Pháp tương lai cho nhiệm kỳ 2017-2022 giải quyết ổn thoả. (ntnd)

__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Wednesday 29 March 2017

CS Việt Nam dạy thiên hạ ứng xử văn minh


....Bấy lâu nay du khách Tàu vào Việt Nam thường tỏ ra thái độ xấc lược, hành động “mất dạy” như đái, ỉa ở cả những chốn trang nghiêm; “vô tư” giành ăn, cướp uống trong các nhà hàng, chôm chỉa ở bất cứ nơi nào trên máy bay, trong khách sạn, ngoài đường phố. Vậy mà bọn Tàu phù này vẫn được cộng sản Việt Nam bao che “bình an vô sự.” Lắm tên hỗn xược “phát ngôn tuới hạt sen” Việt Nam là một quận của Trung Cộng. Vậy mà đảng VC vẫn miệng câm như hến, nhưng nếu người dân nào phản ứng nện cho “đối tượng” một trận thì liền bị CACĐ bắt giam, truy tố ra tòa với tội danh “âm mưu lật đổ chế độ và tuyên truyền chống phá nhà nước”

 

CS Việt Nam dạy thiên hạ ứng xử văn minh

HOÀI MỸ
“Ứng xử văn minh” nôm na có nghĩa là sống lịch sự Mà lịch sự là thanh tao, lễ độ, ý nhị từ trong ngôn ngữ đến cử chỉ... khi giao thiệp, lúc xử thế. Trình độ văn minh trong một xã hội càng cao, người dân ở đấy càng sống lịch sự. Bởi thế nói “ứng xử văn minh” như kiểu nhà nước Việt Nam tức là không đúng lắm. Người mẹ khuyên bảo đứa con: “Con phải luôn luôn đối xử lịch sự với bạn bè của con” nghe vừa hợp tình hợp lý lẫn hợp lỗ tai hơn là “con phải ứng xử văn minh.”


Một ông bị bắt quả tang đang ném rác xuống sông tại cầu Long Biên, Hà Nội. (Zing)

Hơn nữa, có văn minh rồi mới có thể có những thứ tốt đẹp khác như văn hóa, văn học, nghệ thuật... kể cả lịch sự. Trong khi đó, chủ nghĩa cộng sản đã bị lịch sử “đánh giá” là lỗi thời, lạc hậu, do đó nó làm hoen ố, giết dần giết mòn những thứ tốt đẹp để lại đưa con người sống trong chế độ ấy trở về thời đồ đá hay cổ đại...
Mà thôi, từ sau “10 Tháng Tư Đen” ngôn từ ở Việt Nam cũng như số phận của biết bao thứ khác đã thay đổi, trong đó đa số bị tha hóa thê thảm - người còn “xuống hàng chó ngựa” theo xã hội chủ nghĩa, nói chi các thứ khác - tất cả đều “thi đua” mà “xuống dốc không phanh” thê thảm “hết ý.”

Một kế hoạch vĩ đại!

Nhà Nước Việt Nam từ khởi đầu tháng Ba, 2017 đã tung tin là “nhà nước ta” đã soạn xong một tài liệu với toàn bộ danh xưng là “Qui Tắc Ứng Xử Văn Minh” - không chỉ dành riêng cho người dân trong nước mà còn áp dụng luôn cho tất cả du khách đến từ bất cứ quốc gia nào. Lập tức như một lựu đạn nổ, tin trên đã gây bộc phát nhiều phản ứng, trong đó tích cực thì ít mà tiêu cực lại vô số kể.
Trước hết, có dư luận thắc mắc tại sao là “qui tắc” nghe vừa khô khan lại cứng ngắc vì mang tính luật lệ, khuôn khổ bắt buộc, nhất là lại liên quan đến người ngoại quốc, trong đó phần đông xuất xứ từ các xứ sở Tây Phương vốn đã văn minh từ khuya rồi.

