Việt Nam






Saturday, 28 February 2015

Học tập theo gương đạo đức bác Hồ: Hôn sao cho nó chuẩn!?


Học tập theo gương đạo đức bác Hồ: Hôn sao cho nó chuẩn!?















Vũ Đông Hà (Danlambao) - Nụ hôn của Giáo sư học (giả) và Đạo (thơ) sư Vũ Khiêu mở đầu cho mùa xuân già hít trẻ vô cùng tươi héo đã làm báo chí lề đảng lẫn lề dân tưng tưng như pháo, dân nghèo quên cha nó 3 ngày tết éo sầu và vờ luôn cái bao tử sở hụi chủ nghẽo đói meo râu - lâu lâu được no một bữa nhờ đảng cho xem bắn pháo bông. 

Trong cơn sốt hít hà đó, ngay cả các đồng chí công an nhân dân cũng tạm thời quên đi thế lực thù địch, cất thanh gươm lá chắn còn đảng còn mình, khiêng một đống lá cải đặt trước mặt tiền của cửa hàng bán rau với lời chào hàng hấp dẫn "Có nên chỉ trích hình ảnh GS Vũ Khiêu 'thơm' má hoa hậu Kỳ Duyên?"

Thơm với thối! Hôn thì hôn, hít thì hít chứ ông già đổi máu thành tàu khựa đã 99 xấp rồi mà thơm hoa thơm hậu cái nỗi gì! 

Từ "sự cố" đạo (thơ) sư 99 mùa thu lá rụng hít hít hà hà hoa hậu 19 xuân xanh đã nở thêm một chuyện thời sự không chừng nóng bỏng hơn giàn khoan hát dê 981 của khựa hôm nảo hôm nao vào đâm túi bụi lòng biển Đông: hôn thế nào thì chuẩn? 

Báo Đất Việt với thương hiệu "Kết nối sức mạnh Việt" đã kết nối tinh thần hôn hít giữa các cụ lọm xọm và các em mơn mởn như sau: 

Thứ nhất là không được đánh giá những nụ hôn hữu nghị này theo tinh thần dung tục. Thứ hai là nụ hôn của Đương Đại Quốc (tàu) Sư 99 dành cho Đương Đại Hoa Hậu 19 chưa đúng cách. Từ đó, cửa hàng rau cải Đất Việt này rinh luôn cả một công trình của một nhóm sinh viên nghiên cứu để giải trình cho màn hôn hít: Giáo sư hôn hoa hậu thế nào thì chuẩn? 

Thiệt tình chịu hết nỗi! Vừa bức vừa xúc với các đồng chí làm báo để phục vụ đảng ta! Đảng đã thò tay đạo tặc móc túi hết bao nhiêu tài sản của nhân dân để vừa phát động, vừa rút ruột chiến dịch lắm tiền nhiều của cho cái gọi là Học tập theo gương bác Hồ vĩ đại. Đã biểu là chỉ cần và chỉ phải học theo bác. Con đường bác đi như thế nào thì các cháu cứ việc bi đát theo chân. Bất cứ cái gì bác làm là các cháu cứ nhắm mắt học theo như ngày xưa bác nhắm mắt học ông nội Mao.

Này nhé, vài thí dụ cơ bản:

- Bác chui vào mùng của đồng chí vợ Nguyễn Thị Minh Khai, mặc kệ đồng chí chồng Lê Hồng Phong đứng khóc ngoài quan ải, thì các cháu cũng rúc vào mền vợ đồng chí của các cháu. Rúc vào mà nhỡ đụng đầu thằng đồng chí khác thì các cháu tìm mền của các thường dân gái như đồng chí Nguyễn Trường Tô đã từng. Còn nếu bí quá thì cứ hốt, cứ dzớt luôn người tình của thằng con cả - như đồng chí cu con của cụ Cờ Bờ - có tên ĐM họ Nông - đã dzớt, đã hốt người đẹp của cu Tuấn Đờ Mờ.

- Bác buồn buồn vừa đi vừa đá bèo rất ư là hạnh fúc kiểu Trần Dân Tiên lăn tăn tự sướng thì các cháu cũng học tập cách nâng bi cho nó sung sướng cái C.B. - Cờ chấm Bờ - Của Bác.

