Việt Nam






Sunday, 29 November 2015

Nguyễn Văn Vĩnh và tờ Đăng-cổ tùng-báo


Nguyễn Văn Vĩnh và tờ Đăng-cổ tùng-báo

Sau khi hết hạn hợp đồng với chính quyền Đông Dương, tờ Đại-Nam đồng-văn nhật-báo trở thành một tờ báo tư nhân, với tên gọi mới là Đăng-cổ tùng-báo, song vẫn tiếp tục đánh số thứ tự theo tờ Đại-Nam đồng-văn nhật-báo (số đầu tiên là 793).

Theo ý kiến của nhiều nhà nghiên cứu, từ thời điểm này, Đăng-cổ tùng-báo trở thành diễn đàn kêu gọi canh tân của biên tập viên trẻ Nguyễn Văn Vĩnh và cơ quan ngôn luận của hội “Đông Kinh Nghĩa Thục” (03-11/1907) với nhiều bài báo mang tính chính trị và chống Pháp.
Ban Việt Ngữ đài RFI có dịp phỏng vấn ông Nguyễn Lân Bình, cháu nội của Nguyễn Văn Vĩnh. Cha ông là Nguyễn Dực và là người con thứ bẩy của nhà báo. Thường người cháu đích tôn là người tiếp nối công việc nghiên cứu lịch sử hay gia phả dòng họ, song ông Nguyễn Lân Bình là người tiếp tục truyền thống này. Ông cũng là người thành lập website tannamtu.com để đăng những tài liệu, bài báo và bài viết của Nguyễn Văn Vĩnh hay liên quan tới nhà báo nổi tiếng đầu thế kỷ XX này.

RFI : Xin ông cho biết cụ Nguyễn Văn Vĩnh tham gia tờ Đăng-cổ tùng-báo trong bối cảnh nào?

Nguyễn Lân Bình : Nói về sự xuất hiện của tờ Đăng-cổ tùng-báo thì bao giờ cũng gắn liền với tên tuổi và vai trò của nhà báo Nguyễn Văn Vĩnh. Vào năm 1907, ở Việt Nam, người Việt vẫn còn sử dụng chữ Hán và chữ Nôm trong các văn bản, kể cả trong quan hệ hành chính lẫn trong sinh hoạt đời thường. Vì vậy, Đăng-cổ tùng-báo có một vai trò vô cùng đặc biệt và có thể nói rằng rất quan trọng.

Việc Đăng-cổ tùng-báo ra đời, theo hiểu biết của cá nhân tôi, là hệ quả của rất nhiều biến động xã hội, đặc biệt là trong chính sách cai trị của người Pháp vào cuối thế kỷ XIX-đầu thế kỷ XX. Lúc này, chính người Pháp cũng không quyết định được là sử dụng ngôn ngữ nào trong quan hệ hành chính ở Việt Nam. Trong các văn bản của người Pháp lúc bấy giờ, có một số văn bản bằng chữ Hán, một số khác lại bằng tiếng Pháp, chứ chưa có văn bản bằng chữ Quốc ngữ.
Cuối thế kỷ XIX, tuy người Pháp có ra một số quyết định liên quan đến việc phải sử dụng chữ Quốc ngữ trong một số lĩnh vực. 

Nhưng điều đó chỉ xẩy ra ở Nam Kỳ, trong khi đó Nam Kỳ, Trung Kỳ và Bắc Kỳ là ba chế độ chính trị khác nhau. Chính vì sự khác biệt này nên việc sử dụng một ngôn ngữ thống nhất là điều rất cần thiết cho Việt Nam thời bấy giờ. Tờ Đăng-cổ tùng-báo ra đời vào đúng thời điểm người Pháp đang lúng túng lựa chọn một ngôn ngữ đặc trưng và đại diện cho đất nước An Nam.

Một điều quan trọng nữa, vào năm 1906, khi nhà yêu nước Phan Chu Chinh viết một bản kiến nghị gửi Toàn quyền Đông Dương ("Đầu Pháp Chính phủ thư") nói về việc phải cải cách xã hội, phải cải cách cuộc sống cho người dân An Nam để làm sao thay đổi và đạt tới sự tiến bộ trong quan hệ xã hội của người dân. Vì cụ Phan Chu Chinh viết bản kiến nghị đó bằng chữ Hán, mà gửi lên Toàn quyền Đông Dương là một người Pháp, thì rất là bất lợi.