Phát ngôn viên của phủ thủ tướng lẫn Bộ Ngoại Giao giải thích nghe ngọt sớt: Quốc tế vẫn phê bình nhà nước ta không hề biết tôn trọng nhân quyền thì nay là dịp ta chứng tỏ thế giới biết mọi người - không phân biệt chủng tộc, ngôn ngữ, văn hóa hay trình độ... - đều được đối xử bình đẳng bình quyền một khi đã đặt chân trên giải đất Việt Nam - ngang hàng với người dân trong nước.

Được biết bản “qui tắc” này là công sức hợp soạn giữa nhiều bộ phận liên hệ quan trọng: Bộ Giáo Dục và Đào Tạo, Bộ Thể Thao và Du Lịch cộng với bí thư thành ủy thành phố Hà Nội và bí thư thành phố Sài Gòn... sau đó bản thảo được đệ trình lên phủ thủ tướng xuyên qua Bộ Ngoại Giao để nơi đây cho nhận xét và đề nghị trước... nhờ thế thủ tướng đỡ hao sức, tốn công, mất giờ để đọc và suy nghĩ.

Tin trên đã được dư luận quốc nội “đánh giá” là vĩ đại - không biết là đã “nhất” chưa, bởi vì ở Việt Nam ngày nay, bất cứ sự gì, chuyện và việc gì cũng có thể xảy ra - nhưng chỉ tính trong quí thứ nhất của năm mậu dịch 2017 - thì đây quả thật là một “sự cố” - mà nói theo Guiness Book - là kỷ lục đấy vì lý do đơn giản chưa từng có ở bất cứ quốc gia nào trên thế giới. Tuy nhiên vấn đề còn lại không kém “ấn tượng” trước mắt người dân. Đó là bản “qui tắc ứng xử văn minh” phải tranh đấu để chiếm vị trí “vĩ đại nhất” nếu không muốn nói là “ăn thua đủ” với bản qui tắc khác vốn cũng được thai nghén gần như cùng thời gian: “Hở và hở hang” mà tác giả là Phạm Quang Nghị, nguyên bí thư thành ủy Hà Nội, ủy viên Ban Chấp Hành Trung Ương, ủy viên Bộ Chính Trị cộng với cương vị khác như bộ trưởng Bộ Văn Hóa - Thông Tin, bí thư tỉnh ủy Hà Nam, phó trưởng Ban Văn Hóa Tư Tưởng Trung Ương. Khiếp chưa! Phạm Quang Nghị đã đặt ra qui tắc: “Hở bình thường không cấm, hở hang mới cấm.” Tuy nhiên đây là vấn đề khác tuy nóng và hấp dẫn vô cùng nhưng không thuộc phạm vi bài này nên người viết đành gác lại, để dành hầu chờ dịp thuận lợi khác. Bây giờ mạn phép trở lại chủ đề đang... “bán vui cũng được một vài phút giây.”

Đại ý qui tắc ứng xử văn minh

Cả nội dung và hình thức của “tác phẩm” độc nhất vô nhị này đều dài lòng thoòng, tuy nhiên người ta vẫn có thể nhận ra tài liệu này được chia thành hai phần tổng quát như sau:

- Phần 1: Dành cho “nhân dân ta,” tức là những người hiện ở trong nước. Theo đó gồm nhiều thứ “không được,” nào không được nói tục, chửi bậy, cãi nhau, ăn to nói lớn nơi công cộng; không được khoa trương xỉa răng hoặc ngậm tăm “trường kỳ kháng chiến”...; không được ăn mặc rách rưới quá lố hoặc cố tình để lộ “vượt mức chỉ tiêu” da thịt ở ngực, bụng và đùi...; không được chen lấn, xô đẩy, gây rối...; không được bạ đâu ăn uống, ngủ nghỉ đấy...; không được tùy tiện khạc nhổ, đái, ỉa, vứt/xả/đổ rác ở bất cứ chỗ nào...; không được công khai đánh lộn, đánh lén, sử dụng bạo lực với người già hay trẻ, nam hoặc nữ, với cả xúc vật cũng như không được gây sự, khiêu khích, chế nhạo, đe dọa, ăn hiếp, bắt nạt, chọc ghẹo bất cứ ai...; không được phá hoại của công, của tư hay thiên nhiên...; không được lấy trộm, “cầm nhầm,” ăn chận, ăn bớt, cướp bóc, trấn lột... người khác. V.v..