- Bác tiêu diêu miền cực lạc với gái Pháp, gái Nga, gái Tàu, gái Nùng, gái Việt mà cuối đời con tự do vẫn thề sống thề chết rằng chưa một lần khóc trong, khóc ngoài hữu nghị quan thì các cháu cứ học theo bác mà phiêu phiêu với các nàng, miễn sao các cháu vẫn giữ được hình ảnh đời đời trong trắng trinh nguyên, suốt đời chỉ mình ên, sống để hạnh fúc nhân dân như bác. 

Thế mới gọi là đạo đức bác Hồ! 

Và trong cái bài học một tập nhiều chương của Hồ này - gọi tắt là bài học Hồ Tập Chương, nổi bật là Bài Học Hôn Kiểu của Bác.- gọi tắt là Hôn kiểu C.B.  Quan trọng vô cùng! Nụ hôn của bác đã dập dềnh cùng sơn nữ theo dòng suối Lê nin, đã cùng các cháu rập rềnh hành quân trong động Pắc Pó, đã lội xình từ đồng ruộng, rồi leo lên xe thồ ra đến thị thành, trèo lên máy bay vượt biên giới đến nỗi mấy chú đạo Hồi Indo sợ các cháu nhi đồng thủ đô Jakarta bị nụ hôn của bác mê hoặc nên đã lên tiếng nài nỉ bác chủ tịch vĩ đại - thôi xin anh đừng hôn đắm đuối các cháu.

Hôn sao cho nó chuẩn!? 

Hôn cho chuẩn thì không thể, không cách gì khác hơn là hôn kiểu của bác. Đảng sẽ cập nhật lịch sử đảng ta và vinh danh, trân trọng, kính cẩn gọi nó là Nụ Hôn Toả Sáng theo cái tên Chí Minh của bác. Dẹp mịa nó mấy cái công trình nghiên cứu của đám sinh viên ăn cơm đảng ta thờ ma đế quốc, dẹp cha nó những nụ hôn của tụi tư bản giãy chết. Tất cả phải học ở bác. 

Và đây là bí kíp hôn hít của bác, tinh thần vĩ đại của Nụ hôn Toả Sáng Hồ Chí Minh: 

- Đó là đụng đâu hôn đó, đụng ai hôn đó. Thế mới bày tỏ được tình hữu nghị nồng nàn thắm thiết. 

- Gặp đàn ông: ôm chầm lấy mà hôn - kệ tía nó!

- Gặp các cháu nhi đồng: ghì sát mặt mà hít - kệ mịa nó!

- Gặp các chị, các cô: nhớ hỏi các cháu kinh nguyệt có thường không cho nó có nghĩa tình cha già dân tộc hẹ trước khi hít hà các cháu gái thanh xuân. 



























Nắm được tinh thần hôn hít Hồ Chí Minh, quán triệt được nền tảng đạo đức Trần Dân Tiên thì các cháu sẽ thấy ngay rằng: Đương Đại Quốc (tàu) Sư Vũ Khiêu là đệ tử sáng giá nhất của Cha Già Dân Tộc (hẹ). Từ nghĩa cử của đứa con hoang đổi họ để mình trở về với dòng giống xì dầu, đến đạo văn - chôm thơ - ăn cắp ý, sang chuyện hôn hít, thấy gái tơ là lòng lâng lâng, thấy vợ của đồng chí ta là con tim vội vã... tất cả đều là thành tích của đứa học trò xuất sắc học tập, sống và chơi bời theo gương bác không sai một ly. 

Hôn sao cho nó chuẩn? Đạo văn sao cho nó chuẩn? Tình ái sao cho nó chuẩn? Các cháu hãy anh dũng giơ cao tay và rống họng trả lời: Hồ Chí Minh!!! 

*
TB: Đây là một bài viết lá cải. Không thể nào tránh khỏi khi mà cả đất nước Việt Nam là một gian hàng lá cải, và giống cải mắc mỏ nhất, được trình bán, rao hàng cả mấy chục năm qua là giống cải Hồ Chí Minh. 





