Phiếm: Chuyện Con Hươu
VC luyện Song Thủ Hổ Bác bị Tàu Hoả Nhập Ma
Hươu là loài thú hiền lành, chỉ ăn cỏ để sống. Khi bị thú dữ tấn
công, chỉ chạy trốn. Khi bị thú dữ bắt ăn thịt, chỉ biết kêu tang thương... Vậy
nên Khương Thái Công, khai quốc công thần nhà Chu thế kỷ 12 trước Công nguyên,
mới ví bách tính trong thiên hạ thiện lương, đáng thương như hươu; và những cuộc
tranh đoạt thiên hạ là "Đuổi Hươu ở Trung Nguyên". May mắn, Con Hươu
của Saigon Times tuy thiện lương đáng thương, nhưng nhờ được chân truyền nội lực
cửu dương thần công 4000 năm của dân tộc Việt, lại tinh thông Độc cô Cầu bại Kiếm
cùng Càn khôn Đại nã di Chưởng, tâm lại thấm nhuần Kinh Lăng Nghiêm, mắt có
kính chiếu yêu, nên Con Hươu đi đến đâu, CS bàng môn ngoại đạo, VC nằm vùng đều
lộ nguyên hình…
*
Mới đầu tháng 4 mùa Quốc Hận năm 40, ông Tám đã thấy trong lòng
không biết bao nhiêu nỗi đau đớn, uất ức, chua xót, cảm khái... trước vận nước
lòng dân. Để giải sầu, ông cùng hai vị bằng hữu Hắc, Bạch lão nhân tụ tập uống
ly rượu nhạt, tưởng nhớ đến những người thân yêu đã khuất, những kỷ niệm kinh
hoàng cách đây 40 năm. Tuy chỉ có củ kiệu, khô mực, vài chai rượu, nhưng bạn hữu
đều là người đội trời đạp đất, lời lời tâm huyết, nên ai ai cũng hào khí can
vân. Đang trò chuyện tâm đắc, bỗng thấp thoáng một hán tử hình hài khôi vĩ, râu
hùm, hàm én, chân đi hài làm bằng da báo, đầu đội mũ cói rộng vành, vai khoác hồ
lô, lưng cài thanh đại đao, ào ào đi vô bàn tiệc, điệu bộ cực kỳ dũng mãnh... Vừa
thấy hán tử, ông Tám vội đứng dậy vái chào cực kỳ cung kính:
- Nghe danh Con Hươu Đại Hiệp đã lâu, thấy mặt Đại Hiệp cũng nhiều,
nhưng tại hạ thân phận hèn mọn, luôn luôn ở tít tắp phía xa không được diện kiến.
Mãi hôm nay, mới có được cái hân hạnh thù tiếp Đại Hiệp vài ly rượu nhạt...
Ông Tám miệng nói, tay cầm chai rượu Mao Đài rót đầy chén rồi dâng
lên. Con Hươu thần quang loang loáng nhìn hai vị bằng hữu trong một thoáng rồi
cầm chén rượu thản nhiên ngửa cổ nốc cạn một hơi. Xong tay áo phất nhẹ, Đại hán
ung dung ngồi xuống ghế đá, cất giọng sang sảng:
- Ta một mình một ngựa chạy vòng quanh thế giới, chạy suốt đêm qua
rồi chạy liền hôm nay, đến đây báo cho ngươi biết, mùa Quốc Hận 30.4 năm nay,
tà ma ngoại đạo CS, VC nằm vùng xuất hiện rất nhiều tại hải ngoại... Nhất là ở
Mỹ và Canada. Ta đã dùng kính chiếu yêu, khiến chúng phải lộ nguyên hình cho cộng
đồng phản đối, tảy chay...
Ông Tám khoan khoái tính lên tiếng, Bạch Diện lão nhân đã vội nói:
- Bẩm Con Hươu Đại Hiệp, năm nào chả thế, cứ đến mùa Quốc Hận
tháng Tư là CS, VC vùng đua nhau tung hoả mù, hí lộng quỷ thần, bầy đặt nào là
vinh danh, tri ân, kỷ niệm thành lập cái này cái nọ, để người Việt hải ngoại tiệc
tùng ca hát nhảy múa um xùm, rồi VC tuyên truyền với người Việt trong nước và
thế giới là "Việt kiều yêu nước" hải ngoại cũng thi nhau tổ chức ăn mừng
VC cướp được Miền Nam.