Cách riêng những người bán hàng vặt, hàng rong: Không được “ăn gian nói dối,” lừa đảo khách hàng, có ít xít ra nhiều...; không được kỳ kèo, bám khách, ép khách, đe dọa hoặc chửi bới, “đốt vía” khách...; không được tự động tăng giá hàng hóa, nâng cấp giá trị sản phẩm...; không được đóng kịch khổ sở, giả vờ bất hạnh, khóc lóc hoặc hóa trang thành khuyết tật, cô đơn... để lấy lòng thương hại của khách. V.v...

- Phần 2: Dành cho khách nước ngoài. Để tỏ ra công bình, những “tác giả” của bản “qui tắc ứng xử văn minh” xác định cụm từ “khách nước ngoài” tức là những người từ nước khác nhập nội Việt Nam bằng đường máy bay, đường nước (bằng tầu bè) hay đường bộ (đi chân hay bằng xe ô tô, mô tô) không phân biệt quốc tịch, màu da, ngôn ngữ, tôn giáo, địa vị, giàu nghèo hay thể chế chính trị. Tuy nhiên nhà nước Việt Nam nhấn mạnh rằng “Việt Kiều” không phải là “người nước ngoài” chính cống cho dù mang thẻ hộ chiếu ngoại quốc, nói thuần túy ngoại ngữ nhưng họ thật sự vẫn là những “khúc ruột nối liền” nên được đặc biệt đối xử y chang như người trong nước vậy.

Đối với “khách nước ngoài,” nhà nước Việt Nam vì sợ họ buồn nên không dùng những từ “cấm” hay “không được” hoặc “bắt buộc” nhưng chỉ nhẹ nhàng bằng lời khuyên bảo như thể bề trên đối với kẻ dưới vậy. Mặt khác số lượng những điều khoản khuyên bảo này cũng không nhiều lắm và không dài dòng như thể để cho họ dễ “tiếp thu” mà ứng dụng. Chẳng hạn, người nước ngoài nếu đã tự nhận mình văn minh thì ở những nơi công cộng nên tự động xếp hàng để chờ đến lượt mình.

Mặt khác, dù đám người đông đảo cỡ nào đang tụ hợp hay đang di chuyển... “khách nước ngoài” cũng không nên chen lấn để vượt lên trước hoặc tự tiện xông vào mà làm mất trật tự hay “phá rối trị an.” Ở chốn trang nghiêm hay nơi đường phố, kể cả chỗ đang tham quan... người nước ngoài cũng nên giảm bớt phân nửa cường độ âm thanh khi trò truyện, ăn uống.... kẻo vô tình khiến cho “người trong nước” hiểu lầm là mình đang “khẩu chiến,” trái lại khi trò truyện với người bản xứ, với kẻ bán hàng rong... cũng nên một điều thưa, hai điều vâng, dạ. Lúc được bất cứ ai, không phân biệt nam phụ lão ấu trao cho vật gì thì phải cúi đầu lễ phép cám ơn cho phù hợp với môn “luân lý giáo khoa thư” mà bất cứ người Việt Nam nào một khi đã được cắp sách tới trường cũng đều đã được học ngay từ thuở còn “thò lò mũi xanh.”

Người nước ngoài cũng chẳng thể vì bất cứ nguyên nhân nào mà quăng/liệng bừa bãi rác rưới hay giấy/bao bì... ra đường phố, nhưng phải tìm kiếm cho bằng được các thùng/sọt rác công cộng. Ví, bóp, nữ trang, dụng cụ điện tử... không nên mang theo khơi khơi trên cơ thể khi ra khỏi khách sạn hay nhà trọ. Mà nếu trong trường hợp có vì số xui mà những “của quí” ấy bị kẻ gian giật mất, cướp đi thì thôi cũng đành vậy nhá, cứ coi như “của thiên trả địa” hay “của đi thay người,” tuy nhiên bạn vẫn có thể đến trình báo CACĐ (“công an cơ động” - Hãy cảnh giác, bởi bọn phản động diễn giải là “công an cướp đồ”)