Truyện cực ngắn đầu năm: Hôn với Hít úm ba la thành Thơm

Babui (Danlambao) - Ất mùi, phải nói là năm xui xẻo tận mạng của nhà thơ Lý Bạch và hoa hậu Kỳ Duyên. 

Nhà Lý Bạch bị đạo chích Ráo sư Vũ Khiêu đào ngách vào ăn trộm Thơ, còn hoa hậu Kỳ Duyên thì ma đưa lối quỷ đưa đường lại xông đất nhầm nhà đạo chích... làm cho các trang mạng bị hôn mê theo cái hôn gỡ gạc của cụ ráo sự Vũ Khiêu.

Đứng trước nguy cơ thua một bàn trông thấy của đồng chí Vũ Khiêu trong tính bầy đàn của đảng Ba Đình, đảng ta bèn xông trận gỡ rối tơ lòng. Vũ Khiêu đâu có hôn! Vũ Khiêu chỉ "thơm" như mùi hoa nhài cấm bãi cứt trâu thôi mà.

Phải thưa trước với quí bạn đọc, nói chuyện từ ngữ với VEM (VC) chẳng khác nào nhá phải miếng cao su... cù nhầy, trân tráo, thủ đoạn, lật long, mưu mô xảo quyệt và tráo trở, nên trước năm 1975 thay vì gọi là MTGPMN, Tổng Thống Thiệu đã gọi xách mé: "Cái gọi là" MTGPMN để tương xứng với bản chất trây trét của chúng. 

Trở lại chuyện Hôn với Hít. Sao từ Hôn với Hít úm ba la thành từ Thơm nghe sao mà nhẹ nhàng thanh thoát như trầm hương nhang khói của ngày tết chẳng vướng một chút tục lụy nào của mùi sex của Dê. 

Thế mới biết trò ảo thuật lộng chơn thành giã từ ngữ của Đảng vẫn còn chỗ để nương thân trong cái xã hội bầy nhầy cai trị bởi đảng ba đình.





Học thì giả, nhưng đổ bô thì thật nên cụ "giáo sư" làm 2 câu đối thật là "vô đối"!















Ngoc Nhi Nguyen (Danlambao) - Đầu năm Ất Mùi, hoa hậu Kỳ Duyên đi thăm cụ "giáo sư", được cụ tặng cho 2 câu đối thuộc vào hàng... "vô đối"! " Vô đối " không vì nó tầm thường, mà vì nó thuộc vào dạng... tầm bậy!! 

Cụ Vũ Khiêu học lực chỉ đến bậc tiểu học, nhưng nhận bừa có bằng Tú tài Pháp của trường Bonnal! Nghề nghiệp đầu tay của cụ là lao công bệnh viện, chuyên về đổ bô, từ đó về sau cụ tiếp tục phát huy, bưng bô hay đội bô cho đảng đều thuộc vào hàng xuất sắc. Nhờ vậy mà cụ được đảng phong cho làm "giáo sư học giả"!

Vì cái lẽ cụ học thì giả, nhưng đổ bô thì là rất thật nên chi mỗi khi cụ "giáng bút" thì thiên hạ lại phải một phen bịt mũi, ói mửa vì cái mùi bô cố hửu của cụ. Từ chuyện đòi sửa văn của đại thi hào Nguyễn Du trong truyện Kiều, đến việc "giáng bút" bừa bãi ở Bình Đà, nay để "giáng" ra được 2 câu đối cho người đẹp, cụ rặn được câu đầu còn câu sau cụ "sao y bản chánh" của một đại thi hào khác là Lý Bạch.

Ngay câu đầu tiên, cụ "giáo sư" phán: "Trí như bạch tuyết tâm như ngọc" khiến cho cư dân mạng phải sửng sờ. Cụ muốn nói gì đây? Muốn nói tâm ý của cô hoa hậu trong trắng như tuyết, sáng như ngọc, mà cụ không phân biệt được sự khác nhau giữa Ý và Trí, hay là cụ chửi xéo cô HH hoa hậu não rỗng, trí óc trắng xóa chẳng có cái chi trong đó? Hic, cả 2 trường hợp đều dở cụ ạ. Nếu là cụ chơi xỏ cô hoa hậu não rỗng thì quả thật cụ già mà đểu, chửi con người ta xong lại lợi dụng hôn với hít! Còn nếu là cụ muốn khen thật nhưng lại không phân biệt được giữa ý và trí, thì cụ làm ơn từ nay gác bút vào chùa tụng kinh sám hối chờ ngày về với ông bà, chứ đừng "giáng bút" kiểu này nữa hại não con cháu lắm cụ ạ! 