Vì vậy, có một người đã xuất hiện để thực hiện công việc này, đó là Nguyễn Văn Vĩnh. Đó là vào năm 1906 và Nguyễn Văn Vĩnh mới có 24 tuổi. Nguyễn Văn Vĩnh đã dịch toàn bộ bức thư đó từ chữ Hán sang tiếng Pháp. Việc dịch sang tiếng Pháp là một điều có thể nói là tác động đến tâm lý chung của người Việt lúc đó, rằng tại sao lại không thể dùng giữa tiếng Việt với tiếng Pháp mà phải dùng từ chữ Hán sang tiếng Pháp. Điều này cũng thể hiện một hoàn cảnh lịch sử của Việt Nam về việc sử dụng ngôn ngữ.

Thứ hai, theo hiểu biết của tôi, ở đây xuất hiện một nhân vật cực kỳ quan trọng và rất quyết định, đó là ông Schneider. Đến đầu thế kỷ XX, khi phát hiện ra Nguyễn Văn Vĩnh, ông Schneider đã tìm đến và dưới tác động của ngài Henri Hauser là Đốc lý Hà Nội, một người rất hiểu Nguyễn Văn Vĩnh. Những ảnh hưởng và mối quan hệ đó đã đặt Nguyễn Văn Vĩnh vào vị trí mà bản thân Nguyễn Văn Vĩnh rất quan tâm.
Chúng tôi đã xem xét lại tất cả những suy nghĩ của cụ Vĩnh lúc bấy giờ thông qua thư từ, chữ viết khi cụ Vĩnh đi sang Marseille lần đầu tiên vào năm 1906 dự Đấu xảo Marseille. Nguyễn Văn Vĩnh viết bức thư tâm sự cho người em trai tên là Thọ và cho một người bạn thân tên là Phạm Duy Tốn, đồng thời cũng là người cùng làng với cụ Vĩnh, ở làng Phượng Dực, Thường Tín, Hà Đông thời xưa mà bây giờ gọi là Phú Xuyên, Hà Nội. Qua những bức thư đó, chúng ta thấy rằng Nguyễn Văn Vĩnh say sưa về ngôn ngữ, cùng với một tác động tâm lý rất mạnh của nước Pháp đối với nhận thức của Nguyễn Văn Vĩnh, đó là vấn đề báo chí mà ông được nhìn thấy tận mắt ở hội chợ đấu xảo đó.

Những diễn biến vừa nêu trên tạo thành một cơ sở để năm 1907 khi có phong trào Đông Kinh Nghĩa Thục, bản thân ông Schneider chủ trương phát triển ngành công nghiệp in ấn và phát hành báo chí, cộng với khát khao và thiết tha của Nguyễn Văn Vĩnh trong việc phát triển báo chí, cộng với khả năng ngôn ngữ của Nguyễn Văn Vĩnh lúc đó ở một mức độ rất cao, thì tờ báo Đăng-cổ tùng-báo ra đời.
Tuy nhiên, do ảnh hưởng của phong kiến Trung Quốc, cùng với gần 10 thế kỷ đô hộ của Trung Quốc, cho nên mong muốn sử dụng chữ Quốc ngữ vào trong báo chí, đặc biệt là ở phía bắc Việt Nam, thì những người chủ trương mới nhận thấy rằng, nếu ra luôn một tờ báo hoàn toàn bằng chữ Quốc ngữ thì e rằng dư luận xã hội không hưởng ứng, do đa phần vẫn sử dụng chữ Hán.

