Một quả chôm, hai quả lừa
Ngô Nhân Dụng
Một câu chuyện khiến
dư luận đang ồn ào đặt câu hỏi, từ Việt Nam qua Pháp và truyền trên mạng khắp
thế giới. Câu hỏi là: Tại sao, nhân ngày 30 Tháng Tư sắp đến, các trang mạng
mang tên các tay đầu sỏ đảng Cộng Sản lại đi “chôm” một bài cũ trên mạng của
đài Á Châu Tự Do, RFA?
Ngày 6 Tháng Mười Một năm 2014, ký giả Tường An viết bài “Nước
Ðức, 25 năm sau ngày bức tường Berlin sụp đổ” trên mạng của đài RFA; trước ngày
dân Ðức kỷ niệm bức tưởng ô nhục sập. Sáu tháng trôi qua, đầu tuần này, một bài
“Kỷ niệm ngày thống nhất 30-4 - Bức tường Berlin sụp đổ: Bài học hòa hợp dân
tộc của người Ðức” xuất hiện trên mạng mang tên Nguyễn Tấn Dũng. Tựa thay đổi
nhưng nội dung giống hệt như bài cũ của Tường An. Bạn bè khắp thế giới hỏi
Tường An, cô cho biết cả đời không bao giờ gửi bài cho cái blog Nguyễn Tấn
Dũng! Kết luận: Chúng nó chôm!
Xin lỗi, “chôm” là một động từ xuất hiện ở Sài Gòn sau ngày 30, có
nghĩa là ăn cắp, ăn trộm, ăn cướp, vân vân. Sau biến dạng thành từ kép: Chôm
chỉa. Không biết gốc gác ngữ nguyên từ đâu. Chỉ có thể đoán do chữ “trộm” đẻ
ra. Lúc đầu là tiếng lóng, sau biến thành ngôn ngữ hàng ngày. Thay vì nói: “Ðứa
nào trộm/cướp/giựt/đớp/béng/ tháu... của chị vậy?” thì hỏi: “Ðứa nào chôm của
chị vậy” Các đồng chí nghe trộm 24 trên 24 cũng không biết đang bị chửi.
Trong tuần này, vụ chôm chỉa đã “phát triển có hệ thống!” Bài của
Tường An không những đăng trên một blog Nguyễn Tấn Dũng mà còn xuất hiện trên
hàng chục cái blog mang tên các đầu sỏ Việt Cộng khác! Có thể liệt kê thành
phần nhân sự như được bố trí đăng bài của Tường An: truongtansang.net; nguyensinhhung.net; trandaiquang.net; phungquangthanh.net; phambinhminh.net; tohuyrua.net; nguyenthikimtien.net; lehonganh.net; nguyenchivinh.org; vân
vân. Blog nào cũng đăng cùng một bài
“/buc-tuong-berlin-sup-do-bai-hoc-hoa-hop-dan-toc-cua-nguoi-duc.html.” Bài này
đăng bên cạnh những bài khác với giọng điệu ca tụng đảng Cộng Sản, cho nên
không phải người ngoài đã bầy đặt ra để làm trò cười.
Khi các đồng chí chôm, họ chôm tận tình, kiên quyết, nhiệt thành
cách mạng. Họ là những “thợ chôm” có tay nghề, nghiệp vụ cao! Trước hết là họ
đổi tên tác giả Tường An. Ký tên mới là Minh Anh. Minh? Chắc để nhắc nhở vị tổ
sư truyền nghề chôm chỉa là Minh - mà đồng bào miền Bắc còn gọi là Minh Râu,
hoặc ghép chữ họ H đổi thành Hinh. Thứ hai là họ bỏ hết tên của những người
cung cấp hình ảnh. Trong bản gốc của đài RFA có ghi Hình ảnh (Photo) của AFP
hoặc của duhocduc.edu. Trong
bản chôm, những hàng “credit” đó biến mất. Họ không để trống, chắc sợ phí của,
nên để trên hình tên của blog, hoặc truongtansang.net hoặc nguyensinhhung.net, vân vân. Làm như chính tay chân các
đồng chí đi chụp hình.