Rặn được 1 câu đầu, cụ "giáo sư" hết cả vốn chữ, bí quá bèn "bưng nguyên con" của Lý Bạch về xài đỡ: "Vân tưởng y thường hoa tưởng dung"! Tới đây xin phép cắt ngang bàn một chút về thư pháp khi viết câu đối. Câu đối một khi viết ra để treo lên cho mọi người thưởng thức thì phải viết bằng dạng thư pháp, chữ phải đẹp, như rồng bay phượng múa, như 1 bức tranh. Chẳng có ai viết câu đối bằng chữ in, lệch lạc xấu xí như cách viết tầm bậy của cụ Khiêu cả! Đã thế cụ lại còn bỏ dấu bừa bãi, dấu hỏi bỏ thành dấu huyền, sau đó lại thành dấu chấm 1 cục khiến cho người đọc có cố giương mắt cũng chỉ đọc thành thế này "Vân tường y thường họa tương dung", như trong các bài báo trong nước đã đăng! 

Phàm là câu đối ngẫu hứng tả người tả cảnh, phải phù hợp với người đó cảnh đó, nhưng ở đây cô hoa hậu Kỳ Duyên đến thăm cụ mặc áo đen, mà cụ gán ghép cho câu "Vân tưởng y thường: nhìn áo tưởng mây" thì 1 đây là mây đen vần vũ cũng cỡ bão cấp 10, còn không thì lúc ấy não cụ không trắng như bạch tuyết mà đang đầy các ý nghĩ đen tối nên mới nhìn áo cô hoa hậu ra mây!

Trở lại vấn đề niêm luật trong câu đối, vì cụ lấy râu ông nọ cắm cằm bà kia nên câu đối của cụ nó sai trật lất. Trí mà cụ đối với vân, y thường mà đối với bạch tuyết, tâm lại đối với hoa, ngọc đối với dung.. thì đúng là không tầm thường mà chính xác là quá... tầm bậy!! 

Mình chỉ là hàng hậu bối, cũng chẳng có học vị gì, nhưng vì là con cháu VNCH nên ít ra những gì mình học được là "học thật", nên nhân đây xin mạn phép "sửa lưng" cụ giáo sư học giả của đảng, làm giùm cho cụ 2 câu đối chuẩn:

"Ý như bạch tuyết tâm như ngọc 
Xiêm tựa phù vân dung tựa huê" 

Ý là bên trong đối với xiêm áo là bên ngoài là rất chuẩn. Bạch tuyết đối với phù vân(đám mây nhẹ bay thoảng qua) cũng là tạm ổn. Tâm đối với dunghuê đối vớingọc thì thật sít sao đúng điệu. Cụ mà đối được như thế thì chẳng ai dám cười cụ đâu ạ. Nhưng đáng tiếc...

Ngoài ra mình cũng xin nhắn với cô hoa hậu Kỳ Duyên, năm mới có đi chúc Tết muốn được hên nở mày nở mặt, thì nên tìm đến con cháu VNCH hay những người đấu tranh dân chủ thực sự mà thăm, vì tuy họ bị đảng CSVN gán ghép là " phản động" nhưng học thức và hiểu biết của họ là thật, chứ không phải là "học giả đổ bô" như ba cái loại hàng dỏm của đảng, cô nhé!

Thêm một điều cuối cùng, theo báo chí trong nước cho biết, sau khi "giáng bút" tặng câu đối cho hoa hậu, cụ lại bảo cô Kỳ Duyên ký tên vào đó, để cụ giữ lại treo TRONG NHÀ CỤ làm kỷ niệm!!! Đời thuở nay tặng người ta câu đối nhưng lại không đưa cho người đó mà giữ lại cho mình thì đúng là mới thấy lần đầu! 