Con Hươu gật gù:
- Ngươi nói rất đúng. Có nhiều tổ chức, hội đoàn, đoàn thể, không
hề thành lập vào năm 1975, nhưng cũng bị VC giật dây, ầm ĩ hô hào tổ chức dạ tiệc,
dạ vũ, ăn mừng 40 năm thành lập.(sic) Nhiều quốc gia, mãi đến mấy năm sau thảm
kịch 1975, mới nhận người Việt tỵ nạn, vậy mà cộng đồng ở đó cũng bị VC giật
dây, đua nhau tổ chức 40 năm người Việt định cư.(sic) Đã vậy, một số người Việt
tên tuổi tại hải ngoại, như nhà văn, nhà báo, nghị viên, dân biểu, thượng nghị
sĩ… lại đua nhau làm lòng dân hoang mang, phân hoá, khi họ i um lộng hành chữ
nghĩa, kẻ thì bảo Ngày Quốc Hận 30.4 là Ngày Tìm Tự Do, kẻ thì bảo đó là Ngày Tỵ
Nạn, kẻ lại bảo đó là Ngày Nhân Quyền, kẻ lại phùng mang trợn mắt bảo đó là
Ngày Nam Việt Nam...
Hắc Diện lão nhân đứng dậy, phẫn nộ:
- Thưa có phải Đại Hiệp nói Thượng Nghị Sĩ Ngô Thanh Hải, Chu Tất
Tiến, GS Nguyễn Ngọc Bích?
Con Hươu gật đầu:
- Đúng vậy. Những người này bề ngoài thì ra vẻ có lòng, đi đâu
cũng mang theo Cờ Vàng, miệng lúc nào cũng nói chống cộng, nhưng không hiểu sao
họ lại làm những chuyện trái khoáy như vậy? Ta biết, mấy người anh của Nguyễn
Ngọc Bích như Nguyễn Ngọc Trác, Nguyễn Ngọc Linh, Nguyễn Ngọc Phách đều là những
người tài ba, có lòng yêu nước, xưa nay đều son sắt một lòng tin tưởng 30.4 là
Ngày Quốc Hận của nước VN, của cả dân tộc Việt Nam. Vậy mà Nguyễn Ngọc Bích lại
khăng khăng bảo đó là Ngày Nam Việt Nam.
Bạch Diện lão nhân dõng dạc:
- Đại Hiệp yên tâm. Dù tụi VC có ba đầu sáu tay, thì lòng dân Việt
đều trên dưới một lòng, quyết tưởng niệm 40 Năm Quốc Hận 30.4 thật long trọng,
một mặt tố cáo tội ác CS với thế giới, một mặt tổ chức biểu tình chống cộng thật
rầm rộ khắp nơi...
Con Hươu cất tiếng cười vang như long ngân hổ tiếu làm cho bụi trần
rơi lả tả:
- Ha, ha, ha... Ta biết, ta biết. Nhớ lại 10 năm trước, tưởng niệm
30 Năm Quốc Hận 30.4, tại Úc, chỉ riêng Sydney đã có cuộc biểu tình 15,000 người
tham dự. Ngày đó, trang nhất của báo Saigon Times đăng tin và hình ảnh những cuộc
biểu tình Quốc Hận 30.4 ở Mỹ, Anh, Pháp, Úc... khiến lòng người ai ai cũng nức
lòng và bè lũ VC đều kinh tâm động phách.
Nói đến đó, Con Hươu bỗng thở dài, cúi đầu:
- Cha chả... cha chả... Tưởng niệm 30 Năm Quốc thì khí thế như vậy,
không biết năm nay tưởng niệm 40 năm Quốc Hận rồi sẽ ra sao?...
Nói đến đó, Con Hươu cảm khái ngâm hai cầu thơ: "Những người
muôn năm cũ... Hồn ở đâu bây giờ?" Giọng ngâm buồn sũng của Con Hươu chưa
dứt, ông Tám đã hai tay nâng chén rượu mời. Con Hươu lắc đầu, tiếng sang sảng:
- Nói cho các ngươi biết, dân tộc Việt Nam ai ai cũng có cái thù bất
cộng đái thiên với cộng sản. Cũng vì thù cộng sản nên ta quyết một tay nắm ám
khí sinh tử phù một tay vung viết đánh đông dẹp bắc. Thằng nào là cộng sản thứ
thiệt thì cho xơi ám khí. Thằng nào dại dột thân cộng thì giải thích cho họ hiểu.
