StoryMaker: Tại sao Hà Nội lại lồng lộn đả kích?
Bùi Xuân Nhã
Cùng tác giả:
Trong ba ngày từ 15 đến 17/5/2015 vừa qua tại Singapore, hơn 30 người
đến từ Việt Nam và một số quốc gia khác đã tham dự một sinh hoạt công khai nhằm
huấn luyện về việc sử dụng một công cụ truyền thông mới có tên là StoryMaker.
Công cụ này nhằm giúp cho mọi người - với smartphone - có thể thực hiện một bản
tin, một phóng sự rất dễ dàng và nhanh chóng.
Sự kiện này được dư luận quan tâm theo dõi và hoan nghênh vì nó thực
sự đem lại nhiều lợi ích trong việc phổ biến tin tức nhanh chóng và trung thực
mọi mặt của đời sống xã hội, nhất là trong tình hình hiện nay, không chỉ ở Việt
Nam mà khắp mọi nơi.
Thế nhưng khóa huấn luyện này lại làm cho Ban tuyên giáo trung ương
đảng CSVN lo ngại và đã chỉ thị cho báo Nhân Dân phản ứng bằng bài viết: “Phải
chăng họ muốn đi ngược lại các nguyên tắc đã cam kết?”. Nội dung bài viết tập
trung tấn công Đài Á Châu Tự Do, Đài truyền hình SBTN, Tổ chức Article 19, RSF
vì đã cộng tác với đảng Việt Tân tổ chức sinh hoạt này.
Võ Hợp Lân, tác giả bài viết đăng trên báo Nhân Dân đã viết: “Sự
kiện này cho thấy RFA, SBTN, RSF,... đã không chỉ ngang nhiên thách thức dư luận,
mà còn công khai bắt tay với tổ chức khủng bố "Việt tân" tổ chức các
hoạt động chống phá Việt Nam.” Những cáo buộc mang tính hồ đồ của Võ Hợp Lân và
Ban tuyên giáo trung ương CSVN chỉ nói lên sự lúng túng của chế độ, qua một số
điểm như sau:
Thứ nhất, bài báo đã vô hình
chung tự thú những gì mà CSVN đã liên tục vi phạm nhân quyền một cách trắng
trợn trong nhiều năm qua. Điển hình như “Phúc trình năm 2015 của Ủy ban tự do
tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ” (USCIRF) công bố ngày 30/4/2015, khuyến cáo Bộ Ngoại
giao Mỹ đưa Việt Nam vào danh sách "các nước đặc biệt quan tâm về tự do
tôn giáo" (CPC); hay nhân Ngày tự do báo chí thế giới, ngày 1/5 Tổng thống
Obama tiếp ba nhà báo đến từ ba nước vi phạm tự do báo chí trầm trọng nhất,
trong đó có blogger Điếu Cày một nhà báo tự do đã từng bị kết án 12 năm tù.
Họ tiếp tục tự thú rằng ngày 30/4/2015, dân biểu Chris Smith của
Ủy ban Ðối ngoại - Hạ viện Mỹ đệ trình Dự luật nhân quyền Việt Nam" (HR. 2140),
và ngày 14-5, Tiểu ban nhân quyền đã thông qua dự luật, tiếp tục trình Ủy ban
Ðối ngoại. Tác giả tỏ ra căm tức dự luật HR. 2140 và cho rằng dự luật này đã đưa
ra một số đòi hỏi “vô lý và phản nhân quyền” như coi nhân quyền là một điều kiện
để Mỹ bán thiết bị quân sự cho Việt Nam hay Việt Nam cần được coi là một nước
phải đặc biệt quan tâm về tự do tôn giáo...
Thái độ vừa giận dữ vừa tự thú tội của CSVN cho thấy hiện nay, một
mặt sức ép về nhân quyền đang đè nặng lên chính sách đối ngoại, một mặt sức ép
của các phong trào đấu tranh và các tổ chức xã hội dân sự đòi hỏi CSVN phải có
những cải cách sâu rộng trong bối cảnh Việt Nam đang chạy đua vào hiệp định TPP.