Sao cụ "giáo sư học giả" này kẹo thế? Hay là cụ hôn hít cô HH xong thấy chưa đủ phê nên cụ... "đòi lại quà"? Tâm tư quá đi mất!




“Lâu Đài” của ông Nông Đức Mạnh và Chính Sách Nhân Sự của Đảng

 


“Lâu Đài” của ông Nông Đức Mạnh và Chính Sách Nhân Sự của Đảng

27/02/2015
0
Huỳnh Ngọc Chênh
"Lâu Đài" của ông Nông Đức Mạnh và Chính Sách Nhân Sự của Đảng [ 5:04 ] Hide Player | Play in Popup | Download
Con gà khoe tiếng gáy; Con thú lo chăm chút bộ lông (ngay cả khi đồng loại của nó đang gào thét vì đau đớn); Trọc phú khoe của cải và nhà cao cửa rộng; Nhà văn hóa tự hào về tác phẩm của mình; Nhà lãnh đạo chính trị chăm chút sự nghiệp và những công trình để lại cho dân cho nước.
Ông cựu TBT Nông Đức Mạnh lại chăm chút cái lâu đài hào nhoáng của mình.
nongducmanhphongkhach 400x300
Ông bỏ công chăm chút đến từng chi tiết trên ghế ngồi, từng hoa văn trên mặt đá cẩm thạch lót nền và lót tường…nghĩa là ông chăm chút độ hào nhoáng của lâu đài ông đến từng cm, mặc cho chung quanh, dân chúng của ông đang lầm than rách nát vì đói nghèo, vì bất công xã hội. Trẻ con vùng cao thiếu trường để học, thiếu áo quần giữ ấm, thiếu cầu để vượt sông, thiếu thịt để ăn. Bà con dân oan lang thang giữa thủ đô ngay trong đêm 30 tết, không nơi trú ngụ. Đạo đức xã hội xuống cấp trầm trọng…
danngheo3danngheo1
Khi sự hào nhoáng đến kệch cỡm của lâu đài ông lộ ra thì không những tầm văn hóa và tầm nhận thức của ông lộ ra, bộ mặt đạo đức giả cũng rơi xuống mà cả cái chính sách nhân sự của đảng CSVN cũng phơi trần ra mặt trái của nó.
Ông là người cộng sản được tổ chức đánh giá tốt nhất trong gần 4 triệu đảng viên, nên ông mới được sàng lọc và chọn ra là người số một, người đứng đầu đảng và cũng là người lãnh đạo tuyệt đối đất nước.

Người cộng sản tốt nhất là người “vừa hồng vừa chuyên” tốt nhất trong số 4 triệu người vừa hồng vừa chuyên, có đạo đức cao vời vợi không ai sánh bằng, có trí tuệ và nhận thức không ai theo kịp…và có như vậy thì mới được đưa lên làm tổng bí thư.

Ở cương vị TBT, ngoài việc lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện đất nước, ông còn là người số một đưa ra quyết định chọn lựa ai là nhân tài để kế vị ông, kế vị những chức danh cao nhất cho bộ máy nhà nước theo chính sách xây dựng nhân sự của đảng ông.

Ông là người quyết định cao nhất ai sẽ là TBT, ai sẽ là chủ tịch nước, ai sẽ là thủ tướng, ai sẽ là bộ trưởng…trong các nhiệm kỳ sau ông.

Tại hội nghị 10 vừa rồi, ông Tô Huy Rứa đã tuyên bố nhiệm vụ chọn lựa đội ngũ nhân sự kế thừa là rất gay go nhưng bô chính trị và trung ương đảng đã hoàn thành tốt đẹp khi chọn ra được 22 người được cho là xuất sắc nhất để quy hoạch vào bộ chính trị và ban bí thư kế thừa, rồi trong số đó sẽ chọn ra người tài đức số một để đưa lên làm TBT.

Hội nghị trung ương đảng trước đây trên 10 năm cũng đã làm như vậy để chọn ra ông để đưa lên. Ông dĩ nhiên được đánh giá là tài đức nhất vào khi đó.