Chính vì lẽ đó, tờ Đại-Nam đồng-văn nhật-báo, khi được đổi thành Đăng-cổ tùng-báo (nói theo kiểu nôm na là "Khêu đèn giõng trống") thì được xuất bản bằng cả hai thứ tiếng, một bên là Hán văn và một bên là Quốc ngữ. Tuy nhiên, cả hai phần không có cùng một nội dung, không mang tính chất dịch nội dung này sang nội dung kia bằng ngôn ngữ khác, mà hai nội dung đó khác nhau. Đó là bản chất của Đăng-cổ tùng-báo.
RFI : Ông từng viết rằng cụ Nguyễn Văn Vĩnh dùng Đăng-cổ tùng-báo làm cơ quan ngôn luận của Đông Kinh Nghĩa Thục. Xin ông giải thích rõ hơn !
Nguyễn Lân Bình : Câu hỏi này cũng là một khía cạnh mà rất nhiều người đã đặt vấn đề, không hẳn là tranh cãi, nhưng theo tôi được biết thì đây là một chi tiết rất là quan trọng trong tiến trình tại Đông Kinh Nghĩa Thục vào đầu thế kỷ XX ở Việt Nam.
Để nói là Đăng-cổ tùng-báo được nhìn nhận như là một cơ quan ngôn luận của Đông Kinh Nghĩa Thục là một điều còn phải xem xét thêm rất nhiều yếu tố khác. Tuy nhiên, ở góc độ của tôi, khi Đăng-cổ tùng-báo trở thành một nhu cầu của người đọc, đặc biệt là ở Đông Kinh (Hà Nội), thì nó chuyển hóa dần dần, đặc biệt trong nhiều bài viết, trong nội dung của các số báo Đăng-cổ tùng-báo.

Có một bài viết không hoàn toàn mang tính tranh luận, nhưng rõ ràng đó là một mâu thuẫn giữa ông Ernest Babut (chủ tờ Đại -Việt tân-báo) và chủ bút của Đăng-cổ tùng-báo là Nguyễn Văn Vĩnh, đặc biệt là từ khi Nguyễn Văn Vĩnh nghĩ ra việc thành lập Hội Dịch sách, với mục đích là để tạo một cơ sở văn hóa. Lúc đó, chúng ta chưa có nền văn học chữ Quốc ngữ, chưa có những tác phẩm bằng tiếng Việt thuần túy như sau này. Vì vậy, Nguyễn Văn Vĩnh hy vọng là với phương pháp nếu như có nhiều quan tâm tới dịch tác phẩm tiến bộ, những tác phẩm tinh hoa của nhân loại ra tiếng Việt, thì đấy là một cơ sở giúp người Việt, giúp cho văn hóa cũng như làm cơ sở cho công cuộc làm cách mạnh duy tân theo chủ trương của Đông Kinh Nghĩa Thục.

Lúc đó Đăng-cổ tùng-báo đã có nhiều chuyên mục hoàn toàn mang đúng bản chất của báo chí. Trong mục "Việc vặt ở Hà Nội", Đăng-cổ tùng-báo ngày 03/10/1907, có một bài do Nguyễn Văn Vĩnh viết với thái độ bất bình với quan điểm của ông Babut vì Babut đã cho đăng trên tờ báo của mình một bài viết không dám phê phán nhưng có tính giễu cợt Hội Dịch sách được thành lập lúc đó và Hội Trí Tri ở Hà Nội. Ông Babut không tin là người Việt Nam có thể dịch được văn học nước ngoài ra tiếng Việt. 

Chính vì vậy, Nguyễn Văn Vĩnh mới cảm thấy bị "động chạm" và viết như sau :
« Ở trong báo Đại-Việt kỳ trước có một bài không ký tên nhưng chúng tôi biết là của ông Babut viết ra bằng tiếng Pháp, rồi dịch ra chữ Quốc ngữ, bác Hội Dịch sách, nói rằng mấy người lập hội chẳng qua là chỉ để cầu danh cầu lợi ».
Chính vì vậy, Nguyễn Văn Vĩnh rất bất bình, cho nên thấy cần phải giải thích lý do thành lập Hội Dịch sách. Sau đó, ông kết luận : « Ai mà chê chúng tôi thì cũng nên lấy làm lạ, chứ ông chủ Đại-Việt tân-báo mà chê, thì là phải lắm ». Câu kết của bài báo chỉ có hai câu thôi cũng đủ chứng tỏ lúc đó có một sự cạnh tranh đã đành, nhưng quả thật, cũng có sự thiếu lòng tin, nhất là đối với một người Pháp có chuyên môn như ông Babut về việc phát hành báo chí.

