Việt Nam






Thursday 22 June 2017

Hành trình nhận thức di sản văn học miền Nam

Hành trình nhận thức di sản văn học miền Nam

Trần Trọng Cát Tường Gửi cho BBC Tiếng Việt
  • 13 tháng 6 2017
Các đường dẫn bên ngoài này sẽ mở ở cửa sổ mới
Image en ligne
Sau biến cố 1975, văn học miền Nam một thời gian dài bị phủ nhận tại Việt Nam
Một thời, văn học miền Nam 1954 - 1975 thường quy gọn vào mấy chữ "phản động và suy đồi", "thù địch với nhân dân"... Nhưng khu vườn văn chương đó là thực thể không thể gạt khỏi di sản văn hóa dân tộc.
Điểm danh phương châm tiếp vật xử thế với văn học miền Nam, chúng ta thấy gì?
Thấy cương lĩnh trong nghị quyết các kỳ đại hội và hội nghị Trung ương Đảng kết liễu sinh mệnh nền văn nghệ "bên kia chiến tuyến". Từ hành động quyết liệt: "(...) quét sạch ảnh hưởng tư tưởng và thực dân mới ở miền Nam (...)" (1976) cho đến ý chí riết róng: "(...) Không vì khôi phục lại vị trí và giá trị tác phẩm cho một số văn nghệ sĩ trước đây mà đề cao họ quá đáng (...)" (1989).
Những năm 1990 chuyển sang chiều hướng giảm nhẹ. Lời giới thiệu của một số sách tái bản thường nhấn mạnh: "(...) dưới ánh sáng chủ nghĩa Mác và đường lối đổi mới của Đại hội VII (...), chúng ta có thêm công cụ có ích (...)" hay trích in mệnh đề: "(...) phát huy tự do tư tưởng tạo mọi điều kiện cần thiết cho hoạt động nghiên cứu (...)" (Nghị quyết số 01-NQ-TW, 28.3.1992).
Xem chừng sợi dây ràng buộc không dễ gì cởi bỏ một sớm một chiều.
Thấy văn học miền Nam rã rời và quay quắt bởi những văn bản pháp quy. Ngay những ngày đầu khi đất nước thanh bình, Bộ trưởng Bộ Thông tin Văn hoá Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam ban hành Thông tri số 218/CT.75 (28.8.1975) và số 15/TTVH/MCTH (8.3.1976) cấm cửa "nọc độc văn hóa đồi trụy".
Thế rồi, Sở Thông tin Văn hóa Thành phố Hồ Chí Minh mở thêm chiến dịch thu hồi các loại văn hoá phẩm phản động bằng Thông tri số 12030/STTVH/XB (3.5.1977).
Và Ủy ban Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh dồn tiếp Chỉ thị 22/CT-UB (29.4.1981) còn Sở Văn hoá và Thông tin cho ấn hành danh mục sách cấm và tạm được lưu hành (6.1981)...
Image en ligne
 Việt Nam đã thay đổi nhiều từ những năm gần đây
Thấy dòng thác cuốn phăng những di hại của thứ văn hóa ấy. Như Những tên biệt kích của chủ nghĩa thực dân mới trên mặt trận văn hóa tư tưởng (1980). Mỗi bài viết trong công trình hợp soạn này nghị án một gương mặt khác hội khác thuyền. Hãy đọc Phan Đắc Lập khinh miệt Hồ Hữu Tường, một quái tượng trong bọn cầm bút chống phá cách mạng. Còn Huy Khánh không tiếc lời mạt sát Duyên Anh, tuổi trẻ, bịp và thực.
Ấy là chưa kể Thùy Dương men theo Những bước đường sáng tác tội lỗi của Nhã Ca... Lời nào cũng cường điệu. Ý nào cũng khô khốc. Lời và ý nào cũng hãi hùng. Vũ Khắc Khoan, tác giả Thần tháp rùa, Thành Cát Tư Hãn, Mơ Hương Cảng..., chiếu rọi thân phận con người cùng nghệ thuật với cuộc đời mà tỏ hiện cùng khắp trang viết là những "luận điệu mẹ mìn", "ý đồ chính trị phản động", "thủ đoạn chống phá tinh vi", "nọc độc triết lý hiện sinh sa đọa"...
Những người có quyền ấy đắc thắng quá. Những con chữ ấy ngoa ngoắt quá. Những dạy dỗ ấy "có gang có thép" quá. Tất cả là chứng tích gợi nhắc đến những "yêu ngôn" tạt qua sinh hoạt trí thức ngày nào.

Hãy tìm đến giọng điệu có phần nhẹ nhàng hơn trong Về tư tưởng và văn học phương Tây hiện đại (1986) của Phạm Văn Sĩ. Nhẹ nhàng là vậy nhưng không giấu được sự quy chụp thô vụng và khiếm nhã. Ở đây, nhà nghiên cứu định danh dòng văn chương nữ lưu... của những Túy Hồng, Nguyễn Thị Hoàng... là "loại văn chương tính dục hạ cấp". Là của con người ăn chơi trụy lạc, vô lý tưởng và mục đích. Là của xã hội tha hóa hưởng thụ, phá hoại nền đạo đức cổ truyền.
Nhưng sự "Trở về mái nhà xưa" (Chủ đề buổi trò chuyện nhân dịp ba tập truyện ra mắt ngày 19.1.2013) của Trần Thị NgH và mới đây, ngày 19.3.2017, của Nguyễn Thị Thụy Vũ... chứng thực giá trị thời đại và ý nghĩa xã hội trên trang viết của những cây bút nữ này.
Kẻ trước người sau góp thêm, bày ra, nối lời, nói tiếp... về "lũ bồi bút, không phản động, chống cộng thì cũng dâm ô, đồi trụy" hay "mánh lới, ngón nghề của tay sai chủ nghĩa thực dân mới".
Có thể kể ra đây vài cây bút "trấn thủ lưu đồn" nơi hiểm yếu của đường lối văn nghệ.
Đó là Trần Độ với Khẩn trương và kiên trì xóa bỏ hậu quả của văn hóa thực dân mới (1981). Đó là Hà Xuân Trường với Tiếp tục đấu tranh xóa bỏ tàn dư văn hóa thực dân mới (1979).

Đó là Lữ Phương với Cuộc xâm lăng về văn hóa và tư tưởng của đế quốc Mỹ tại miền Nam Việt Nam (1981, tái bản 1985)... Giờ đây, niềm tin in dấu trong từng trang viết hẳn đã đi đằng nào. Giờ đây, con chữ tranh hơn tranh thua đã rỗng nghĩa, chỉ còn giữ được cái vỏ âm thanh, chẳng mấy ai để ý đến.
Nhưng đáng kể hơn là "tập đại thành" Văn hóa, văn nghệ phục vụ chủ nghĩa thực dân mới Mỹ tại Nam Việt Nam 1954 - 1975 của Trần Trọng Đăng Đàn. Theo như Lời giới thiệu, đây là kim chỉ nam để xây dựng tủ sách: "(…) có tập sách này sẽ dễ dàng hơn trong việc biết (...) những sách gì là tốt, sách gì là xấu, sách nào bị cấm, sách nào được lưu hành, sách nào, văn hóa phẩm nào từ thời Mỹ-ngụy còn lại cần được sử dụng theo phương hướng nào (…)".