Thế nhưng, sau khi vãn tuồng, ông nhanh chóng bộc lộ ra là một con người như thế nào thì ai nhìn vào cũng biết là như thế nào.

Vậy thì làm sao tin được những nhân sự kế thừa ông do ông lựa ra, tin được những nhân sự tiếp theo, tin vào 22 nhân sự mà hội nghị 10 vừa quy hoạch?

Làm sao tin được chính sách nhân sự theo kiểu người trước nhường ngôi lại cho người sau một cách chủ quan duy ý chí không thông qua sự bầu bán dân chủ thật sự của toàn dân?
HNC



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Đại biểu Quốc hội, các ông tướng và Hồ Chí Minh

Đại biểu Quốc hội, các ông tướng và Hồ Chí Minh

Kính Hòa, phóng viên RFA
2014-11-17
Email
Ý kiến của Bạn
Chia sẻ
In trang này
11172014-diemblog-kh.mp3Phần âm thanh Tải xuống âm thanh
000_Hkg10109834.jpg
Đại biểu Quốc hội xếp hàng vào lăng CT Hồ Chí Minh trước phiên họp Quốc Hội hôm 20/10/2014.
 AFP photo




Năm hết tháng hết nhưng có lẽ những câu chuyện tiếu lâm về Quốc hội chưa bao giờ hết. Dư luận chưa hết bàng hoàng vì lời đề nghị của một vị Hòa thượng đại biểu quốc hội rằng quân đội Việt Nam phải mạnh như Bắc Triều Tiên, thì lại đến chuyện đại biểu Hoàng Hữu Phước bị cho là có triệu chứng tâm thần nhẹ. Thế cho nên có lời bàn rằng nếu muốn ứng cử đại biểu quốc hội thì nên có một cuộc kiểm tra sức khỏe tâm thần.

Blogger Hiệu Minh không đồng ý chuyện này:
Thiển nghĩ, đây là bình luận và giải pháp có hơi hướng về … tâm thần. Một người được nhân dân giao phó trọng trách, đại diện cho khu vực bầu cử, được MTTQ giới thiệu và đảng duyệt lý lịch, thì khó mà nói, người được chọn qua nhiều vòng sơ tuyển lại có vấn đề về sức khỏe.

Ngoài chuyện tâm thần ra thì trình độ để giải quyết những chuyện trọng đại của quốc gia ở nơi được gọi là có quyền lực cao nhất đất nước ra sao?

Quốc hội Việt Nam vốn có một cơ cấu giống như Mặt Trận Tổ quốc, một cơ cấu thường được gọi là cơ cấu mặt trận, tức là ai cũng có phần. Nhưng quyền lực thì lại nằm ở chổ khác! Nó nằm ở Trung ương đảng cộng sản Việt Nam, mà nơi chót vót là Bộ chính trị. Và trên thực tế, chính đảng cộng sản Việt Nam đề ra danh sách các ứng cử viên của quốc hội cho dân chúng đi bầu. Người Việt Nam gọi đó là cơ chế đảng cử dân bầu.

Có người thắc mắc là tại sao đảng quyết định mọi thứ thì cứ hãy quyết định, sao lại đặt ra quốc hội làm gì?

 Mà thành viên Quốc hội cũng là đảng viên đảng cộng sản? Tại sao lại có hai bộ phận, mỗi bộ phận có hàng trăm con người, rất là tốn kém. Blogger Kami là một trong những người có ý kiến như thế:
Quốc hội hiện nay ở Việt Nam không hề có một thực quyền gì, chứ không phải là cơ quan quyền lực cao nhất như Hiến pháp quy định.
- Blogger Kami 


Quốc hội hiện nay ở Việt Nam không hề có một thực quyền gì, chứ không phải là cơ quan quyền lực cao nhất như Hiến pháp quy định. Sự có mặt của Quốc hôi ở Việt Nam thực ra có cũng thế mà không có thì cũng vẫn như vậy. Nó chỉ là bình phong, và phương tiện nhằm hợp pháp hóa các chủ trương chính sách của Đảng CSVN và là vật tô điểm cho bức tranh độc đảng toàn trị  ở Việt Nam. Mà ở đó tất cả mọi quyền hành điều khiển đất nước chỉ do một nhóm người nắm quyền lực chi phối.