Lúc đó, ngay cả khái niệm thế nào là một cơ quan ngôn luận đối với một tổ chức xã hội cũng là một điều gì đó rất xa lạ. Tuy nhiên, qua một thực tế là chúng ta có thể có cơ sở để nhìn nhận vấn đề này. Đó là trong số ngày 19/09/1907, trong mục "Việc vặt ở các tỉnh", Nguyễn Văn Vĩnh nêu một sự kiện hết sức chính trị, và việc nêu một sự kiện chính trị trên một tờ báo là một điều rất liều lĩnh. Đó là việc nhà cầm quyền bắt ông Ngô Đức Kế.

Đây là một vấn đề chính trị, nhưng để nêu lên trên mặt báo cùng với thái độ đòi hỏi nhà cầm quyền phải xem lại quyết định bắt của mình, thì là một quan điểm rõ ràng thể hiện tính chính trị trong một tờ báo. Nếu không phải là người đại diện phát ngôn cho Đông Kinh Nghĩa Thục, thì rõ ràng Nguyễn Văn Vĩnh không nhất thiết phải can dự đòi nhà cầm quyền xem lại lệnh bắt ông Ngô Đức Kế. Vì ông Ngô Đức Kế là một người có quan hệ gắn bó với cụ Phan Bội Châu, là một trong những người ủng hộ và muốn làm cách mạng duy tân. Vào năm 1907, sau khi bị bắt, ông Ngô Đức Kế bị đày ra đảo Côn Lôn cho tới năm 1921.

Như vậy, rõ ràng là việc nêu quan điểm chính trị về một sự việc cụ thể của Nguyễn Văn Vĩnh trên tờ Đăng-cổ tùng-báo, cùng với nhiều bài báo khác nữa nêu quan điểm chính trị, chủ trương canh tân, chủ trương kêu gọi đổi mới, chủ trương thúc đẩy người dân bài trừ những tệ nạn và đồng thời can dự cả vào những hoạt động của hội đồng hành chính các cấp thời bấy giờ trong hệ thống cai trị. Nếu không phải là người trong Đông Kinh Nghĩa Thục, nếu không phải là người có cùng chí hướng đối với những nhà yêu nước lúc đó, thì Nguyễn Văn Vĩnh có lẽ không vô cớ can dự sâu như vậy vào các hoạt động xã hội và chính trị.

Từ góc nhìn như vậy, chúng tôi nhận thức rằng vào hoàn cảnh khó khăn như thế, những quan điểm nêu trên một tờ báo bằng tiếng mẹ đẻ, thì đúng là nó phải mang tính đại diện rất lớn, thay mặt phong trào cách mạng lúc đó để canh tân đất nước và phản đối sự hà khắc của chế độ cai trị, cũng như là muốn bãi bỏ tất cả tệ nạn, những cái đã làm cho dân tộc, cho đất nước Việt Nam không phát triển được.

RFI : Vậy xin ông cho biết Đăng-cổ tùng-báo đóng vai trò như thế nào trong bối cảnh giới trí thức lúc bấy giờ kêu goi canh tân và phổ biến tri thức mới ?
Nguyễn Lân Bình : Ngay tờ đầu tiên, ra ngày 28/03/1907, Đăng-cổ tùng-báo đã có một bài rất hay. Nó đặc trưng rất rõ đòi hỏi bức thiết của xã hội cần phải được cải cách, đó là bài "Trường kỹ nghệ Hà Nội". Nguyễn Văn Vĩnh nêu : Thế nào là kỹ nghệ ? Người Pháp đã nghĩ ra chuyện mở trường kỹ nghệ, nhưng tại sao lại không thu hút học sinh ?
Nguyễn Văn Vĩnh nêu rằng « việc buôn bán trong một nước mà rộng ra hay hẹp đi là ở bởi người có của. Mà trong nước Nam, những người có nhiều tiền bạc nhất là chỉ có những nhà quan ». Cụ Vĩnh giải thích rằng để có được nhiều người nhiều tiền và giầu có, thì phải có kỹ nghệ, khoa học và công nghiệp, chứ không phải nhờ vào những đồng tiền do làm quan mà có. Chỉ riêng bài này cũng cho thấy rằng mong muốn canh tân và thay đổi đất nước như thế nào.
Đồng thời, còn có hàng loạt đề mục mà Nguyễn Văn Vĩnh đã đưa vào trong Đăng-cổ tùng-báo. Trong giai đoạn đầu, tháng 03-04/1907, nội dung báo chưa có nhiều điều sâu sắc lắm, nhưng trong những tháng về sau, trong 16 trang của tờ báo, có cả nghị luận, tin tức các tỉnh ở Bắc Kỳ, tin tức toàn cầu, các bài viết về khoa học, thi ca, kể cả hộp thư tòa soạn và quảng cáo.
Những nội dung này là hoàn toàn mới với tri thức và mặt bằng hiểu biết của người Việt Nam lúc đó, vừa về vấn đề báo chí, vừa về cách nhìn xã hội một cách bao quát. Đăng-cổ tùng-báo đã làm được điều này.
P.V. Ông Nguyên Lân Bình 27.11.15 27/11/2015 Nghe