Trở lại với câu hỏi nêu đầu bài này: Tại sao các đồng chí Cộng Sản
lại tung ra một chiến dịch chôm bài rộng lớn như vậy, với tựa đề: Kỷ niệm ngày thống
nhất 30-4? Tại sao không đăng bài này vào dịp lễ lạt nào khác?
Lý do là họ muốn nhân ngày 30 Tháng Tư này hô lại một khẩu hiệu
bịp bợm đã đánh lừa dân Việt trong hơn 40 năm. Tường An đặt tựa đề “Nước Ðức,
25 năm sau ngày bức tường Berlin sụp đổ” thì họ lại đổi ra thành: “Bức tường
Berlin sụp đổ: Bài học hòa hợp dân tộc của người Ðức.” Nhấn mạnh “hòa hợp dân
tộc!” Bởi vì bốn chữ này còn xuất hiện trên nhiều tựa bài khác. Như Nam Phi hòa
hợp dân tộc, Trung Quốc hòa hợp dân tộc, vân vân! Có thể đoán ngày mai, 30
Tháng Tư, các tay đầu sỏ đảng Cộng Sản lại hô khẩu hiệu “hòa hợp dân tộc” một
ngàn lần nữa! Hòa hợp là “một quả lừa vĩ đại,” nói theo kiểu người Hà Nội. Năm
1945 Hồ Chí Minh dùng quả lừa này để tóm tất cả các đảng phái quốc gia, không
cộng sản. Năm 1975 thì gói trọn cả bọn “thành phần thứ ba.”
Ðồng bào miền Nam không bao giờ quên được quả lừa “đem theo lương
thực đủ ăn trong 30 ngày.” Nghe, ai cũng tưởng sẽ đi tù một tháng là xong!
Người miền Nam đã biết “Nói zậy mà không phải zậy” thế mà vẫn bị quả lừa của
thằng đểu. Dân miền Bắc còn bị lừa nặng hơn. Sau khi bị đảng chôm hết từ ruộng
đất, nhà cửa, đến cả quyền tự do dạy dỗ con cái, bà con ta bị đảng lừa bắt đi
“giải phóng miền Nam.” Ðảng nói trên cái loa đầu đường: Miền Nam đang bị Mỹ bóc
lột, nhân dân đói khổ. Sau ngày 30 Tháng Tư 1975 nhiều người Hà Nội đem một túi
gạo với mấy cái bát, đôi đũa vào Sài Gòn giúp họ hàng.
Ðến nơi mới biết rằng họ
hàng ở miền Nam sống sung túc gấp trăm, gấp ngàn lần gia đình mình. Suốt mấy
chục năm đảng hô hào “chống Mỹ cứu nước.” Bây giờ đảng lại mò mẫm tìm đương ôm
chân Mỹ mong được cứu khỏi cảnh bị Trung Cộng lừa. Việt Cộng học thuật lường
gạt “giải phóng” của Trung Cộng để lừa dân Việt Nam. Nhưng thằng bịp nào cũng
có một thằng bịp cao tay hơn. Học trò lại bị thầy lấy “tình đồng chí anh em”
đánh lừa suốt nửa thế kỷ để nuốt đất, nuốt rừng, nuốt biển đảo!
Tội nghiệp cho dân Việt Nam, hứng hai quả lừa vĩ đại trên đầu!
Ngay trong việc chôm bài ký của Tường An cũng chứa nhiều quả lừa,
vẫn sử dụng trên các blog mang tên những tay đầu sỏ đảng. Nhiều người có thể
ngạc nhiên thấy các tay thợ chôm đang cả những đoạn Tường An thuật những câu
nói bất lợi cho cộng sản. Thí dụ, Tường An hỏi chuyện một người Việt ở Ðức về
vụ tường Berlin sụp đổ: “...từ Berlin, ông Nguyễn Duy Tân, một cựu đảng viên Cộng
Sản phát biểu: 'Cảm nghĩ của tôi thực sự là bình an. Mọi người đều có sự công
bằng trước pháp luật và trước cơ quan công quyền nhà nước. Ai cũng được quyền
tự do tham gia và việc của nhà nước. Ðó là giá trị mà tôi cảm thấy may mắn,
hạnh phúc được sống trong một nền tự do.”