Vậy thì ở Việt Nam, sao không để Đảng làm hết mọi việc, cần gì phải có Quốc hội cho tốn tiền thuế của dân?

Và thế là tiền thuế của dân được chi ra xuân thu nhị kỳ cho vài trăm đại biểu tập trung tại Hà nội, năm ngoái thì chuyện rau muống, năm nay thì chuyện đặt tên cho trẻ em. Câu chuyện quan trọng nhất liên quan đến việc tồn vong của quốc gia là sự dòm ngó của nước láng giềng phương Bắc thì rất ít khi nào được bàn đến trong tòa nhà Quốc hội mới tinh khôi vừa được đưa ra sử dụng trong năm nay.

Ngay lúc này đây, một địa điểm mệnh danh là yếu huyệt của nước Việt Nam là đèo Hải Vân đang được giao cho nhà thầu Trung Quốc xây dựng khu du lịch. Đây là một địa điểm mà khi có chiến tranh ai kiểm soát được nó thì sẽ chia nước Việt Nam ra làm đôi.
Cho đến giờ này cơ quan quyền lực cao nhất của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam chưa có ý kiến gì cả.

Họ đang bận tâm vì những chuyện khác.

Các ông tướng
Ông Phùng Quang Thanh, Đại tướng, Bộ trưởng Bộ quốc phòng, và cũng là đại biểu quốc hội đang tha thiết đề nghị Quốc hội Việt Nam chuẩn thuận việc thăng cấp tướng cho nhiều vị có liên quan đến quân đội, trong đó có những vị đang giảng dạy … chủ nghĩa Mác Lê nin.
Blogger Cánh Cò viết

Ông quên xin những điều cần thiết cho người lính là ngân sách để hiện đại hóa quân đội. Ông quên lính để nghĩ tới quan, tới tướng. Ông quên chuyện phòng thủ lãnh thổ mà đem chuyện Mác-Lê Nin ra xin xỏ. Ông làm như Mác-Lê Nin là vũ khí giết được kẻ thù và cố tình không thèm biết cái chủ thuyết ấy nó đã hôi ê từ lâu lắm rồi

Cây bút Thiên Điểu nhận xét:
Phong tướng làm gì khi mà biển đảo, chủ quyền quốc gia liên tục bị xâm hại nhưng không thấy một phát ngôn nào chính danh xứng đáng mặt một tướng lĩnh?

Nói cho công bằng thì các viên chức Việt Nam cao cấp của Chính phủ, kể cả của đảng cộng sản cũng rất tích cực tìm đến những nơi có thể nhờ vả, có thể mua vũ khí hiện đại là châu Âu, là Hoa Kỳ, là Nhật bản,… nhằm chống lại sự đe dọa từ Trung quốc trong một chiến lược gọi là đu dây của họ. Nhưng nếu thế thì lại trở về câu hỏi mà blogger kami đặt ra trong bài viết mới nhất của mình: Đặt ra Quốc hội làm gì cho tốn tiền?

... và Hồ Chí Minh
Ngoài những chuyện vui đùa liên quan tới quốc hội do đảng cộng sản đặt ra, đảng còn tốn nhiều tiền để phong thánh cho các vị tiền hiền của mình nữa, trong đó tốn kém nhất là số lượng tiền của dùng để đánh bóng tên tuổi Chủ tịch Hồ Chí Minh, người sáng lập đảng.
000_Hkg10109836-400.jpg
Từ trái sang: Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch VN Trương Tấn Sang và Thủ tướng VN Nguyễn Tấn Dũng chụp trước lăng CT HCM hôm 20/10/2014. AFP photo
Blogger Hoàng Ngọc Tuấn đã làm một việc nghiên cứu tài liệu rất công phu để biết rằng Đảng cộng sản Việt Nam tung ra rất nhiều tiền để tạo dựng các bức tượng của ông Hồ Chí Minh ở nước ngoài.