Sau hết, người nước ngoài trước thời điểm nhập cư Việt Nam với bất cứ mục tiêu gì, nhà nước ân cần đề nghị nên học thuộc lòng các câu bằng tiếng Việt phổ thông sau đây: “Làm ơn,” “Xin lỗi,” “Cám ơn,” để khi “giao lưu” với người trong nước, sẽ dễ dàng chiếm được thiện cảm đã đành mà còn chứng tỏ thiện trí tôn trọng truyền thống cao đẹp của dân tộc Việt. Một điều quan trọng mà người nước ngoài nên cảnh tỉnh là hơn một năm nay, Nhà Nước Việt Nam đã đề cao một kế hoạch mới để buộc người dân phải áp dụng: ĐMCS (tức là “Đổi Mới Cuộc Sống” - nhưng khẩu hiệu đã bị bọn phản động dịch là: “Địt Mẹ Cộng Sản”).

Những phản ứng tổng quát đầu tiên của dân chúng

Cũng như bao lần trước, mỗi khi đảng và nhà nước cho ra một đường lối hay chính sách nào thì toàn quân, toàn dân phải học tập. Trong ngành bộ đội, công an, cán bộ và công nhân viên nhà nước... học tập thế nào thì tôi không được biết vì họ canh chừng kỹ lắm, nói là bảo mật; nhưng còn tại các tổ dân phố, khóm, phường, quận, nói thật chứ “vui như Tết,” bởi vì cán bộ chỉ đạo chưa kịp nói hết câu, bà con đã lập tức “tán” rộng nghĩa ngay, chẳng hạn tiết mục “ỉa bậy, đái bừa....” Có người ở miền Nam hỏi ngược lại, “mắc” quá chịu chi thấu? - miền Bắc: “Buồn” nhịn không nổi, thì “nàm thao”? - trong khi toa lét/ cầu tiêu/nhà xí công cộng thì không có; nơi có thì lại đòi trả tiền từ việc xài bồn cầu tới giấy chùi; đó là không kể các “đối tượng” khi “đi” xong đã cố tình quên đi cho đỡ tốn tiền cái gọi là “wash your hands.”

Tới mục “không được nói tục, chửi bậy, cãi nhau, ăn to nói lớn....” thì dân chúng đồng thanh hô lớn: “Các đồng chí lớn, nhỏ vẫn làm thế mà!”

Một câu hỏi mà nhiều người đưa ra nhưng các cán bộ chỉ đạo không biết phải trả lời sao cho “tiện và lợi,” chỉ hứa sẽ trình lên thượng cấp. Đó là: Người ta có thể chửi thề bất cứ đâu, bất cứ thời gian nào, vậy thì một đội quân chuyên rình mò ghi giấy phạt sẽ phải gồm bao nhiêu người và không lý cứ rình rập trên khắp đất nước suốt ngày đêm hay sao? Và khi đang viết giấy phạt, “đối tượng” vì bị chọc tức, bèn nóng giận chửi thề do phản xạ thì tính sao đây, người dân có quyền phạt lại không?

Sau nữa một đề nghị của dân chúng nghe cũng thuận lỗ nhĩ: Yêu cầu nhà nước sai cán bộ viết có bỏ dấu đàng hoàng những chữ “CAM DAI BAY” (Cấm Đái Bậy) để người nước ngoài không hiểu lầm đó là câu quảng cáo cho một danh lam thắng cảnh nào đó, vì “BAY” không có dấu lại mang nghĩa là “Vịnh” như Vịnh Hạ Long!
Đại khái cứ như vậy mà các buổi học tập đã chẳng đưa tới một “chân trời tím” nào cả, tuy nhiên sau đó các cán bộ giảng huấn vẫn báo cáo: “Đạt chỉ tiêu.”