Như một võ sĩ đang “tứ bề thọ địch” đối phó loạn chiêu, tưởng rằng có thể cáo
buộc người khác nhưng chính ra đã làm lộ ra bộ mặt giả nhân giả nghĩa của chế
độ trước dư luận quần chúng.
Thứ hai, bài
báo cũng đã tự thú về những thất bại liên tục khi sử dụng những luận điệu cũ
rích khi kết án đảng Việt Tân là “khủng bố”, là “phản động”!
Nhưng khổ thay, ai cũng thấy được ngoài khóa huấn luyện về phần mềm
ứng dụng StoryMaker mới đây, hoạt động của Việt Tân từ trước đến nay lại còn nhiều
lần kết hợp làm việc với những cơ quan, tổ chức quốc tế có uy tín khác. Ngày
nay không thể chối cãi đảng Việt Tân luôn đi đầu trong việc tố giác các hành
động vi phạm nhân quyền tại Viêt Nam. Đó cũng là một trong nhiều lý do khiến
CSVN tức tối các hoạt động của đảng Việt Tân nhưng không làm gì được ngoài những
cáo buộc vu vơ quen thuộc.
Hà Nội luôn ra sức xoay trở mọi hướng để bôi nhọ Việt Tân mỗi khi
có dịp nhưng không bao giờ đưa ra được các bằng cớ nào. Thậm chí họ còn ngụy tạo
một cách trẻ con, trong khi Việt Tân là một đảng chính trị hoạt động công khai
tại các quốc gia trên khắp thế giới, thường xuyên hợp tác làm với chính giới,
các tổ chức nhân quyền quốc tế có uy tín. Những cuộc gặp gỡ như gặp nguyên thủ
quốc gia Hoa Kỳ hay Bộ trưởng ngoại giao Úc và viên chức quốc hội các nước, phải
chăng đó là những hoạt động làm cho CSVN vô cùng căm tức? Phải chăng những cuộc
điều trần về nhân quyền trước quốc hội các nước hay tham gia hoạt động Kiểm điểm
định kỳ phổ quát (UPR) trước Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc là những hoạt
động “khủng bố” chống Việt Nam như Hà Nội hàm hồ kết án?
Thứ ba, bài báo đã tự thú về sự
cay cú khi thấy những nỗ lực của Việt Tân trong việc hỗ trợ tự do Internet và
sự phát triển mạng xã hội tại Việt Nam hiện nay. Ngón nghề của chế độ lâu nay
là bưng bít dư luận và tô son trét phấn lên bộ mặt đã quá lem luốc của đảng độc
tài. Càng bưng bít được nhiều bao nhiêu càng lừa bịp nhân dân được nhiều bấy
nhiêu để kéo dài sự tồn tại bất nhân của đảng. Giữ chặt nhân dân trong bức màn
đen tối của ao tù là chủ trương lớn của đảng. Không ai quên trong nhiều năm
liền Tổ chức Phóng viên không biên giới (RSF) xếp Việt Nam là “kẻ thù internet”
và là một trong 5 nước kiểm soát báo chí gắt gao nhất thế giới.
Chính những nỗ lực của Việt Tân trong việc giới thiệu, huấn luyện
phần mềm StoryMaker hay giúp cư dân mạng vượt tường lửa đã góp phần vào việc
việc phá tan bức màn bưng bít của CSVN. Nó cũng khiến cho CSVN không chỉ mất
dần khả năng khống chế xã hội Việt Nam mà còn có thể dẫn đến tình trạng đột biến
xã hội với hiện tượng tức nước vỡ bờ. Những cuộc biểu tình dai dẳng của dân oan
cả nước đã khiến chế độ lúc nào cũng ở trong thế đối nghịch với nhân dân và bùng
nổ bất cứ lúc nào.
Ngày nay quả thực dù với sự độc quyền của hơn 800 báo đài trong tay
tuyên giáo và công an, họ cũng không còn có thể tự tung tự tác, vo tròn bóp méo
để lừa bịp dư luận được nữa! Họ chỉ còn lại những bài báo kết tội người khác một
cách hàm hồ giống như một cuộn băng đã nhão chẳng còn ai muốn nghe!