Một tên ló, bút chiến một tên, mười tên ló, ta đánh cả mười, mà ngàn tên ló ta
cũng dư sức đánh cả ngàn tên. Ta biết các ngươi cũng là người nghĩa khí, sẵn
sàng hy sinh cho sự nghiệp chống cộng quang phục quê hương, nên ta khuyên các
ngươi phải luyện cho được cặp mắt Tôn Ngộ Không, biết nhìn ra bản chất yêu tinh
của những kẻ nằm vùng, cho dù chúng có ngoại hình gì gì đi nữa... Đây ta cho
ngươi coi bức hình này là ngươi hiểu ý của ta...
Nói xong, Con Hươu lấy từ trong hồ lô một bức tranh lụa. Nhìn bức
tranh, ông Tám giật mình ngạc nhiên thấy có vẽ một người mặc áo kiểu Tôn Trung
Sơn đang ngồi vẽ, tay phải thì vẽ cờ Trung Cộng, còn tay trái thì vẽ cờ Trung
Hoa Quốc Gia. Kế đó, có một bức vẽ nhỏ hơn. Nhìn bức vẽ Con Hươu nhận ra ngay
đó là người Việt. Người này trông tuy lớn tuổi, nhưng miệng cũng cười hềnh hệch
giống hệt Châu Bá Thông, tay phải thì đang vẽ cờ VNCH, còn tay trái thì vẽ cờ
máu VC. Nhìn hình vẽ, ông Tám tóa hỏa, miệng há hốc không ngậm lại được. Thấy
ông Tám như vậy, Con Hươu giải thích:
- Bức tranh này vẽ người mặc áo Tôn Trung Sơn đang luyện võ Song
Thủ Hổ Bác. Tranh được vẽ vào năm 1949 khi cuộc chiến Quốc Cộng tại Trung Hoa kết
thúc với chiến thắng của cộng sản. Tuy môn võ Song Thủ Hổ Bác quán tuyệt võ lâm
nhưng chỉ có giá trị trong võ học. Ngoài võ học, những ai muốn áp dụng chiêu
Song Thủ Hổ Bác đều là những người thích đi hàng hai để thủ lợi cả hai phe. Thời
chiến tranh Quốc Cộng tại Trung Hoa những kẻ học Song Thủ Hổ Bác đều là những
tên muốn thủ lợi cả phía cộng sản lẫn phía tự do, hoặc đệ tử phản chủ, một mình
mà thờ hai thầy. Người trong hình này là tướng Trương Hán Quang, trước theo
Trung Hoa Quốc Gia, sau thấy cộng sản thắng thế liền ngả theo cộng sản nhưng vẫn
muốn tận hưởng phú qúy vinh hoa tại Đài Bắc. Còn đây là bức vẽ một người cũng
đang dùng chiêu Song Thủ Hổ Bác vừa chơi với VC lại vừa khoái hô hào chống cộng.
Dưới này còn mấy chục người nữa cũng đang tập luyện Song Thủ Hổ Bác, bề ngoài
đóng vai quốc gia, còn bên trong thì móc ngoặc với VC. Nhưng hoả hầu của họ còn
kém, nên chân tay quờ quạng, mặt mũi xanh đỏ, nhìn là biết ngay VC nằm vùng.
Nhà ngươi nên nhìn cho kỹ để sau này biết nhận diện ai chính ai tà, ai quốc
gia, ai VC nằm vùng.
Ông Tám và hai vị bằng hữu Hắc, Bạch lão nhân cùng nhìn kỹ thì đều
giật mình vì thấy có mấy gương mặt quen quen trong cộng đồng Canda, Mỹ, Úc...
Góc trái ở cuối bức tranh vẽ một số người nữa, nhưng chẳng hiểu sao, những người
này chân tay co giật, mắt trợn lòi con ngươi, thất khiếu đều ứa máu, bộ tịch
đau đớn vô cùng. Cả ba người cùng thất thanh kêu "Ủa"... Con Hươu hiểu
ý, chỉ tay vào góc trái cuối bức tranh:
- Những người này luyện song thủ hổ bác bị tầu hoả nhập ma, chân
tướng VC nằm vùng bị lộ diện, nên người Việt yêu nước nhìn thấy ai cũng ghê tởm,
mà VC cũng bỏ rơi vì hết sài nổi. Đó, các ngươi thấy họ đang dẫy chết đấy...
Bạch lão nhân xanh mặt:
- Thưa Đại Hiệp, dẫy chết như vậy thì bao lâu sẽ chết hẳn?