Trần Trọng Đăng Đàn không cho phép xem "văn học thực dân mới" là "một giai đoạn, một phần của văn nghệ Việt Nam hiện đại". Những "con ranh con lộn" ấy không thể nối tiếp dòng chảy văn học từ 1954 trở về trước và hiện diện trong đồ biểu, bảng lược đồ hay cuốn sổ văn học hiện đại. Ông dụng công kết tội các nhà nghiên cứu miền Nam nhập nhèm trắng đen với chính tà. Đây là Uyên Thao trong Thơ Việt hiện đại 1900 - 1960 (1969) tùy tiện phối kết dòng thơ Việt từ Phan Bội Châu, Nguyễn Thiện Thuật, Tản Đà... đến "các cây bút phục vụ đắc lực nhất cho Mỹ Ngụy". Chép lại mà ngờ ngợ cái sai, cái quấy, cái kỳ lạ này. Dẫu Nam Bắc phân tranh thì lịch sử văn học cứ là dòng chảy không hề đứt đoạn và vẫn là sự tổng hòa những mảnh ghép của bức tranh toàn cảnh. Chẳng phải vậy sao?
Xin trở lại danh mục sách cấm và được phép lưu hành tập hợp trong "tập đại thành" kể trên. Riêng tác giả với toàn bộ tác phẩm bị cấm lên đến hàng trăm. Người ngoài cuộc Flemming, Gheorghiu, Sagan... cũng như kẻ mang vòng nguyệt quế Nobel như Pasternak, Solzhenitsyn "ngẩng lên trông trời" không khỏi ngỡ ngàng vì sao bản thân bị liệt lên đầu bảng "nô dịch, lai căng, lạc hậu...". Cây bút đồng chủng đồng văn Quách Lương Huệ, Kawabata Yasunari, Natsume Sōseki... cũng như danh gia Somerset Maugham, Stephan Zweig, Kahlil Gibran... "cúi xuống nhìn đất" cũng không khỏi bối rối vì sao trước tác của mình "có hại trong việc giáo dục đạo đức và thẩm mỹ".

Danh mục mang ý nghĩa lịch sử này là dẫn liệu gợi mở vài ý niệm sơ khởi về tác phẩm, tác giả và phong khí thời đại. Nó có thể mách bảo rằng việc cấm kỵ, một phần phụ thuộc vào nội dung và quan trọng hơn, vào nhân thân. Trong tình thế chẳng đặng đừng, danh mục này trở thành thư mục đầu tiên (dẫu chưa đúng quy cách) tổng kê hàng loạt dữ kiện có giá trị tham khảo. Riêng với giới chơi mảng sách trước 1975 là cẩm nang dò tìm sách cần sưu tập, đo lường mức độ quý hiếm...

Một chính thể không chỉ có lãnh thổ, con người, bộ máy hành chính... mà còn có cả nền văn nghệ nữa. Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam phải kiến tạo một nền văn học. Các yếu nhân đặt viên gạch nền móng hầu hết từ đất Bắc vào chi viện. Nguyên Ngọc với Đất nước đứng lên (1955) bây giờ là Nguyễn Trung Thành cùng Trên quê hương những anh hùng Điện Ngọc (1969). Ca Lê Hiến từng viết Tiếng gà gáy (1965) trở thành Lê Anh Xuân với Hoa dừa (1969). Hay Lê Khâm với Bên kia biên giới (1958) chuyển thành Phan Tứ cùng Gia đình má Bảy (1968)... Mà nơi đó, còn có thêm những Nguyễn Ngọc Tấn (Nguyễn Thi), Bùi Đức Ái (Anh Đức), Nguyễn Văn Bổng (Trần Hiếu Minh)...

Cuộc chiến chưa kết thúc, Phạm Văn Sĩ đã kịp tổng kết thành quả đó bằng công trình Văn học giải phóng miền Nam (1975, tái bản 1976). Không những tán dương "quang cảnh tươi sáng rực hồng ban mai" của "nền văn học của nhân dân miền Nam thời chống Mỹ". Mà còn hơn thế nữa. Văn học giải phóng miền Nam ý chừng là giải pháp "đào thải" văn học miền Nam 1954 - 1975 và ươm ghép vào chỗ khuyết vắng đó trong cây phả hệ văn chương nước nhà.

Đôi chút ngần ngừ Không lẽ mục từ "văn học giải phóng miền Nam" hay "văn học chống Mỹ" có thể thay cho "văn học miền Nam 1954 - 1975" trong các từ điển văn học?
Đã hơn bốn mươi năm trôi qua. Nhận thức chưa rẽ chiều đổi hướng rõ rệt nhưng thước đo thẩm định giá trị nghệ thuật có phần đong đưa và co duỗi. Sau một thời gian lặng lờ giữa chiều tà bóng khuất, từng tác phẩm được xem xét ngưỡng tốt xấu và cấp thị thực thông hành. Vậy là bỗng dưng bừng sáng bao nhiêu chân dung của thời đoạn 1954 - 1975 trên lãnh thổ phía Nam vĩ tuyến 17.

Cũng phải, với Phạm Công Thiện, trước tác sau 1975 ngao du nơi chân trời góc bể nay quay về đứng cạnh một ít tác phẩm trước 1975 đã được hồi sinh trong nước. Như dấu gạch nối những mảnh hình hài cách trở của một đời văn. Như một minh chứng rằng đời sống văn chương học thuật là một mạch ngầm chuyển động không ngừng, có thể chạy dài đến những bến bờ xa xôi.

Theo ước tính của nhà nghiên cứu Huỳnh Như Phương (2012), chừng 160 tác gia miền Nam được phục dựng.

Từ cuối những năm 1980, bao nhiêu tiểu thuyết và sách dịch chiếm lĩnh thị trường chữ nghĩa. Và sang thế kỷ XXI, văn thơ và các nghiên cứu văn sử triết gắn với "tàn tích văn hóa Mỹ Ngụy" công khai trùng phùng trên quê hương.

Những Bùi Giáng, Nguyễn Vỹ, Nguyên Sa, Vũ Hoàng Chương từng bị vạch mặt là buông thả, sa đọa, cuồng loạn...
Những Nhất Hạnh, Dương Nghiễm Mậu, Tràng Thiên (Võ Phiến).... từng bị cáo buộc là "biệt kích văn hóa".

Giờ đây, họ vai sánh vai duyên hành cùng đời sống nghệ thuật nước nhà. Và rồi báo chí đăng tải các nghiên cứu về tác giả, tác phẩm, hiện tượng văn học... Không ít khóa luận, luận văn, luận án và chuyên khảo... chọn "đứa con hoang" đó làm đối tượng khảo sát, cắt nghĩa, thẩm định, bình giá...
Trang sách cũ chưa gấp hẳn và trang sách mới còn lưỡng lự... Hoa trái của văn học miền Nam 1954 - 1975 chính thức đâm chồi, nảy lộc trong khu vườn văn chương ngát hương hãy còn là một chặng đường nhọc nhằn.
Bài viết bày tỏ quan điểm riêng của tác giả.


__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Thursday 8 June 2017

Bàn Tay Lông Lá Của Putin



On Tuesday, June 6, 2017 1:09 PM, 'hungthe' via DiendanTuoiHac <wrote:

        Xin mơì quývị, quýCH đọc, những baì nhận định khách quan trung thực cuả T/g VũLinh, xin vui lòng delete nếu quývị không thích, cũng xin góp ý là mới đây bà Hillary tuyên bố đổ lỗi cho việc bà thất cử là không được đảng DC hổ trợ, và quaí lạ là không bao giờ thấy các chính khách DC và TTDC đề cập đến việc Mỹ đã là đồng minh đắc lực giúp TC trở thành cường quốc kỳ phùng địch thủ số 1 cuả HK, ht




=> Cuộc Chiến Sinh Tử trước khi đọc bài mới

Tg.Vũ Linh

...ông bà Clinton đi đọc diễn văn được Putin trực tiếp hay gián tiếp trả bao nhiêu tiền?...