Cùng chủ đề

TẠP CHÍ VĂN HÓA

Đại-Nam đồng-văn nhật-báo, tờ báo chữ Hán đầu tiên tại Bắc Kỳ

TẠP CHÍ VĂN HÓA

François-Henri Schneider và tờ Lục-tỉnh Tân-văn

TẠP CHÍ VĂN HÓA

"Nông-cổ mín-đàm", tờ báo kinh tế đầu tiên của Việt Nam


__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Saturday, 28 November 2015

Việt Nam cử đoàn dự phiên tòa Philippines kiện Trung Quốc

 

Matthew Tran:
Vietcongs start pulling Chinese communists' legs  w/o fears !! It's strange !!

MT
From: Quyet Nong <


Việt Nam cử đoàn dự phiên tòa Philippines kiện Trung Quốc
RFA
2015-11-26



Trong cuộc họp báo chiều nay ở Hà Nội, phát ngôn viên Lê Hải Bình của Bộ Ngoại Giao Việt Nam cho biết chính phủ Việt Nam cử đoàn quan sát viên theo dõi phiên xử của Tòa Trọng Tài Thường Trực ở The Hague, Hà Lan, trong thời gian tòa xét xử đơn kiện của Philippines cáo buộc đường lưỡi bò 9 đoạn của Trung Quốc là bất hợp pháp, không phù hợp với Công Ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển (UNCLOS).

Ông Bình cũng nhắc lại lập trường của Việt Nam là theo đuổi và giải quyết tranh chấp Biển Đông bằng luật pháp quốc tế.
Trả lời câu hỏi liên quan đến việc Trung Quốc đưa tầu hậu cần lớn nhất đến Hoàng Sa, ông Lê Hải Bình nói rằng Việt Nam theo dõi sát những hành động mà phía Trung Quốc đang làm, nhắc lại trách nhiệm của chính phủ là phải bảo vệ chủ quyền quốc gia.

Cũng liên quan đến Biển Đông, một quan chức cao cấp của hải quân Indonesia mới lên tiếng cảnh báo tình hình an ninh ở khu vực này đang ở trong tình trạng rất xấu.
Theo lời Đô Đốc Ari Soedewo, mặc dù không phải là quốc gia liên quan đến tranh chấp chủ quyền biển đảo, nhưng Indonesia phải đề cao cảnh giác để đừng bị lôi kéo vào những cuộc xung đột, hay bị tác động bất ngờ từ tình trạng căng thẳng đang xảy ra tại Biển Đông.



__._,_.___


Posted by: <vneagle_11@yahoo.com

Friday, 27 November 2015

Tàu chiến China gia tăng vây ép tàu dân sự Việt Nam

 
Tàu chiến 995 của Trung Quốc ép sát tàu Hải Đăng 05 chỉ 20-30 mét
Tàu chiến 995 của Trung Quốc ép sát tàu Hải Đăng 05 chỉ 20-30 mét

  • Facebook
  • Google+
  • Twitter
  • Email
Thời gian gần đây, các tàu dân sự Việt Nam làm nhiệm vụ tiếp tế lương thực – thực phẩm cho công nhân các Trạm Hải đăng ở quần đảo Trường Sa, liên tục bị các tàu chiến đấu, hải cảnh Trung Quốc vây ép, đe dọa suốt hải trình.