Con Hươu lắc đầu:
- Làm sao mà chết được. Những kẻ luyện song thủ hổ bác trong chính
trị sẽ khổ sở suốt đời cha, đến đời con, đời cháu... Đau đớn vô cùng, muốn chết
cho thoát nợ những không chết được. Họ sẽ bị chính vợ con, cháu chắt nghìn đời
căm giận, xấu hổ, nguyền rủa. Vì dại dột đi theo VC, nằm vùng đánh phá cộng đồng,
nên tâm họ lúc nào cũng bất chính, lửa tam muội thiêu đốt họ ở trong lòng, hình
phạt ở ngay trong tâm trí, sống dở chết dở...
Ông Tám lắc đầu thương hại:
- Thưa Đại Hiệp Con Hươu. Xem ra xưa nay thời nào cũng vậy mà ở quốc
gia nào cũng thế luôn luôn có loại hai lòng phản trắc, miệng nói một đằng tay
làm một nẻo, tay phải vẽ cờ quốc gia còn tay trái lại vẽ cờ cộng sản...
Hắc lão nhân tiếp lời:
- Tại hạ cũng không hiểu sao, TNS Ngô Thanh Hải, mới đầu viết Dự
Luật S-219 nói 30.4 là Quốc Hận là ngày tang thương của dân tộc VN xin Quốc Hội
Canda nên chọn là Ngày Tháng Tư Đen. Vậy mà mấy ngày sau, dám muối mặt chọn
ngày 30.4 làm ngày vui mừng kỷ niệm Ngày Hành Trình Tự Do. Thật là những kẻ lộn
sòng chữ nghĩa.
Con Hươu mỉm cười:
- Các ngươi phải biết, hiện nay làm ăn với thế giới, VC cũng học hỏi
chiêu Song Thủ Hổ Bác. Chúng luôn luôn tôn thờ chủ nghĩa tam vô, vô tôn giáo,
vô gia đình, vô tổ quốc. Vậy mà bầy đặt tổ chức Giỗ Tổ Hùng Vương, kỷ niệm Hai
Bà Trưng, tổ chức Lễ Giáng Sinh, Phục Sinh...
Ông Tám vội bẩm:
- Thưa Đại Hiệp, chúng là lũ khủng bố, chà đạp nhân quyền, vậy mà
bây giờ chúng cũng vô Hội Đồng Bảo An LHQ, Uỷ Hội Nhân Quyền LHQ, rồi chúng còn
đòi mang quân đi bảo vệ hoà bình nữa chớ.
Con Hươu gật gù:
- Ta biết, ta biết. Nhưng các ngươi phải hiểu, có những chuyện chỉ
có những người chánh nhân quân tử làm được, còn ba cái quân tiểu nhân bất nghĩa
tội ác rê rê như VC thì đừng hòng mó tay vào. Xưa nay, có những chuyện mà kẻ
gian tà bất lương làm thì thành công mà người ngay thẳng chánh trực làm thì ôm
thất bại nặng nề. Bởi vì sao? Bởi vì quân tiểu nhân bất tiếu chỉ chăm chút vô
điều ác điều lợi, làm sao làm được những chuyện chỉ nhắm vào điều nghĩa của người
chánh nhân quân tử. Cũng như, người ngay thẳng chánh trực làm sao làm được những
chuyện lén lút, khuất lấp, gạt gẫm, mưu mẹo, hạ đẳng như kẻ gian tà bất lương
VC. Nhè ông thầy tu mà biểu đi giết người, đốt nhà, cướp của thì sao được. Cũng
như, nhè một thằng cường sơn cướp đảng mà biểu giảng kinh thì làm sao cho xong.
VC là những kẻ gian ác lọc lừa ai cũng biết, ai cũng né, mà học đòi làm những
chuyện của người quân tử, thiên hạ không cười vô mặt mới là chuyện lạ. Vì thế,
các ngươi hãy tin lời ta nói, tương lai không xa, chế độ VC sẽ sụp đổ, dân tộc
Việt Nam sẽ được tự do, sung sướng, hạnh phúc. Chỉ khổ cho những tên ăn cơm quốc
gia thờ ma CS, bị tàu hoả nhập ma, đau đớn vô cùng, muốn chết cho thoát nợ
nhưng không chết được, và chúng sẽ bị chính vợ con, cháu chắt nghìn đời của
chúng, mãi mãi căm giận, xấu hổ, nguyền rủa.
Hữu
Nguyên
__._,_.___
No comments:
Post a Comment