Câu chuyện Nga tìm cách can dự khuynh đảo cuộc bầu cử tổng thống vừa qua mỗi ngày mỗi được phe Dân Chủ (DC) và truyền thông dòng chính (TTDC) bỏ thêm củi vào cho cháy lớn hơn.
Như báo Washington Post đã nhìn nhận, đó là lý cớ duy nhất còn lại có thể diễn giải sự thất bại quá đau của ứng viên phe ta, không có cách nào bỏ qua được.

Việc Putin tìm cách thâm nhập vào phá rối cuộc bầu cử tổng thống vừa qua của Mỹ là chuyện đương nhiên, chẳng khiến ai ngạc nhiên, cho dù TTDC la hoảng một cách ngây thơ cụ, làm như chuyện kinh thiên động địa vô tiền khoáng hậu vậy.

Putin tìm cách thâm nhập có ba mục tiêu rõ rệt. Một là để lấy tin bí mật không khác gì mấy tay gián điệp lùng tin mật của đối phương. Hai là để quậy phá, xì ra công chúng tin bí mật bất lợi cho một ứng viên nào đó, hay bất lợi cho cả hai, tùy mưu đồ tính toán của Putin Và ba là để tung tin thất thiệt hoả mù, xuyên tạc phá Mỹ vẫn bị Putin coi như kẻ địch, bất kể dưới tổng thống DC hay CH.

Việc lấy tin mật thì ta khỏi bàn vì chẳng biết Putin đã có lấy được tin mật nào chưa.

Vụ lấy tin trong emails
để xì ra cho báo chí đánh phá, hay tung tin thất thiệt để quậy, đáng bàn hơn vì có nhiều triển vọng đã xẩy ra thật. Cho dù đến nay, vẫn chưa có cơ quan an ninh tình báo nào đưa ra được bất cứ bằng chứng cụ thể nào.

Những vụ
hệ thống email của Ủy Ban Quốc Gia của đảng DC bị Nga thâm nhập, hay Wikileaks xì ra hàng loạt emails mật do Nga cung cấp, chỉ là những tố cáo của đảng DC và TTDC mà chưa ai thấy bất cứ bằng cớ nào.

Dù vậy, cẩn tắc vô ắy nắy,
đây là việc chẳng những nên mà còn cần điều tra, ít ra cũng để biết Nga đã chui vào lấy tin bằng cách nào, thành công đến mức nào. Có biết thì mới có thể làm rào cản cho những lần tới, hay ngược lại có thể học mánh, thâm nhập vào các hệ thống của Nga lại.

Chuyện đáng nói là phe ta đã tung hỏa mù,
biến câu chuyện Nga tìm cách thâm nhập vào các hệ thống emails để phá rối, thành một thứ thông đồng cấu kết, trao đổi gì đó của Putin với Trump để giúp Trump thắng cử. Hai chuyện khác nhau một trời một vực nhưng “phe ta” cố tình mập mờ đánh lận xào nấu hai chuyện vào làm một, với chủ ý biện giải thất bại của bà Hillary và hạ uy tín của TT Trump. 

Cái đúng hiển nhiên là Nga đã cố tình tìm cách chui vào phá. Cái vu vơ không bằng chứng là Putin và Trump thông đồng với nhau để hạ bà Hillary.

Công bằng mà nói, nếu thật sự Trump đã thoả thuận, đổi chác gì đó với Putin thì đó là chuyện cho dù ủng hộ TT Trump, cũng khó có thể bào chữa. Cho đến nay, người ta chỉ thấy bàn về chuyện ông này gặp bà kia, nhưng vẫn chẳng có gì gọi là phạm pháp hay thông đồng hết.

Dù vậy, TTDC vẫn nằng nặc tố Putin hại bà Hillary để giúp Trump thắng cử. Họ giải thích tại sao Putin muốn hại bà. Số là trước đây khi bà còn làm ngoại trưởng và Putin tổ chức bầu bán, Putin đã công khai tố cáo bộ Ngoại Giao của bà Hillary thâm nhập phá rối bầu cử Nga, tung nhiều tin xuyên tạc bất lợi cho Putin, ám chỉ Putin độc tài, cấu kết mánh mung với Medvedev để nắm quyền vĩnh viễn,... Do đó, bây giờ Putin đáp lễ lại. Dĩ nhiên là Mỹ khi đó đã tìm đủ cách gây ảnh hưởng trong cuộc bầu cử của Nga, chuyện bình thường trong cuộc chiến ngầm giữa hai đại cường. Đó là lý cớ đầu tiên bà Hillary đưa ra để giải thích sao Putin lại chống bà.

Bằng chứng thứ nhì do bà Hillary đưa ra là bà cho rằng Putin không am tường kỹ thuật tranh cử Mỹ, không biết gì nhiều về cử tri Mỹ, nhưng những tấn công của Putin đã rất hiệu quả qua việc lựa tin bất lợi cho bà để xì ra đúng lúc, đúng chỗ, đúng cách. Như vậy chỉ có thể là nhờ sự thông đồng hợp tác của các chuyên gia tranh cử Mỹ trong ban vận động của ông Trump. Vẫn chỉ là chuyện suy diễn mà không có bằng chứng cụ thể nào hết.

Rồi chính bà Hillary lại nói ngược lại ngay sau đó khi bà cho là toàn bộ cuộc tấn công được chỉ đạo bởi các chuyên gia siêu đẳng của GRU, là hậu thân của KGB, cơ quan tình báo, an ninh, phản gián của Liên Bang Xô Viết. Đoạn trên nói chuyên viên Nga không biết gì, phải nhờ chuyên gia của Trump. Đoạn sau lại nói chuyên viên Nga là siêu nhân, chỉ đạo hết. Thế thì tóm lại đâu là sự thật?

Nhìn vào danh sách bà Hillary cho là những yếu tố khiến bà thất bại,
ta thấy rất vui mắt, nhưng rất lạ lùng. Hình như ta đang đi xem đại nhạc hội, thấy danh sách tất cả mấy chục ca sĩ phụ, nhưng ca sĩ chính thì không thấy tên ở đâu hết.

Đây là danh sách sơ khởi những lý do khiến bà Hillary thất bại,
theo như bà Hillary diễn giải: Putin thông đồng với CH để phá, Wikileaks thông đồng với Nga để xì tin nội bộ bất lợi cho bà Hillary, GĐ Comey xì tin điều tra lại, CH trong quốc hội liên tục đòi điều tra đủ chuyện về bà Hillary, truyền thông chú tâm quá nhiều vào hệ thống email riêng của bà, ngay cả các dữ liệu thống kê của Ủy Ban Quốc Gia của DC cũng sai bét, chỉ hại bà chứ chẳng giúp gì, dân Mỹ vẫn còn kỳ thị phụ nữ, rồi cử tri của bà cũng ỷ y bà sẽ thắng, nằm nhà không đi bầu. Đại khái, lỗi của tất cả thiên hạ, ngoại trừ chính bà. Không thấy có ca sĩ chính, Hillary Clinton đâu. Mỹ gọi đây là nguyên tắc ABC: Anybody But Clinton!

Thực tế giản dị hơn nhiều.
Bà thất cử vì dân Mỹ bác bỏ một tiếp nối của chính sách cấp tiến thất bại của TT Obama và vì bà Hillary là một ứng viên vừa dở vừa quá nhiều tỳ vết.