Đảng Cộng Sản đã ra sức đánh bóng tên tuổi Hồ Chí Minh để lừa mị lòng tin của người dân Việt Nam bằng đủ trò dối trá.

Họ liên tục vác những bức tượng Hồ Chí Minh ra nước ngoài tặng cho những địa phương nghèo đói và dốt nát (như quận Cerro Navia ở Chile, chẳng hạn), hay vác những bức tượng Hồ Chí Minh ra nước ngoài để chơi trò trao đổi chính trị và mua chuộc bằng kinh tế đối với những nước nghèo đói (như Cuba, chẳng hạn), rồi họ về nước chỉ thị cho hệ thống truyền thông Việt Nam tung ra hàng loạt tin láo khoét rằng “nhân dân” của nước nọ, nước kia trên thế giới đã tự ý dựng tượng đài Hồ Chí Minh để bày tỏ sự “thành kính và biết ơn đối với Bác Hồ”.
Kỳ thực, chẳng có “nhân dân” nước nào mà “thành kính và biết ơn đối với Bác Hồ” cả. Thậm chí ở Cuba, một trong vài nước Cộng Sản còn sót lại trên thế giới, thì nhân dân ở đó chẳng những không cần biết Hồ Chí Minh là ai, mà còn bất bình rằng nhà cầm quyền Cuba đã vì những lợi lộc nhỏ nhặt cấp thời mà chấp nhận đặt bức tượng Hồ Chí Minh một cách thiếu thẩm mỹ và vô lối trên đất nước của họ, tại địa phương của họ, chẳng hề tham khảo ý kiến của nhân dân.

Đảng Cộng Sản đã ra sức đánh bóng tên tuổi Hồ Chí Minh để lừa mị lòng tin của người dân Việt Nam bằng đủ trò dối trá.
- Blogger Hoàng Ngọc Tuấn 


Của đáng tội là với thời buổi thông tin điện tử, khi càng ra sức phong thánh cho ông Hồ Chí Minh thì thiên hạ lại ngày càng đàm tiếu. Từ chuyện ông có vợ, cho đến chuyện ông bị các nhân vật đàn em vô hiệu hóa. Từ chuyện ông ra lệnh xử tử ân nhân của mình là bà Nguyễn Thị Năm, cho đến chuyện có thể ông là một điệp viên Trung hoa giả dạng. Tất cả những lời đồn đoán hư hư thực thực đó cũng chính là kết quả truyền thông tô hồng của đảng cộng sản, cho ra một kết quả là người ta không tin những gì họ nói nữa mà lại thích nghe những lời đồn.

Những người điềm tĩnh hơn, như dịch giả Phạm Nguyên Trường thì nói với chúng tôi rằng, ông Hồ là một nhân vật lịch sử, nhưng phải xem là ông có công như thế nào, và từ khi ông lên cầm quyền thì có quá nhiều chết chóc. Còn nhà báo Huy Đức thì nói là đừng xem một nhà lãnh đạo có sức thu hút như thế nào mà hãy nhìn xem ông ta để ại di sản gì?

Đương nhiên những câu chuyện đàm tiếu về những đại biểu quốc hội Việt Nam, về những phát ngôn gây cười của họ cũng là di sản của ông Hồ Chí Minh vì đảng của ông cầm quyền từ hơn nửa thế kỷ nay chứ không ai khác.

Nhiều người nhận xét là sự suy yếu dần của trình độ đại biểu quốc hội, hay sự tham chức danh hảo của các vị tướng, suy cho cùng cũng là do sự tha hóa của quyền lực độc tôn.
Xin mượn lời blogger Hiệu Minh nhận định về cơ cấu đảng cử dân bầu, một di sản chính trị trọng đại của đảng sau mấy mươi năm cầm quyền, để kết thúc chương trình điểm blog của tuần này:

Vấn đề là xem ai tâm thần: người cử, người duyệt, người đi bầu hay người được bầu. “Quá trình tuyển chọn” mà tâm thần thì người được bầu dễ mắc thần kinh, dù trước đó anh ta là người bình thường vì cứ phải nói ngược những gì anh ta nghĩ, với thời gian cũng làm cho cho đầu óc không bình thường.



Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List