Thế nhưng, ở đây người viết không thể không tường thuật một số phản ứng của dân chúng đối với phần 2 của “qui tắc ứng xử văn minh” mặc dù phần này dành riêng cho “người nước ngoài” mà thôi. Theo đó, bà con nhận định rằng phần này chỉ thích hợp với bọn Trung Cộng tức Tầu phù mà thôi, bởi vì người dân Tây Phương nói chung họ đã văn minh từ khuya rồi, tới nay tính văn minh vẫn đầy mình thì làm gì có vụ họ chen lấn, khạc nhổ bừa bãi hay xả rác nơi công cộng...

Trái lại, Tàu Trung Cộng thì chuyên môn, nhưng vì “Đảng và Nhà Nước ta,” từ giai cấp lãnh đạo xuống tới “hạ tầng cơ sở” đã “hèn với giặc - ác với dân” nên không dám gọi đích danh bọn “cô hồn các đẳng” thủ phạm ấy: Trung Cộng. Chúng sợ húy, sợ quan thày giận! Bắc Kinh cho quân tiến chiếm các hải đảo của Việt Nam như Hoàng Sa, Trường Sa... vậy mà bọn lãnh tụ VC vẫn nín khe. Tàu Trung Cộng các loại ngang nhiên di chuyển và kiếm ăn trong hải phận Việt Nam, đâm vào tàu bè ngư dân Việt Nam cho chìm... Vậy mà VC vẫn bắt dân gọi là “tàu lạ” chứ không được nêu đích danh Tàu Cộng.

Bấy lâu nay du khách Tàu vào Việt Nam thường tỏ ra thái độ xấc lược, hành động “mất dạy” như đái, ỉa ở cả những chốn trang nghiêm; “vô tư” giành ăn, cướp uống trong các nhà hàng, chôm chỉa ở bất cứ nơi nào trên máy bay, trong khách sạn, ngoài đường phố. Vậy mà bọn Tàu phù này vẫn được cộng sản Việt Nam bao che “bình an vô sự.” Lắm tên hỗn xược “phát ngôn tuới hạt sen” Việt Nam là một quận của Trung Cộng. Vậy mà đảng VC vẫn miệng câm như hến, nhưng nếu người dân nào phản ứng nện cho “đối tượng” một trận thì liền bị CACĐ bắt giam, truy tố ra tòa với tội danh “âm mưu lật đổ chế độ và tuyên truyền chống phá nhà nước”
Bởi các lý do và những “sự cố” nhắc lại sơ qua trên đây, đa số dân chúng Việt Nam, đặc biệt các tác giả viết “blog” đã đề nghị: Tại các danh lam thắng cảnh, các siêu thị, trên xe, dưới tàu... nhà chính quyền Việt Nam “hãy được một lần can đảm” viết chữ Tàu thật đậm nét, thật bự những “qui tắc” mà “người nước ngoài” phải tuân thủ. (hm)

__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Friday 24 March 2017

Đảng CSVN có thể tự diễn biến thành dân chủ hay không?


...Xóa bỏ cơ chế chuyên chính vô sản và Đảng CSVN bằng một cuộc cách mạng toàn dân là giải pháp duy nhất mà thôi.
...Vì vậy căn bản tư tưởng đấu tranh chống độc tài CS phải dứt khoát đoạn tuyệt với bất kỳ hứa hẹn tốt đẹp nào của ĐCSVN.
Hơn 70 năm qua, đã quá đủ rồi Bà Con ơi!
Đây là cuộc đối đầu và ĐCSVN phải bị loại bỏ hoàn toàn mới có thể có được một Việt Nam dân chủ, tự do.

 

 

Đảng CSVN có thể tự diễn biến thành dân chủ hay không?

"Cộng sản không thể nào sửa chữa mà cần phải đào thải nó" - Boris Yeltsin
TS.Mai Thanh Truyết


- Ông Thein Sein, một cựu tướng lãnh, đã nhậm chức Tổng Thống Miến Điện vào tháng 3 năm 2011, sau cuộc bầu cử đầu tiên của nước này trong 20 năm vào tháng 11 năm 2010. Kể từ đó, ông đã thực hiện một tiến trình cải cách ở Myanma, sau hơn 20 năm bị “cai trị” bởi một nhà cầm quyền quân phiệt độc đoán mà ông từng là một thành viên chính. Ông đã cam kết với Đại hội đồng LHQ ở New York vào năm 2012, cho biết Myanmar (Miến Điện) đang trên con đường cải cách dân chủ và hứa sẽ không quay trở lại. Chuyến thăm của ông đến Mỹ là lần đầu tiên bởi một nhà lãnh đạo Miến Điện trong 46 năm.