Trong bản phân tách
–hay phân trần thì đúng hơn- của bà Hillary, chẳng ai thấy chuyện bà xử dụng bất hợp pháp hệ thống emails riêng, nếu không thì làm gì có điều tra và GĐ Comey phá? Cũng chẳng ai thấy bà nhắc nhở đến cái Quỹ Clinton Foundation kiếm bạc tỷ giúp bà mua ảnh hưởng, và nuôi dưỡng đàn em. Hay những bài diễn văn mang lại cho bà bạc triệu, hay cả chuỗi xì-căng-đan bà mang theo từ những ngày còn ở Arkansas. Hay tình trạng sức khỏe của bà. Hay những sai lầm trong kỹ thuật tranh cử khi bà đi lùng phiếu không đúng chỗ. Hay những xung khắc nội bộ, đấm đá lẫn nhau trong đám phụ tá của bà Hillary mà cuốn sách “Shattered” vừa mới xuất bản kể lại rất rõ [Những độc giả có hứng thú nên tìm mua cuốn sách này của hai nhà báo cấp tiến kỳ cựu, rất thân cận với bà Hillary, Jonathan Allen và Amie Parnes. Hai vị này viết sách với dụng ý bào chữa cho bà Hillary, đổ lỗi lên đám phụ tá của bà].

Người ta có cảm tưởng bà
Hillary bị mù quáng vì tham vọng cá nhân và tính tự kiêu, tự mãn, không còn đủ sáng suốt để nhận định chính những điểm yếu cơ bản của bà đã khiến bà thất bại, cử tri mất niềm tin nơi bà. Họ thà thử lửa với ông thần Trump còn hơn là trao Toà Bạch Ốc cho một người đã có quá nhiều hành trang mà hai phần ba dân Mỹ cho là bà không đáng tin tưởng.

Câu chuyện Nga can dự cũng được hệ thống “chính quyền ngầm” –deep state-
tức là đám công chức của Obama còn xót lại làm gián điệp xì cho TTDC những tin mật để đánh Trump, lẫn lộn tin phịa, tin thật nhưng bị bóp méo, pha mắm thêm muối. Đặc biệt là những chuyện TT Trump và các phụ tá gặp quan chức Nga.

Nhiều
nhà báo phe ta so sánh chuyện TT Trump tiết lộ bí mật an ninh quốc gia cho quan chức Nga với việc bà Hillary bị đòi bắt nhốt “Lock her up” để hỏi phe CH sao không đòi bắt nhốt Trump? Cũng vẫn chỉ là bóp méo, xuyên tạc.

Trước hết,
chưa ai thấy bằng chứng nào TT Trump đã tiết lộ bí mật an ninh quốc gia nào cho ai hết. Đã vậy, bà Hillary bị phe CH đòi bắt nhốt không phải vì đã tiết lộ tin bí mật gì cho Nga. FBI đã xác nhận không có triệu chứng gì Nga hay bất cứ ai khác, đã thâm nhập vào hệ thống email riêng của bà, tuy FBI nhìn nhận họ có khả năng làm được việc này. Cái mà bà Hillary bị coi như có tội, đáng bị nhốt là bà đã vi phạm luật của chính phủ cấm nhân viên không được xử dụng hệ thống emails riêng khi trao đổi tin tức quốc sự, là bà đã nói láo với FBI đủ chuyện, là bà đã tự ý xoá hơn ba chục ngàn emails mà không ai biết trong đó có gì. Đây chính là những tố cáo của giám đốc FBI khiến bà Hillary cho đến giờ này vẫn còn trách cứ ông Comey là người chịu trách nhiệm làm bà thất cử.

Bàn về cuộc họp mật giữa TT Trump với ngoại trưởng Nga,
trong đó, các ký giả đều không được tham dự -chuyện bình thường chẳng gì lạ-, có một nhà báo tỵ nạn “phe ta” sao y bản chính của TTDC phạng ngay “những tay bình luận bảo thủ cực đoan cũng khó lòng bênh vực cho việc TT Trump ngăn cấm không cho báo giới Mỹ được tham dự mà lại để cho các phóng viên của đài truyền hình Nga được độc quyền khai thác”. Lại một fake news! Không hiểu sao “phe ta” lúc nào cũng sẵn sàng cả lô fake news để tung ra, coi thiên hạ như ngu ngơ hết?

Số là sau cuộc họp,
thông tấn Tass của Nga đăng lại hình và viết phóng sự về cuộc họp vì có một phóng viên của Tass tham dự buổi họp. Trong phái đoàn Nga, có một quan chức bộ Thông Tin Nga đồng thời cũng là nhà báo làm việc với Tass là cơ quan thông tấn chính thức của Nga. Việc Nga có quan chức cũng là nhà báo luôn chẳng có gì ghê gớm vì tổ chức truyền thông Nga khác xa Mỹ. Chính phủ Mỹ không có cơ quan thông tấn chính thức trong khi Tass là cơ quan ngôn luận chính thức của chính phủ Nga. Anh chàng Nga này tham dự với tư cách công chức trong phái đoàn quan chức Nga, không phải là nhà báo, chính phủ Mỹ lấy lý do gì cấm anh ta tham dự?

Chỉ là MỘT anh nhà báo của Tass có mặt trong buổi họp dưới danh nghiã quan chức trong phái đoàn Nga, nhưng bóp méo và phóng đại thành “cấm nhà báo Mỹ rồi dành cho CÁC phóng viên truyền hình Nga độc quyền khai thác”. Bình luận dựa trên tin phiạ thì không còn ý nghiã gì nữa.

Trong toàn bộ câu chuyện,
có một điểm đáng quan tâm hết sức: đó là sự lớn mạnh của Putin và đế quốc Nga, vì đây mới chính là mối lo lớn nhất.

Phải nói cho ngay,
sự phục hồi của đế quốc Nga dưới sự lãnh đạo của Putin là một phép lạ không hơn không kém, cho dù được Mỹ giúp đỡ không ít.

Năm 2000, TT Yeltsin rời chính trường, trao vận mạng nước Nga cho tân thủ tướng Vladimir Putin vừa mới được ông bổ nhiệm vài tháng. Cả thế giới ngơ ngác, chẳng ai biết ông Putin là ai, có quan điểm chính trị và kinh nghiệm ra sao, ngoại trừ ông là cựu đại tá KGB. Gia tài Yeltsin để lại là một nước Nga tan hoang. Chính trị phá sản với sự xụp đổ toàn diện của chế độ cộng sản và sự tan vỡ của Liên Bang Xô Viết thành cả chục mảnh. Kinh tế khủng hoảng trầm trọng sau những cải cách tư hữu hoá hỗn độn đưa đến tình trạng khánh tận cả nước. Ngoài nước thì uy tín và ảnh hưởng của Nga tiêu tan sau khi chủ nghiã cộng sản xụp đổ, và nhất là sau khi Nga mất hết khả năng viện trợ kinh tế hay quân sự, nuôi dưỡng cho các nước nhược tiểu chư hầu.

Chưa đầy hai chục năm sau, Putin đã mang thế cường quốc hàng đầu lại cho Nga.

Con đường của Putin đi qua bốn bước chính:

1. Mánh mung để củng cố quyền hành chính trị. Putin thông đồng với một tay em, Medvedev, thay phiên nhau làm tổng thống và thủ tướng, nắm quyền tuyệt đối liên tục từ gần 20 năm qua. Theo cách này, sau khi Putin hết nhiệm kỳ năm 2018 [mỗi nhiệm kỳ tổng thống Nga là 6 năm, có thể ra tranh cử lại, nhưng không được làm tổng thống ba nhiệm kỳ liên tục] thì chắc chắn ông sẽ ra tranh cử và lại thắng lớn nữa. Đến năm 2024, ông mãn nhiệm kỳ không được ra tranh cử nữa, nhưng có nhiều triển vọng Medvedev sẽ ra tranh cử và nắm quyền trong 12 năm sau, với Putin làm thủ tướng, ít nhất cho đến năm 2036. Chưa kể việc ông lại có thể ra tranh cử tổng thống vào năm 2036 nữa.