Thứ tư, bài báo còn nêu lên
một sự tự thú mang tính ngớ ngẩn của Vũ Hợp Lân khi nhắc lại Tuyên bố chung Hoa
Kỳ-Việt Nam trong chuyến thăm của ông Trương Tấn Sang năm 2013, trong đó hai
bên “cam kết tôn trọng Hiến chương LHQ, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế
chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau" và tự hỏi
“dường như một bộ phận trong chính giới Mỹ đang muốn đi ngược lại các nguyên
tắc đã cam kết?”
Không khó để khẳng định ai là kẻ đã đi ngược lại với những cam kết
khi nhìn lại thực tế tại Việt Nam chỉ trong hai năm vừa qua kể từ khi CSVN thay
đổi hiến pháp 2013. Không ai khác hơn chính nhà cầm quyền Việt Nam đang đi ngược
lại những cam kết với nhân dân mình trên giấy trắng mực đen. Họ đã tự tố cáo
những điều sai phạm của chế độ là đi ngược lại các nguyên tắc đã cam kết trong
bản hiến pháp 2013. Hiến pháp này ghi rõ các điều khoản tôn trọng quyền con
người, tôn trọng các quyền tự do căn bản như quyền biểu tình, lập hội, quyền tự
do ngôn luận, quyền tự do cư trú, đi lại.
Nhưng tất cả những điều tốt đẹp trên giấy ấy họ lại không bao giờ
có trên thực tế. Người biểu tình yêu nước vẫn bị đàn áp, người bất đồng chính
kiến ôn hòa vẫn bị đánh đập công khai ngoài đường phố, blogger sử dụng quyền tự
do báo chí bị bắt bớ và tống vô tù. Công dân xuất cảnh hợp pháp bị ngăn chận
tịch thu hộ chiếu bất hợp pháp, hoặc lúc trở về bị bắt giữ tra hỏi cả ngày ở
sân bay. Có chính quyền nào luôn rêu rao “có tự do nhân quyền hơn nhiều nước khác”
lại hành xử theo kiểu côn đồ như thế?
Và mới đây, sự kiện quốc hội khóa 12 trì hoãn việc bàn thảo thông
qua dự luật về biểu tình sang khóa họp năm 2016 càng cho người dân Việt thấy
bản chất tráo trở của chính quyền. Và hiến pháp thực sự là một văn bàn vô tích
sự; hiến pháp nói một đường, quốc hội làm một nẻo.
Nói tóm lại, người dân Việt Nam đã nghe quá nhiều lời cam kết, những
hứa hẹn tốt đẹp từ chế độ; nhưng với những điều tự thú nói trên, CSVN tưởng là
để cho Vũ Hợp Lân có thể biện minh dùm cho chế độ, nhưng không ngờ lại vạch
trần những tội ác của chế độ trước công luận.
Xem ra, càng lồng lộn tố cáo người khác, Hà Nội càng thắt chặt sợi
dây thòng lọng chà đạp nhân quyền quanh cổ mình!
Nhân quyền và Vũ khí
Kính Hòa, phóng viên RFA
2015-06-01
2015-06-01
Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng Quang Thanh (P) và Bộ trưởng
Quốc phòng Mỹ Ashton Carter (T) tại Hà Nội vào ngày 01/6/2015.
Sáng ngày 1/6/2015 tại Hà Nội, Bộ trưởng Quốc phòng Việt Nam Phùng
Quang Thanh và người đồng nhiệm Hoa Kỳ Ashton Carter ký một Tuyên bố về tầm
nhìn chung về Quốc phòng giữa hai quốc gia. Sau đó trong một cuộc họp báo, Đại
tướng Phùng Quang Thanh được báo VietNamnet trích lời như sau: "Mong
muốn của VN là Mỹ dỡ bỏ hoàn toàn lệnh cấm này. VN và Mỹ giờ đã là bạn bè, đối
tác toàn diện, có làm như vậy mới thể hiện sự tôn trọng và tin cậy lẫn nhau,
phù hợp với lợi ích của cả hai nước". Bộ trưởng đồng thời cho rằng
không nên gắn việc này với vấn đề nhân quyền mà ông khẳng định VN đang đảm bảo
rất tốt.