Nói như vậy là ca ngợi chế độ dân chủ tự do người dân Ðông Ðức chỉ
được hưởng sau năm 1989. Như vậy có khiến nhiều độc giả ở Việt Nam cũng muốn
được tự do hay không?
Có hai lý do khiến bọn họ giữa nguyên những đoạn như vậy. Thứ
nhất, họ biết nhiều người Việt Nam đọc câu trên mà không nghĩ gì cả. Ðầu họ trơ
ra, vì vẫn tưởng rằng họ đang tự do rồi! Họ đang “hạnh phúc được sống trong một
nền tự do” dưới độc quyền cai trị của đảng từ lâu, không cần tự do thêm nữa!
Hơn nửa thế kỷ đảng nói dối 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần, nếu không có ai
tìm như vậy thì mới lạ.
Lý do thứ hai, là các blog mang tên những tay đầu sỏ của đảng đều
đánh hỏa mù, lâu lâu vẫn đăng những bài, những câu ngược với đường lối, chính
sách của đảng. Cố tình múa cả trăm món võ, lập lờ đánh lận con đen, để không ai
biết bọn họ đang mưu tính với nhau những gì. Người ngoài mà căn cứ vào những
bài trên blog của họ để bàn ra tán vào rằng anh này thân Mỹ, anh kia thân Tàu,
anh nọ cải cách, anh khác bảo thủ, vân vân, đều bị đánh lừa hết!
Nhưng người ta vẫn tự hỏi: Tại sao mấy chục cái blog của họ lại
chôm cùng một bài, đang cùng một dịp như vậy? Có phải đó là chủ nghĩa “chôm
nhất trí,” “chôm quán triệt” hay không? Không lẽ Bộ Chính Trị lại họp, biểu
quyết “Chúng ta chôm” cho cấp dưới thi hành?
Câu hỏi này khó quá. Không ai đi guốc được trong bụng máy anh Cộng
Sản; chỉ có bọn mình hớ hênh nghĩ cái gì trong đầu các cậu ấy cũng biết hết!
Chỉ có thể đoán rằng có một bộ phận duy nhất phụ trách nội dung
tất cả các blog mang tên các tay đầu sỏ. Nếu không thì không thể tình cờ “chôm
đồng khởi” như vậy. Có thể đoán rằng người phụ trách các blog này “bái phục”
bài của ký giả Tường An, mê nó quá nên quyết định chia đều cho các quan trên
cùng hưởng, sợ bị phê bình kiểm thảo.
Hoặc có thể chỉ vì vận hạn của đảng Cộng Sản nó đến lúc tan hàng
rồi. Cho nên không ai còn hứng thú làm những công việc chán nản như việc làm
mấy cái blog dối trá nữa. Anh nào cũng làm việc lấy lệ, ăn cơm chúa múa tối
ngày mà thôi. Tình cảnh chán chường này có thật. Dân miền Nam Việt Nam bị chôm
tận tình sau ngày 30 Tháng Tư năm 1975 còn đang nuôi hận. Bây giờ đồng bào miền
Bắc cũng bắt đầu ngúng nguẩy không chịu cho đảng chôm nữa. Nghề chôm cũng có
lúc lên lúc xuống.
Nhà
báo Huy Ðức mới nói với phóng viên AFP, nhân ngày 30 Tháng Tư: “Cái Bên Thắng Cuộc đang có vẻ
chuyển thành Bên Thua Cuộc!”
Ngô Nhân Dụng
__._,_.___
No comments:
Post a Comment