2. Phục hồi kinh tế. Putin cho rằng Yeltsin đã bán đổ bán tháo, tẩu tán tài sản quốc gia một cách vô lý trong kế hoạch tư hữu hoá các công ty quốc doanh. Chẳng hạn như đại công ty dầu hỏa lớn nhất, trị giá ước lượng 20 tỷ đô được bán với giá 150 triệu đô, chưa đủ tiền mua một dàn khoan dầu. Putin tìm cách thu lại những tài sản đó bằng cách kiếm cớ bắt giam chủ mấy công ty đó bằng những tội dàn dựng, phần lớn là chuyện trốn thuế, đưa ra tòa, kết án nặng kèm theo tịch thu tài sản. Hàng loạt đại công ty trở về sở hữu Nhà Nước.

3. Tái xây dựng lại Liên Bang Xô Viết. Putin cố bành trướng thế liên minh với các nước thuộc Liên Bang Xô Viết cũ, không liên minh được thì thẳng tay xâm chiếm như chiếm Georgia và Crimea.

4. Ra ngoài nước. Bắt đầu bành trướng thế lực ra ngoài biên cương như tích cực can dự vào cuộc chiến Syria, rồi mon men thâm nhập phá bầu cử Mỹ, rồi Pháp luôn. Kết liên minh với Trung Cộng.

Thật ra, con đường trần ai này của Putin đã được Mỹ giúp khá nhiều. Dưới thời TT Bush, vì nhu cầu tìm đồng minh chống khủng bố Hồi giáo cũng như tìm căn cứ không quân gần Afghanistan và Iraq, TT Bush kết thân với Putin, nhắm mắt để Putin củng cố rồi bành trướng thế lực trong nước. Qua thời TT Obama thì vì chính sách đối ngoại mềm yếu đến nhu nhược của ông này, Putin đánh chiếm Georgia và Crimea mà TT Obama vẫn ngó lơ, chỉ trừng phạt kinh tế tượng trưng, chẳng chết ai, rồi Nga tràn qua Trung Đông cứu giúp đồ đệ, TT Assad của Syria.

Có một chuyện khó nhịn cười được. Trong con mắt của đảng DC và TTDC, Nga bây giờ là một thứ kẻ thù sống chết không đội trời chung, một thứ ác quỷ đang tìm đủ cách tiêu diệt Mỹ. Chiến tranh lạnh Nga-Mỹ của nửa thế kỷ trước bây giờ vẫn sống nhăn và lại rất khỏe mạnh.

Hình như chẳng ai còn nhớ lại chuyện tranh cử tổng thống năm 2012. Khi được hỏi ai là kẻ thù nguy hiểm nhất của Mỹ, thống đốc Romney trả lời ngắn gọn “Nga”. Toàn thể khối TTDC lăn ra cười, chọc quê, đồng thanh tương ứng với TT Obama khi ông này cười khẩy, miả mai “ông thống đốc ơi! Lai tỉnh lại đi! Chiến tranh lạnh đã chấm dứt từ hơn hai chục năm rồi ông ơi!”

Có hai giả thuyết:
một là TT Obama khi đó nói mà không biết mình nói gì, hai là nhờ chính sách ngoại giao nhũn hơn con chi chi của TT Obama và nhờ cái bật máy lại -reset- của bà ngoại trưởng Hillary nên đế quốc Nga đã sống lại và trở thành kẻ thù nguy hiểm nhất như thống đốc Romney đã nhận định.

Tất cả câu chuyện Putin thông đồng với Trump cho đến nay chỉ là sản phẩm của TTDC khua chiêng trống để đánh phá TT Trump mà tuyệt đối chẳng có bằng chứng gì hết. Cựu giám đốc CIA của TT Obama, ông John Brennan, đã công khai điều trần trước quốc hội, xác nhận ông đã không thấy có bất cứ dấu vết nào về sự thông đồng này. Không cần biết, TTDC vẫn cứ mỗi ngày lại tung cái mà họ gọi là bom –bombshell- để gây hoang mang, tai tiếng cho TT Trump và các phụ tá của ông. Hôm nay thì ông phụ tá này gặp ngoại trưởng Nga, hôm sau thì ông phụ tá nọ nhận tiền của đại sứ Nga, v.v… Nhưng cũng vẫn chỉ là những tố giác không bằng chứng.

Điều tra sự can dự của Nga là chuyện cần thiết và chính danh,
vì quyền lợi của tổ quốc, bất kể đảng phái, mà không ai có thể phản đối được. Ngay cả TT Trump cũng đã tuyên bố ông cũng rất thắc mắc muốn biết Nga đã làm trò trống gì nên không phản đối việc điều tra sự can dự của Nga. Nhưng với ba điều kiện rõ ràng:

- Điều tra cần phải giới hạn vào việc Nga can dự vào bầu cử,
chứ không thể lan man qua những chuyện giời ơi đất hỡi như cách đây 30 năm, doanh gia Trump bán cho tài phiệt Nga một cao ốc nào đó.

- Cho công bằng, thì cũng phải nhìn kỹ xem Putin đã có quan hệ nào với bà Hillary và ban vận động của bà trong kỳ bầu cử vừa qua, là điều chắc chắn đã có. Một chính trị gia ma đầu như Putin không ngu dại gì đánh cá trên một con ngựa Trump. Các emails của DC bị xì ra do Putin hay từ nội bộ ban vận động của bà Hillary? Cái Quỹ Clinton Foundation đã nhận được bao nhiêu tiền từ Nga, trực tiếp hay gián tiếp? Hai ông bà Clinton đi đọc diễn văn được Putin trực tiếp hay gián tiếp trả bao nhiêu tiền?

- Đi xa hơn nữa, cũng cần phải điều tra những tin thất thiệt do hệ thống “chính quyền ngầm” tung ra là từ đâu, ai tung ra?

Thôi thì ta đành chờ xem ông công tố đặc biệt Mueller tìm ra chuyện gì, xem ông ta có công tâm không, rồi tính sau. (04-06-17)

Vũ Linh

Quý độc giả có thể liên lạc với tác giả để góp ý qua email: Vulinh11@gmail.com. Bài của tác giả được đăng mỗi Thứ Ba trên Việt Báo.

Hillary Diane Rodham Clinton – gọi tắt là Hillary Clinton – là Bộ Trưởng Ngoại Giaothứ 67 và là Nữ Bộ Trưởng Ngoại Giao thứ nhì của Hoa Kỳ (nắm quyền từ 2009 đến 2013) dưới thời của Tỏng thống Barack Obama.

Bà sinh ngày 26-10-1947; làm vợ của Bill Clinton, người cùng học chung với bà tại Đại Học Luật Yale, năm 1975; và từng trải qua các thời gian làm Thượng Nghị Sĩ Bang New York, ứng cử viên Tổng Thống Hoa Kỳ 2008 nhưng Đảng Dân Chủ lựa chọn Barack Obama làm ứng cử viên chính thức, v.v., trước khi trở thành ứng cử viên chính thức của Đảng Dân Chủ năm 2016 và là nữ ứng cử viên đầu tiên được một chính đảng giới thiệu ra tranh cử Tổng Thống Hoa Kỳ.