Luật sư Nguyễn Văn Đài từ Hà Nội không đồng ý với ông Phùng Quang
Thanh rằng Việt Nam đang đảm bảo rất tốt vấn đề nhân quyền.
“Tôi đánh giá rằng tình trạng nhân quyền trong những năm vừa qua
không có được cải thiện một cách đáng kể, ngoài việc chính quyền có giảm việc
bắt giữ những người đấu tranh dân chủ và hoạt động nhân quyền trong nước. Nhưng
thay vào đó họ tiến hành những chiến dịch bạo lực tấn công vào những người hoạt
động nhân quyền.”
Nhà báo Võ Văn Tạo tại Nha Trang cũng đồng tình với ý kiến này và
đưa ra ví dụ về chính bản thân ông, sau khi đi dự một hội thảo về truyền thông
tại Singapore, một việc mà ông cho là rất bình thường, ông đã liên tục bị cơ
quan công an thẩm vấn.
Nhân quyền đổi vũ khí?
Từ Canada, Luật sư Vũ Đức Khanh, người thường xuyên theo dõi tình
hình Việt Nam cũng như quan hệ quốc tế của Việt Nam, hoan nghênh Tuyên bố tầm nhìn
chung mà hai vị Bộ trưởng vừa ký ở Hà Nội. Tuy nhiên ông có nhắc tới sự hiện
diện của ông cựu Đại sứ Mỹ David Sheer hiện là trợ lý Bộ quốc phòng về các vấn
đề Châu Á Thái Bình dương. Luật sư Khanh nhắc lại lời ông cựu đại sứ đã tuyên
bố rằng nhân quyền là điều kiện quan trọng trong vấn đề buôn bán vũ khí với
Việt Nam. Luật sư Khanh tiếp lời:
“Cho tới giờ phút này chúng ta vẫn phải chờ đợi trong những ngày
sắp tới Hoa Kỳ sẽ cung cấp cho Việt Nam loại vũ khí nào. Tôi nghĩ rằng điều kiện
nhân quyền vẫn là điều kiện tiên quyết để Hoa Kỳ đi xa hơn nữa với Việt Nam trong
vấn đề vũ khí.”
Tôi nghĩ rằng điều kiện nhân quyền vẫn là điều kiện tiên quyết để
Hoa Kỳ đi xa hơn nữa với Việt Nam trong vấn đề vũ khí.
- Luật sư Vũ Đức Khanh
- Luật sư Vũ Đức Khanh
Nhà báo Võ Văn Tạo cho rằng việc gắn vấn đề vũ khí với thực trạng
nhân quyền là hợp lý vì không thể để những loại vũ khí mua được đó được đem ra
đàn áp người dân.
Một nhà hoạt động dân sự khác từ Hà nội là Tiến sĩ Nguyễn Quang A
phân tích vấn đề các loại vũ khí có thể sẽ được Hoa Kỳ bán cho Việt Nam:
“Tôi nghĩ là phía Hoa Kỳ nói rất rõ ràng là những vũ khí mà họ
gỡ bỏ lệnh cấm là để tự vệ, chủ yếu dùng cho đại quân, phục vụ cho biển Đông, chứ
còn những vũ khí dùng để đàn áp người dân chắc chắn là họ không bán.”
Ông nói thêm là vấn đề nhân quyền vẫn là rất gay cấn, và việc vũ
khí và nhân quyền vẫn trong quá trình đàm phán kín mà người ngoài khó có thể biết
được.