Cuối cùng dân Miến Điện đã bắt đầu nhìn thấy ánh sáng dân chủ. Diễn tiến dân chủ này không khỏi gợi lên một chút ghen tức và hy vọng cho nhiều người Việt Nam, chừng nào Việt Nam mới thấy ánh sáng dân chủ từ đó đến nay, 2017?

Câu hỏi được đặt ra là, Đảng CSVN có thể tự diễn biến từ cơ chế chuyên chính vô sản thành dân chủ như Miến Điện hay không?

Mọi người con Việt đều hiểu dân chủ là gì và ao ước dân chủ, nhưng tới thế kỷ 21 này mà con dân Việt vẫn chưa được phép có dân chủ!

Thật đáng buồn!

Cản ngại to lớn cho tiến trình dân chủ ở Việt Nam mà ai cũng biết (ngay cả hơn 3 triệu đảng viên đảng CSVN cũng biết) chính là chế độ CSVN. Và điều này đã trở thành sự đồng thuận toàn dân, ngay cả người đảng viên “hạng bét” cũng hiểu mà không dám hở miệng mà thôi!

Nhưng vấn đề còn khúc mắc là ở chỗ làm cách nào “giải quyết” chế độ CSVN.

Đề tài này đã gợi hứng ra nhiều ý kiến trong giới bình luận chính trị nhằm tập trung truy tìm phương cách xóa bỏ chế độ CSVN.

Như vậy, phương cách giải quyết là gì?

Qua các bài viết chính trị phổ biến, có thể phân loại ra hai phương cách thường được hướng tới và cổ xúy là:

(1) Khuyến khích thay đổi từ từ hay còn gọi là tự diễn biến;

(2) Xóa bỏ hoàn toàn bằng một cuộc cách mạng toàn dân.

Nhìn chung dư luận về công cuộc đấu tranh hiện tại có thể nhận ra rằng quan điểm khuyến khích thay đổi đang là mục tiêu “đàng sau” nhiều thảo luận chính trị trong mấy năm gần đây qua các buổi hội luận, họp báo, “hội nghị bàn tròn” của nhiều nhóm, đảng phái chính trị, hoặc cá nhân v.v…

I. Quan điểm khuyến khích thay đổi từ từ

Theo quan điểm trên đây, chế độ CSVN có uy lực rất lớn và bao trùm mọi ngõ ngách xã hội Việt Nam, ĐCSVN đã có một kinh nghiệm cai trị đất nước và chiến thắng hai trận chiến lớn. Ngày nay, cho dù với chính sách mở cửa kinh tế tạo kẽ hở cho tư tưởng dân chủ và kinh tế thị trường du nhập vào Việt Nam, nhưng bộ máy an ninh cũng đã được chuyển đổi để thích ứng với tình thế mới và vẫn bảo vệ được vị thế cai trị độc đoán và sắt máu của họ. Bộ máy công an sẵn sàng giết chết từ trong trứng nước bất cứ hình thức tổ chức phản kháng hay mầm mống phản kháng nào. An ninh CS đã chứng tỏ rất hiệu quả trong công tác đàn áp với kết quả là một cuộc biểu tình khoảng vài trăm người cũng khó lòng bộc phát. Vì thế áp dụng phương pháp đối đầu bằng một lực lượng đối kháng sẽ khó có thể thực hiện được vì vấn đề tổ chức rất khó khăn.

- Thay vào đó bằng phương pháp kích thích, gây mâu thuẫn nội bộ đối phương để chính đảng viên ĐCSVBV đứng lên thực hiện thay đổi. Phương pháp này chính yếu dựa vào lý lẽ "gậy ông đập lưng ông", dùng chính CS đánh CS.