Hillary Clinton đặc biệt nguy hiểm do:
(a) thuộc hàng ngũ “chính trị gia chuyên nghiệp”;
(b) đã ở vị trí quyền lực cao nhất (chỉ sau Tổng Thống) tức Bộ Trưởng Ngoại Giao (nghĩa là ngồi trên cả Bộ Trưởng Quốc Phòng) với quyền uy vượt ra ngoài biên giới quốc gia nên đã có kinh nghiệm thực hiện các chiến dịch quân sự cũng như lật đổ các chính phủ;
(c) có tính tàn độc;
(d) am tường luật pháp chuyên nghiệp cao cấp y như chồng nên trở thành chuyên gia bất trị trong lách luật và đạp chà luật pháp quốc gia và quốc tế;
(e) sử dụng quyền lực của chồng để cùng chồng khuynh đảo về chính trị để tư lợi cũng như dùng quyền lực của bản thân để hỗ trợ chồng tiếp tục sự khuynh đảo đó; và
(f) phát triển với sức mạnh truyền thống của một gia đình phạm nhiều tội ác.
***
Bill Clinton
Khi nói Hillary Clinton có cả sức mạnh “truyền thống” của một gia đình tội phạm tàn độc, người ta trước tiên nói về những điều tồi tệ của chồng bà là Bill Clinton như
:
(a) THAM NHŨNG.

(b) RỬA TIỀN và BUÔN LẬU MA TÚY. Qua lời khai của người bạn thân tên Larry Nichols mà Bill Clinton thuê quản lý công ty ADFA để rửa tiền từ buôn lậu ma túy mà khoản thu mỗi tuần lên tới 10 triệu USD qua Phi Trường Mena ở Bang Arkansas từ đó việc chuyển ngân được rót đến một ngân hàng ở Florida, một ngân hàng ở Georgia, và Citycorp ở NewYork, rồi đưa ra nước ngoài; trong khi đó một bạn thân thiết khác của Bill Clinton là Dan Lasater cùng em trai của Bill Clinton là Roger Clinton cùng xộ khám vì những tội liên quan đến ma túy. ).
Trong khi đó,Cảnh Sát Trưởng Arkansas Doc Delaughter khi cáo buộc họ buôn lậu ma túy cũng như tấn công tình dục các thiếu nữ đã bị các nhân viên công lực nhận tiền của Bill Clinton đe dọa.
Bill Clinton khi lên làm Tỏng Thống đã đền ơn Webb Hubbell là người đã cứu mình khỏi các liên quan đến ruwar tiền và buon lậu ma túy bằng chức vụ Bộ Trưởng Tư Pháp; tuy nhiên, sau đó Hubbell đã phải quay về Arkansas chịu tội vì đã lừa gạt khách hàng của Công Ty Luật Rose của Hillary Clinton số tiền 500.000 USD.

(c) GIẾT NGƯỜI DIỆT KHẨU: Những cái chết không bao giờ rõ nguyên nhân đã xảy ra như với hai thiếu niên đêm khuya tình cờ chứng kiến hoạt động gì đó ở Phi Trường Mena nên bị đập nát đầu và cái chết xảy ra với tất cả sáu nhân chứng đã khai báo với cảnh sát về vụ sát hại hai thiếu niên đó, hoặc với những quan chức dám tiến hành điều tra về các “tội” của Bill Clinton như Danny Casoloro, Paul Wilcher, Charles Black, Ed Wilke, John Wilson, Kathy Furguson, Jon Parnel Walker, C. Victor Raider II, Mr. Friday, Ronald Rogers, Luther Parks, Vincent Foster, v.v, người thì tự sát bằng súng với tay phải nắm chặc khẩu súng lục trong khi thuận tay trái, người tự nhiên rơi từ lầu cao sau khi pha xong tách cà phê nóng hổi dù ai cũng biết người ấy rất ghét mở cửa bước ra ngoài ban-công ngắm cảnh, người tự làm rơi máy bay riêng vào ban ngày khi trời tốt và không có báo nguy hỏng hóc, người tự treo cổ, v.v.,
Ngay sau khi phát biểu về việc đã có đầy đủ bằng chứng buộc tội Bill Clinton để rồi dường như tất cả các phát biểu ấy là vu khống vì sau khi họ chết chẳng ai tìm thấy các tập tài liệu bằng chứng ấy, hoặc thậm chí có người chỉ vì dám đến nhắc Bill Clinton trả tiền đã vay lâu rồi không chịu hoàn lại.
Bill Clinton thoát tất cả các tội danh vì chính Bill Clinton đã đề ra luật áp dụng tại Bang Arkansas cho đến ngày nay, theo đó mọi giám định pháp y sẽ không được phép thực hiện đối với những trường hợp tự tử.

(d) XÂM HẠI NỀN DÂN CHỦ HOA KỲ:
Sau khi Tổng Thống Richard Nixon từ chức, Hội Kín Illuminati khống chế nền chính trị Hoa Kỳ qua sự giúp sức của Henry Kissinger và Nelson Rockefeller.
Từ đó Hoa Kỳ không bao giờ tồn tại bất kỳ cuộc bầu cử dân chủ nào vì tất cả các vị Tổng Thống Mỹ đều do Illuminati lựa chọn từ trước, và các ứng viên không thuộc Illuminati sẽ bị làm cho ô danh bằng các thủ đoạn bôi nhọ tổng lực qua giới truyền thông như nhạo báng, vu cáo, khiến họ bị mất phiếu từ đầu.
Bill Clinton là thành viên Hội Kín này để được đưa lên làm Thống Đốc Arkansas như bước chuẩn bị cho chiếc ghế Tổng Thống Hoa Kỳ.
Hillary Clinton đương nhiên cũng gia nhập Illuminati, thậm chí “có giá” cao hơn Bill Clinton trong hệ thống chuẩn bị nhân sự của Illuminati cho chức danh “tổng thống Hoa Kỳ”.
Cả hai đều là bạn thân của Charles “Chip” Whitmore, người tôn thờ Quỷ Satan của Illuminati, và người này luôn bí mật có mặt trong đoàn người tháp tùng Bill Clinton trong những chuyến vi hành.

(e) DÂM TÀ: Ngoài những vụ quấy rối tình dục khét tiếng của Bill Clinton mà thiên hạ không mấy ai không biết như đối với Eileen Wellstone, Juanita Broaddrick, Carolyn Moffet, Liz Ward, Becky Brown, Helen Dowdy, Cathy Ferguson, Christy Zercher, v.v. (không tính Monica Lewinsky vì Monica đáp ứng sự gạ tình của Bill Clinton), trong số đó những sự việc nổi cộm có thể kể đến là vụ tấn công tình dục nhân viên tình nguyện của Tòa Bạch Ốc Kathleen Willey, vụ vừa cưỡng hiếp vừa đánh rách miệng nữ quản lý Juanita Broaddrick ở Bang Arkansas năm 1978 để cô này không thể kêu la cầu cứu, v.v.,

Nhưng chỉ có vụ hãm hiếp nữ công chức Bang Arkansas là Paula Jones mới làm Bill Clinton “chịu thua”, chấp nhận bồi thường 850.000 USD để được bãi nại.
Ngoài ra, theo nhật ký hành trình của phi công, Bill Clinton có 26 lần đi trên máy bay Boeing 727 mang tên The Lolita Express của Jeffrey Epstein vốn là chuyên cơ trụy lạc mà y dành cho khách VIP của y được thỏa mản tình dục tập thể với các bé gái tuổi teen trên không trung, mà Bill Clinton đã ít nhất có 5 trong số 26 lần ấy phá luật không cho phép cận vệ được tháp tùng bảo vệ mình.

