On Thursday, May 28, 2015 10:19 PM, "'Patrick Willay' >
wrote:
KINH CHUYÊN :
Muốn Hòa Hợp Hòa Giải, điều cần làm, không phải xoá «ngày quốc hận», «Ngày Quân Lực».
Muốn Hòa Hợp, Hòa Giải, điều cần làm, là xóa đi hai chữ «Cộng Sản».
Không xóa được hai chữ này, vô phương hàn gắn dân tộc Việt Nam, và ngày mất nước không xa.
Nghĩ Về 2 Bản Án - Trần Mộng Lâm
Không hiểu thực hư ra sao, nhưng một bản án mới đây xử phạt ông Liên Thành một số tiền khá lớn khiến dư luận bàn tán xôn xao. Trước đó ít lâu, hai tờ báo tiếng Việt nổi đình nổi đám nhất cũng đưa nhau ra tòa, để rồi tờ Sài Gòn Nhỏ phải biến mất trên thị trường báo chí. Cả hai vụ kiện này cùng liên quan đến 2 chữ: Việt Cộng.
Thực ra hai chữ này chỉ là để chỉ một người Việt theo chủ nghĩa Cộng Sản mà thôi, chứ đâu có nghĩa gì xấu. Vậy mà sự việc chụp hai chữ «Việt Cộng» lên đầu một đối thủ là một tội nặng có thể làm người ta tán gia bại sản dễ dàng.
Không
hiểu các người thuộc «bên thắng cuộc», các «Việt Công» thứ thiệt nghĩ sao về việc này? Khi
được kết nạp vào đảng, họ có bao giờ học đến chữ ngờ, là cái mà họ tưởng là hào quang sáng chói, sau cùng chỉ là điều ô nhục.
Người Cộng Sản Việt Nam tự hào họ là đỉnh cao trí tuệ, là người đánh thắng hai tên xâm lược (Pháp và Mỹ), dành lại độc lập, chủ quyền cho dân tộc.
Nay thì sự thực đã không như họ nói, vì khi
Pháp và Mỹ đi rồi, China xuất hiện lù lù như một tên xâm lược thứ ba thập phần tệ hại hơn. Họa mất nước của Việt Nam về tay tên xâm lược này là điều «không thể mập mờ» được.
Cộng Sản thuở xưa nói họ làm một cuộc Cách Mạng đấu tranh giai cấp để xoá đi khoảng cách giầu nghèo trong xã hội, nâng đỡ các giai cấp nông dân và công nhân, là những thành phần bị bọn tư sản chủ nhân bóc lột. Nay thì các công ty mà chũ nhân
là người ngoại quốc, các công ty Đại Hàn, Đài Loan,
ngay cả Mỹ, Pháp , vẫn bóc lột người công nhân Việt Nam, khiến họ phải nổi lên tranh đấu những tháng gần đây. Người công nhân bị bóc lột trong nước chưa đủ, nhà nước CS còn đem công nhân ra ngoài nước, để bán sức lao động của họ.Số giờ lao động trong tuần rất cao, mà quyền lợi và lương bổng kém xa
so với người công nhân bản xứ, vì nếu phải trả bằng nhau, các công ty này tội gì mướn người Việt Nam cho rắc rối.
Cộng Sản thuở xưa nói xã hội Miền Nam phồn vinh giả tạo, thối nát vì tham nhũng. Nay xã hội của họ cũng y như vậy, nhưng nhân lên hàng trăm, hàng ngàn lần nhiều hơn.
Cộng Sản nói Tự Do, Hạnh Phúc, nhưng người dân trong nước có miệng mà như câm, một câu yêu nước cũng không dám nói, nếu động đến China. Bài học này các người đang nằm trong các nhà tù chắc còn đang thấm thía.
Nói gì thì nói, đối với người Việt may
mắn không nằm trong rọ Cộng Sản, nghĩa là người Việt Hải Ngoại chúng ta,
chữ «Việt Cộng» là cực kỳ xấu. Bởi thế cho nên những ai bị vu cáo là «Việt Cộng», là dẫy lên như «đỉa phải vôi», là phải đi tìm luật sư ngay, để bảo vệ danh dự cho mình.
Trận chiến vừa qua đã kết thúc với sự thắng lợi của Việt Cộng, không ai có thể nói trái lại. Đó là sự thực hiển nhiên,
Các chiến xa treo cờ đỏ sao vàng đã ủi sập cổng Dinh Độc Lập những ngày tháng
này, 40 năm về trước. Vậy mà thay vì tự hào khi được cho rằng trước đây đã hoạt động cho Cộng Sãn trong bóng tối, hay có người trong gia
đình ở trong hàng ngũ phía
bên kia, ai nấy đều phủ nhận, từ khước cái danh dự này.
Thật là một sự mỉa mai cho
những người tự nhận là «phe thắng cuộc».
Nói về các phe, thì
phải nhìn nhận một điều là dân tộc Việt chia rẽ trầm trọng kể từ 1975.
Họ chia rẽ có lẽ vì ngày 30 tháng tư, là ngày Miền Nam bị CS thôn tính
Có những người nghĩ rằng muốn cho Hòa Hợp Hòa Giải, thì phải xóa dần đi những dấu vết của sự chia rẽ, trong đó có nhóm chữ «ngày quốc hận».
Đã có những tên gọi khác được đặt ra cho
ngày 30 tháng tư, như ngày thuyền nhân, ngày hành trình tới Tự Do, như đạo luật mới đây tại Canada. Đó là những tên đẹp đẽ, chứ không phải tên xấu. Công bằng mà nói, có nhiều người thích đạo luật này. Tôi chống lại luật này, và đã bị nhiều người chỉ trích, là
nhỏ mọn, là ghen tức. Thậm chí, còn bị đem đời tư ra xỉ nhục. Tuy vậy, tôi thừa nhận là ở Canada, số người ủng hộ đạo luật này khá đông,
không hiểu tại sao.
Tôi chỉ có thể cắt nghĩa là có lẽ những người ủng hộ và tác giả của luật này chưa chắc đã có cùng một suy nghĩ.
Điều tôi muốn viết ra ở đây là sự chia rẽ giữa người Việt về danh xưng của ngày 30 tháng tư là một chuyện, nhưng mọi người, phe này cũng như phe kia đều cố nhét cái nón cối lên đầu của đối thủ mình.
Vậy thì ta kết luận điều gì ??
Kết luận của tôi là :
Muốn Hòa Hợp Hòa Giải, điều cần làm, không phải xoá «ngày quốc hận», «Ngày Quân Lực».
Muốn Hòa Hợp, Hòa Giải, điều cần làm, là xóa đi hai chữ «Cộng Sản».
Không xóa được hai chữ này, vô phương hàn gắn dân tộc Việt Nam, và ngày mất nước không xa.
Trần Mộng Lâm
__._,_.___