- Một lợi điểm khác là cố gắng thực hiện khai thác tối đa lãnh vực truyền thông, tuyên truyền để trong nước và hải ngoại có đầy đủ điều kiện trao đổi trong-ngoài. Công tác này ngày càng thuận lợi với phương tiện mạng lưới toàn cầu ngày càng phổ biến do có nhiều người trong nước truy cập. Những lãnh vực tuyên truyền chánh yếu bao gồm:

1. Phô bày, chỉ trích những sai trái, hành động sắt máu của chế độ CSVN;

2. Cổ động dân chủ, nhân quyền để nhiều người Việt Nam trong nước hiểu rõ thêm và phổ biến ngược ra hải ngoại và quốc tế những tin tức “phản dân chủ” của CSVN;

3. Khuyến khích những thành phần của chế độ còn nhứt điểm lương tâm quay trở về với Tổ Quốc, Dân Tộc;

4. Khơi dậy tinh thần dân tộc chống tham nhũng, chống Tàu cộng.

Từ đó, hy vọng, với áp lực từ mọi phía, thành phần chóp bu của ĐCSVN sẽ phản tỉnh và lèo lái ĐCSVN từ bỏ chủ thuyết độc tài đảng trị và chấp nhận tự do chính trị, mở đường cho một Việt Nam dân chủ.

II. Quan điểm khuyến khích thay đổi là không tưởng

Quan điểm khuyến khích rõ ràng là một phương cách dễ dàng để tạo thay đổi cho Việt Nam, nhưng dễ dàng chưa hẳn là một chọn lựa khôn ngoan.

Vì sao?

- ĐCSVN có thể tự thay đổi để trở thành một đảng chấp nhận dân chủ hay không? Xét về mặt lịch sử, trên thế giới, chưa hề có đảng cộng sản nào trên thế giới tự thay đổi thành một đảng dân chủ. Kinh nghiệm ở các nước Đông Âu và Liên Xô, mọi ĐCS đều bị các cuộc cách mạng lật đổ. Vì thế sự kiện ĐCS tự thay đổi là chuyện chưa từng có tiền lệ.

ĐCSVN không có khả năng thay đổi. Cơ cấu vận hành của ĐCSVN dựa theo ĐCS Liên Xô, không dung thứ cho bất cứ sự phản đối nào liên quan tới quyền thống trị tuyệt đối của đảng, hay bất cứ cá nhân nào đứng trên sự sống còn của đảng. Thỉnh thoảng có những tiếng nói đảng viên phê phán nhau nhưng tất cả đều có giới hạn, ngay cả những đảng viên về hưu hay đã rời khỏi chức vụ cũng chỉ giới hạn sự phản đối dưới quy luật xin-cho.

· Sự tự diễn biến của các đảng viên là điều ĐCS lo sợ đã bị hiểu lầm theo lối tự diễn biến thành dân chủ. Thực ra sự tự diễn biến của đảng viên mà ĐCSVN lo sợ là vấn đề tham nhũng và tha hóa của đảng viên. Đảng viên tha hóa sẽ không chú tâm vào việc bảo vệ đảng, chỉ lo tranh giành quyền lợi, gây chia rẽ nội bộ làm cho ĐCS suy yếu và mất chính nghĩa.

Thực chất là ĐCSVN không tiềm ẩn yếu tố gây nên tự diễn biến thành dân chủ vì nếu có đảng viên nào ý thức được tội ác cũng như sự sai trái của ĐCS thì đã tự gạt mình ra ngoài đảng và sẽ phải rút lui như trường hợp ông Tô Hải, Lê Hiếu Đằng (nhằm thành lập đảng Dân chủ Đối lập trước khi chết) và một số đảng viên gọi là... “phản tỉnh” khác.

Điển hình hơn cả, một ông trí thức miền Nam “đã từng góp công chống Mỹ cứu nước” tên Tiêu Dao Bảo Cự đến nước này mà vẫn nói chuyện...“Từ kiến nghị, tuyên cáo đến biểu tình và vai trò của trí thức Việt Nam”. Vẫn là một luận điệu xin-cho.