Epstein sau này đã bị bắt ngay tại biệt thự của y và bị kết án 13 tháng tù giam vì tội tuyển mộ gái vị thành niên để bắt hành nghề mại dâm.
Nhà báo Deroy Murdock cho rằng các gia đình tội phạm ở New York như The Bonannos, The Colombos, The Gambinos, The Genoveses, và The Luchheses, đã có thêm sự có mặt của The Clintons để trở thành Lục Đại Bố Già.

Chưa kể cái gia đình tội phạm Clinton còn có cả người không mang họ Clinton, như trường hợp bố chồng của Chelsea Clinton (con gái Bill Clinton) là Ed Mezvinsky cũng thụ án 5 năm tù giam tại nhà tù liên bang vì đã điều hành một đường dây đa cấp lừa bịp 10 triệu USD.

***
Hillary Clinton
Như vậy, từ sự tệ hại của Bill Clinton, Mỹ cung cấp cho nhân loại người phụ nữ Hillary Clinton với một vài sự tàn độc tiêu biểu như sau:

(a) BẠO HÀNH GIA ĐÌNH
Hillary thường xuyên đánh đập bạo hành Bill Clinton, theo lời kể của Thư Ký Báo Chí Tòa Bạch Ốc là Cô Dee Myers khi nói về lý do vì sao Tổng Thống Bill Clinton hay bị trầy trụa trên mặt, và về chuyện Hillary hay đánh, đấm, đá, cào cấu, ném vật nặng vào mặt chồng trong Dinh Tổng Thống.

(b) TRẤN ÁP CÔNG DÂN
Hillary sử dụng các thám tử tư “mạnh tay” và đã thành công gần như tuyệt đối trong trừng trị và đe dọa những ai dám cáo buộc Bill Clinton xâm hại tình dục, và vài thám tử tư ấy như Jack Palladino, Ivan Duda, và Anthony Pellicano, đã phải ngồi tù vì đã lỡ “mạnh tay” thái quá.

(c) XÂM HẠI TÌNH DỤC:
Hillary bị cáo buộc đã hiếp dâm một số phụ nữ, trong đó có cả nạn nhân của Bill Clinton.
Không phải không có lý khi có dấy lên sự đồn đãi rằng Hillary là người đồng tính nữ.

(d) BUÔN BÁN VŨ KHÍ
Hillary chấp thuận bán hàng tỷ USD vũ khí hiện đại cho Algeria, Oman, Qatar, Saudi Arabia, Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất UAE, và Kuwait, trong khi Bộ Ngoại Giao của bà thì ra rả công kích các nước này độc tài và xâm hại nhân quyền, khiến xung đột quân sự và chiến tranh xảy ra thường xuyên hơn và khủng khiếp hơn.

(e) TÀN PHÁ LIBYA
Hillary đã bật đèn xanh cho NATO tấn công Libya năm 2011 nhằm giúp các thế lực cực đoan lên nắm quyền, khiến Libya ngày nay trở thành tan hoang, cứ địa của các tổ chức khủng bố trong đó có IS.
Sau này, chính Tổng Thống Barack Obama khi trả lời phỏng vấn của Fox News đã ngậm ngùi nói rằng trong 7 năm làm tổng tư lệnh quân đội Hoa Kỳ, lỗi lầm lớn nhất của ông trong tất cả nhiệm kỳ tổng thống của ông là đã nghe lời Hillary để lật đỗ Muammar Gaddafi; tuy nhiên, ông thẳng thắn nhận hết trách nhiệm về mình cho sự dại dột đó.
Ngược lại, Hillary khi trả lời phỏng vấn của Kênh Truyền Hình CBS đã cười to hớn hở về việc sát hại Gaddafi qua phát biểu gây sóng công kích cho sự tàn bạo của bà: “Chúng tôi đã đến, chúng tôi đã thấy, thằng chả chết queo rồi!”

(f)  BẦN CÙNG HÓA và BẤT ỔN HÓA HAITI

(g) LÀM SỤP ĐỔ HONDURAS
Bằng cách ủng hộ cuộc đảo chính đẫm máu khiến xảy ra cuộc di dân ồ ạt chạy sang Hoa Kỳ mà sau đó Hillary cho trục xuất hết về Honduras với lý do kỳ quặc rằng người di tản chỉ muốn gởi đi một thông điệp chống chính phủ Honduras chứ không phải muốn lánh nạn tại Mỹ.
Hiện nay Honduras là xứ sở có tỷ lệ diệt chủng cao nhất thế giới.

(h) LÀM IRAQ SỤP ĐỔ và IS LỚN MẠNH
Cuối năm 2011, Hillary đòi Tổng Thống Syria Bashar al-Assad phải từ chức, gây ra sự vùng lên của IS dẫn đến cuộc khủng hoảng năm 2015 khi hàng triệu người tàn vào Châu Âu tỵ nạn chiến tranh.
Trước khi rời khỏi chức vụ Bộ Trưởng Ngoại Giao, Hillary đòi vũ trang cho các kẻ thù của al-Assad để lật đỗ al-Assad.
Nhưng khi IS tạo được thế vững chắc ở Syria, các phe nhóm “ôn hòa” đã trao cho IS tất cả các vũ khí hạng nặng tối tân nhận được từ Mỹ cùng với nguồn lực tài chính từ các liên minh của Mỹ, khiến giúp IS bành trướng cực kỳ nhanh chóng lan sang Libya, Ai Cập, và nhiều quốc gia khác trong khu vực.

(i) GIUP1 GÂY RA CUỘC TẮM MÁU Ở YEMEN
Từ nguồn vũ khí tối tân của Mỹ trị giá 46 tỷ USD được Hillary duyệt bán, Saudi Arabia tiến hành xâm lược Yemen từ năm 2015, gây ra thương vong lớn cho thường dân Yemen.
Ngay cả Anh và nhiều nước đồng minh khác của Mỹ cũng tranh nhau bán vũ khí và hỗ trợ hậu cần tích cực cho Saudi Arabia.
Gần đây, Tổng Thư Ký Liên Hợp Quốc Ban Ki-moon đã phải đưa liên minh do Saudi Arabia vào danh sách đen những nước xam hại nhân quyền của trẻ em, và đích thân gọi liên minh đó đã sát hại và gây tàn phế cho trẻ em Yemen.

(j) SÁT HẠ THUỘC CẤP
Hillary đã lờ đi các tin tức tình báo nhận được về sự tấn công Đại Sứ Quán Hoa Kỳ ở Benghazi, Libya, năm 2012, khiến Đại Sứ J. Christopher Stevens cùng ba quan chức sứ quán trong đó có trưởng phòng quản trị thông tin Sean Smith thiệt mạng.
Thậm chí khi bị tra vấn căng thẳng về nguyên nhân dẫn đến cái chết của đại sú và ba tùy viên, Hillary đã ngang ngược trả lời khét tiếng và “gây bão công kích” rằng nào có gì khác biệt (What difference does it make?), với ngụ ý chết 4 người hay 1 người thì cũng là chết, có gì nghiêm trọng đâu mà tra với hỏi.