Một bạn trẻ giấu tên hoạt động trong các phong trào dân sự trong
nước tiếp lời:
“Người ta cũng đặt câu hỏi là gần đây có vẻ như Mỹ bỏ lơ hồ sơ
về nhân quyền của Việt Nam, để tập trung vào hồ sơ khác của Việt Nam như hồ sơ
về kinh tế trong khi Hà Nội chưa có cải thiện gì nhiều về nhân quyền. Tôi nghĩ
là Mỹ nên tiếp tục chính sách (với những ưu tiên về nhân quyền)”
Khi được đặt câu hỏi là nếu vì lợi ích của chính mình mà Mỹ có thể
bỏ qua vấn đề nhân quyền của Việt Nam, bán vũ khí cho Việt Nam với tư cách là
một đồng minh tự nhiên trong việc chống lại Trung Quốc, thì bạn trẻ này không đồng
ý quan điểm đó.
Luật sư Nguyễn Văn Đài đề nghị rằng Hoa Kỳ nên đưa ra cho Việt Nam
một lộ trình cải thiện nhân quyền chứ không nên chỉ thảo luận với Việt Nam mà
không đưa ra một kết quả nào cả.
Kế "rễ sâu bền gốc"
Nhà báo Võ Văn Tạo đưa ra kinh nghiệm về chuyện Việt Nam đã chi tiêu
rất nhiều tiền để mua võ khí hiện đại của Nga nhưng không thể so sánh được với
Trung quốc. Ông nói tiếp:
“Số vũ khí mua được của Mỹ là bao nhiêu để mà cân đối với Trung
quốc? Tôi không cho rằng chuyện đó là quan trọng. Mà chuyện quan trọng là nếu
Việt Nam muốn chống lại âm mưu thôn tính biển Đông của Trung quốc bằng cái đường
lưỡi bò thì chắc chắn Việt Nam phải đứng trong một liên minh quân sự của Hòa
Kỳ, Nhật Bản, Úc và các quốc gia ASEAN có nguy cơ trực tiếp với Trung Quốc như
là Philippines.”
Anh Nguyễn Anh Tuấn, cựu sinh viên Học viện Hành chính tại Hà Nội,
hiện đang làm việc thiện nguyện cho tổ chức dân sự Voice đồng ý với ông Tạo rằng
chuyện mua võ khí dù là của Hoa Kỳ đi nữa cũng không giải quyết được tận gốc rễ
của vấn đề. Anh Tuấn lấy ví dụ về nước Nhật thời kỳ đầu của cuộc cải cách Minh
Trị Duy Tân:
“Khi đó nước Nhật người ta cũng sôi lên chuyện mua sắm hay chế
tạo các loại vũ khí hiện đại. Nhưng mà ông Fukuzawa Yukichi, người được coi là
người thầy của nước Nhật hiện đại có cảnh báo xã hội là không nên quá trông đợi
vào vũ khí, bởi vì cái kế sâu rễ bền gốc để nước Nhật có thể thịnh vượng sánh
ngang hàng với Tây phương là cải cách, cải cách giáo dục, thể chế, khoa học,
chứ không phải chỉ là vũ khí.”
Anh Nguyễn Anh Tuấn nói thêm rằng vấn đề quan trọng của Việt Nam không
phải là mua vũ khí mà là Việt Nam định vị mình ở đâu trong thế giới hiện đại,
là một quốc gia dân chủ độc lập hay là nằm trong quĩ đạo ý thức hệ với Trung
Quốc. Nếu nằm trong quĩ đạo ý thức hệ của Trung Quốc thì mãi mãi là kẻ đi sau
và thất bại trước một láng giềng có nhiều tham vọng như thế.
Câu chuyện về sâu rễ bền gốc từ Nhật Bản mà anh Tuấn kể ra không
phải là xa lạ trong lịch sử Việt Nam. Cách đây hơn 700 năm, sau khi đánh tan
quân đội của nhà Nguyên bên Trung Quốc, người đứng đầu quân đội Đại Việt là Quốc
công tiết chế Trần Hưng Đạo trả lời vua Trần bên giường bệnh là nếu giặc phương
Bắc lại ầm ầm kéo sang thì rất dễ đánh, chỉ sợ chúng thực hiện chiến thuật tằm
ăn dâu, khi đó thì phải dựa vào sức dân để có rễ sâu bền gốc.
Phải chăng câu chuyện rễ sâu bền gốc thời Đức Thánh Trần chính là
câu chuyện nhân quyền của thế kỷ 21?
No comments:
Post a Comment