Một người tự trọng, có lương tâm thì không thể ở trong ĐCS và như thế, danh hiệu “đảng viên CS cảnh tỉnh” hay “đảng viên CS tiến bộ” chỉ là chuyện thần thoại, hay được gán do những người còn “ngây thơ” (naïve) trong lý luận chính trị thực tế ở Việt Nam, nhất là một số người ở hải ngoại.

· Trông chờ, đặt niềm tin vào sự tự diễn biến thành dân chủ của ĐCS là bị nhiễm chiêu bài xin-cho mà ĐCSVN muốn mọi người dân Việt Nam thấm nhuần. Bất cứ điều gì cũng phải do ĐCSVN ban cho và người dân muốn có thì phải van xin, ngay cả những giá trị đứng trên hết là nhân quyền.

Một khi mang tâm thức này là bị lọt vào cái bẫy của sự xin-cho.

Một khi nhân quyền của người dân được ĐCS ban cho thì họ có thể lấy lại bất cứ lúc nào, không có gì bảo đảm nhân quyền được nhà cầm quyền tôn trọng.

Duy nhất là chỉ khi nào nhân quyền do người dân tranh đấu đoạt được và đặt dưới sự giám sát của người dân thì nhân quyền lúc đó mới được bảo đảm.

- Cổ động sự thay đổi từ từ cũng là đi cùng đường và tiếp tay cho ĐCSVN lấy lại chính nghĩa. Hiện nay ĐCSVN và TC đang muốn “cải cách” để tồn tại. Một hình ảnh rõ nét nhất là chúng ta hãy xem tất cả các diễn văn của Tập Cận Bình từ khi lên nắm quyền bính cho tới nay (từ 2012 trở đi), Mác hay Mao đã không được nhắc tới mà tinh thần dân tộc, đôi khi tinh thần dân tộc cực đoan được cổ võ trong một số tình huống căng thẳng ngoài Biển Đông.

Đây là dấu hiệu về “cải cách” và có lẽ sẽ bắt đầu bằng việc ban phát cho người dân vài cuộc bầu cử tự do ở lãnh vực làng xã như đã được thực hành ở vài nơi hay vài nhân quyền có giới hạn (một xã ở Quảng Châu năm 2015). Nhưng dĩ nhiên mọi chuyện phải nằm trong vòng kiểm soát của đảng cộng sản. Đây chính là chiêu bài ‘tự diễn biến’ để tồn tại. Hình thức “cải cách” này tựa như con chó và sợi dây thắt cổ. Sợi dây có thể được nới dần để con chó có khoảng di động rộng hơn nhưng dây thòng lọng quấn cổ vẫn còn đó, và dĩ nhiên, người chủ CS có thể siết chặt sợi dây bất cứ lúc nào.

Đó là nhân quyền xin-cho!

Thay Lời kết

Qua các lý luận trên đây, ắt hẳn chúng ta cũng thấy rõ là: Xóa bỏ cơ chế chuyên chính vô sản và Đảng CSVN bằng một cuộc cách mạng toàn dân là giải pháp duy nhất mà thôi.

Công cuộc đấu tranh chống chế độ độc tài toàn trị CSVN còn có rất nhiều cạm bẫy vì ĐCSVN sẽ không bao giờ ngồi chờ bị lật đổ mà sẽ tìm mọi cách mỵ dân để nắm chặt chiếc ghế thống trị, ngay cả việc áp dụng những biện pháp tàn độc từ thời Trung cổ vẫn không từ.

Vì vậy căn bản tư tưởng đấu tranh chống độc tài CS phải dứt khoát đoạn tuyệt với bất kỳ hứa hẹn tốt đẹp nào của ĐCSVN.

Hơn 70 năm qua, đã quá đủ rồi Bà Con ơi!

Đây là cuộc đối đầu và ĐCSVN phải bị loại bỏ hoàn toàn mới có thể có được một Việt Nam dân chủ, tự do.

24.03.2017

TS Mai Thanh Truyết
__._,_.___

Posted by: "Patrick Willay" 

Featured post

Lisa Pham Vấn Đáp official26/3/2024

My Blog List