(k) Đặt An Nguy Quốc Gia Vào Vòng Nguy Hiểm, Cản Trở Điều Tra, Và Hủy Chứng Cứ:
Kể từ vụ đặt máy nghe trộm ở tòa nhà Watergate dẫn đến sự từ chức của Tổng Thống Richard Nixon, các vụ việc nổi cộm xảy ra tại Mỹ đều được gọi là “Gate”.
Email Gate là vụ Hillary đã đem tài sản quốc gia (tức thông tin tuyệt mật) vào hệ thống email cá nhân lắp đặt riêng ở nhà để xử lý công việc quốc gia mà không phải vào Bộ Ngoại Giao, khiến tin tặc dễ dàng đột nhập lấy cắp các tài liệu tuyệt mật ấy.
Ngược lại, khi vào Bộ Ngoại Giao, Hillary lại sử dụng hệ thống email chính thức của chính phủ để giao dịch việc riêng hoặc giao dịch kinh doanh cá nhân.
Khi sự việc bị bại lộ, Hillary đã xóa khoảng 30.000 thư điện tử với lý do chúng toàn là cá nhân và riêng tư, dù Quốc Hội yêu cầu phải được xem tất cả.

(l) Thất Bại Trong Vai Trò Lãnh Đạo Bộ Ngoại Giao:
Sau khi Hillary rời chức vụ Bộ Trưởng, phát ngôn nhân Bộ Ngoại Giao không thể nêu lên được bất kỳ một thành tích cụ thể nào của Hillary; đã vậy số liệu lại cho thấy bà đã phí phạm 80 triệu USD xây một Tổng Lãnh Sự Quán ở Afghanistan, làm thiệt hại 6 tỷ USD vì không thực hiện được các hợp đồng đã ký; không chịu liệt Boko Haram ở Nigeria vào danh sách khủng bố, khiến tổ chức này đường đường chính chính bắt cóc một lúc 300 nữ sinh; cấm không cho điều tra cáo buộc Bộ Ngoại Giao Mỹ của bà có dính líu đến việc sử dụng gái mại dâm phục vụ công tác riêng, việc các nhà thầu của Bộ Ngoại Giao sử dụng ma túy, và việc Đại Sứ Mỹ ở Bỉ yêu cầu cung cấp mại dâm thiếu niên nam.

(m) Dối Trá Để Đánh Bóng Bản Thân:
Hillary đã tuyên bố bị các tay súng mật phục bắn tỉa khi đến Tuzla ở Bosnia năm 1996.
Tuy nhiên, sau này đài CBS tìm được và phát sóng phim quay lại cảnh Hillary nhàn hạ dạo chơi khắp chốn, thậm chí vui vẻ chuyện trò với một bé gái vào đúng thời gian mà bà đã cho là khi bị bắn.

(n) Gian Trá Cơ Hội Chủ Nghĩa:
Hillary đã có tư cách thấp kém khi đối với hiệp định NAFTA lúc thì khen đó là sự thành công của Hoa Kỳ, nhưng khi công luận chê bai thì bảo bản thân đã chống NAFTA ngay từ đầu; lúc trả lời phỏng vấn đã khoe được ông nội dạy sử dụng súng từ nhỏ, và giữa vòng vây của những người chống sở hữu vũ khí lại tuyên bố bản thân sinh ra và lớn lên trong một gia đình không bao giờ có súng ống; lúc tuyên bố chống hôn nhân đồng tính nam, để rồi sau đó bảo ủng hộ hôn nhân ấy; và gần đây nhất trong cuộc bầu cử tổng thống 2016 đã tuyên bố ủng hộ hiệp định TPP do Obama ký với 11 nước (trong đó có Việt Nam) nhưng khi thấy Donald Trump được ủng hộ vì chống TPP đã tuyên bố bản thân cũng chống TPP.

(o) Vô Đạo Đức Và Bất Lương:
Khi Bill Clinton được yêu cầu phục vụ giải quyết xét hỏi sự sai phạm của Tổng Thống Richard Nixon trong vụ Watergate năm 1974, ông đã tiến cử bạn gái là luật sư Hillary Rodham (tức Hillary Clinton khi trở thành vợ Bill Clinton) đảm trách thay mình nhằm tạo điều kiện cho bạn gái có cơ hội thăng tiến.
Tuy nhiên, Hillary đã bị Luật Sư Trưởng Ủy Ban Điều Tra Jerry Zeifman sa thải với lý do chính thức rằng “Hillary là một luật sư vô đạo đức, bất lương, có mưu đồ vi phạm Hiến Pháp, vi phạm quy định của Hạ Viện, vi phạm quy định của ủy ban điều tra, và quy định bảo mật” (“She was an unethical, dishonest lawyer.
She conspired to violate the Constitution, the rules of the House, the rules of the committee and the rules of confidentiality”).
Thậm chi Zeifman còn từ chối không cấp chứng thư xác nhận công tác cho Hillary theo thông lệ đối với nhân sự thuộc cấp đã chấm dứt nhiệm vụ.
Hillary là một trong ba trường hợp duy nhất mà Zeifman không cấp thư xác nhận trong suốt cuộc đời sự nghiệp của ông.

(p) Bao Điều Tệ Hại:
Ngoài ra, còn biết bao điều tệ hại khác của Hillary mà bảng chữ cái không đủ để liệt kê hết ra đây, có thể được kiểm chứng qua các đường links trong phần Tham Khảo bên dưới, hoặc truy xuất từ mạng internet các vụ việc mang tên Whitewater Scandal, Cattle Gate, File Gate, China Gate, Quỹ Clinton, Haiti, Hội Tà Thuật Nữ Phù Thủy (Witches’ Covens), Travel Gate, Pardon Gate, It Takes a Village (quyển sách năm 1996 của Hillary đề xuất mộ cách bịnh hoạn rằng chính phủ Mỹ nên thay mặt các bậc cha mẹ trong nuôi dưỡng trẻ em, nói theo kiểu của Alders Huxley về những lồng ấp trứng để chính phủ kiểm soát chặt chẽ sự sinh sản), SRA (Satanic Ritual Abuse), và The Clinton Body Count (liệt kê dánh sách dài những người chống lại gia đình Clinton để rồi chết do tự tử, do tự bay khỏi lầu cao tầng, do tự gây ra tai nạn xe, do tự cho máy bay nổ, do tự bắn từ phía sau gáy, vì tình cờ phát hiện tấm ngân phiếu mà Clinton sơ xuất đánh rơi, vì lỡ có bầu với Bill Clinton, vì lỡ làm bác sĩ riêng nên biết được bí mật bệnh sử của thân chủ, hay vì bổng dưng chết bầm dập trần truồng bên trong phòng làm việc đã bị khóa trái cửa từ bên trong của Bộ Thương Mại như trường hợp của Cô Barbara Wise, v.v., mà tất cả đều được dán nhãn “tự tử”).
Sự tàn ác vô đạo bất nhân đam mê quyền lực bất chấp luật pháp của người phụ nữ thượng lưu làm chính trị chuyên nghiệp xuất phát từ cái đặc thù dân tộc tính của tàn ác vô đạo bất nhân đam mê quyền lực bất chấp luật pháp, cộng với những đặc điểm đó nơi người phối ngẫu, lại giúp minh chứng một chân lý:
Hoa Kỳ trên nền móng của tàn ác, bất nhân, đam mê quyền lực, bất chấp luật pháp, sẽ không bao giờ là cường quốc trường tồn, sẽ dễ gây thương tổn và bị tổn thương, luôn tự tạo ra lắm kẻ thù tàn cho chính mình, luôn tạo ra trong nước và từ ngoài nước những bản sao y hệt của tàn ác vô đạo bất nhân đam mê quyền lực bất chấp luật pháp, để rồi sẽ bị vùi dập từ những bản sao được nâng cấp ấy.
Có thể khẳng định rằng Mỹ và thế giới sẽ điêu tàn nếu Hillary Clinton lên làm Tổng Thống Hoa Kỳ.


HUNG NGUYEN




__._,_.___

Posted by: "Vie^.t Si~" 

Featured post

Lisa Pham 15.04.2024

My Blog List