 
VIDEO: Tàu chiến Trung Quốc so kè và vây ép tàu dân sự Việt Nam - Nguồn: Cty Bảo đảm An toàn Hàng hải (BĐATHH) Biển Đông và Hải đảo


Các tàu dân sự bị tàu chiến Trung Quốc vây ép thuộc Công ty Bảo đảm An toàn Hàng hải (BĐATHH) Biển Đông và Hải đảo (thuộc Tổng Công ty BĐATHH miền Nam, Bộ GTVT) 
Mới đây nhất, từ 11 - 13 giờ ngày 13.11.2015, tàu Hải Đăng 05 của Cty BĐATHH Biển Đông và Hải đảo bị nhiều tàu Trung Quốc đeo bám, vây ép dọc hành trình từ Trạm Hải đăng Sơn Ca lên Song Tử Tây.
Thuyền trưởng Trần Văn Nga kể: Khoảng 11 giờ, tàu ngang qua bãi đá Xu Bi cách 12 hải lý, bị 1 tàu Trung Quốc loại nhỏ ra xua đuổi. Khoảng 30 phút sau, xuất hiện them 2 tàu Hải cảnh mang số hiệu 2305 và 35115 chặn đầu khóa đuôi Hải Đăng 05.
Đặc biệt, từ 12 giờ cùng ngày, có thêm tàu chiến đấu đổ bộ mang số hiệu 995 ép sát tàu Việt Nam cách khoảng vài chục mét, phát loa phóng thanh bằng tiếng Trung Quốc và bắn pháo sáng sang phía tàu Việt Nam. Khi thấy thủy thủ tàu Việt Nam dùng điện thoại ghi hình binh lính Trung Quốc mở bạt pháo 37mm mũi tàu, phía Trung Quốc huy động hơn 10 người mặc quân phục, chạy lên boong dàn đội hình chiến đấu, chĩa nhiều loại súng bộ binh (chủ yếu là AK) sang tàu Hải Đăng 05 nhằm đe dọa, khiêu khích thủy thủ đoàn cùng cán bộ công nhân Cty đi trên tàu…
Tàu chiến Trung Quốc gia tăng vây ép tàu dân sự Việt Nam - ảnh 1
Chuyển hàng tiếp tế cho công nhân các trạm Hải đăng 
Trước đó, trong chuyến tiếp tế tháng 10.2015, tàu Thuận Thủy 36 cũng nhiều lần bị tàu chiến, máy bay Trung Quốc vây ép, khiêu khích.
Đặc biệt, đêm 7.10, các tàu Trung Quốc sau cả ngày đeo bám đe dọa Thuận Thủy 36 di chuyển từ Sơn Ca lên Song Tử Tây, đã dàn đội hình chắn trước mũi tàu Việt Nam, tạo tình huống đặc biệt nguy hiểm, khiến tàu Thuận Thủy 36 phải chuyển hướng, tránh âm mưu khiêu khích của tàu Trung Quốc.
Tàu chiến Trung Quốc gia tăng vây ép tàu dân sự Việt Nam - ảnh 2
Trên biển Trường Sa
“13 trạm Hải đăng của Cty Biển Đông và Hải đảo thuộc Tổng công ty làm nhiệm vụ nhân đạo, đảm bảo an toàn cho mọi tàu thuyền qua lại khu vực biển Đông. Các Hải đăng hoạt động tuân theo luật pháp quốc tế, được Cơ quan Quỹ đạo quốc tế và Hiệp hội Báo hiệu Hàng hải quốc tế ghi nhận trên hải đồ quốc tế!” - Ông Phạm Quốc Súy, Tổng Giám đốc Tổng Cty BĐATHH miền Nam nói vậy và khẳng định: “Các tàu của Tổng công ty đơn thuần làm nhiệm vụ tiếp tế cho công nhân Hải đăng, được xếp làm nhiệm vụ nhân đạo. Việc các tàu chiến Trung Quốc cản trở hành trình của tàu dân sự làm ảnh hưởng đến hoạt động BĐATHH trên Biển Đông của Việt Nam từ nhiều năm nay và vi phạm quy định quốc tế!”.
Tàu chiến Trung Quốc gia tăng vây ép tàu dân sự Việt Nam - ảnh 3
Tàu Hải Đăng 05 kết thúc chuyến đi biển, neo chờ tại Vũng Tàu chuẩn bị chuyến hàng tiếp theo
 
Tàu 995 của Trung Quốc là loại tàu vận tải đổ bộ lớp Du Đình I+II (LST) thuộc Hạm đội Nam Hải. Tàu có trọng tải 4.800 tấn, tốc độ 17 hải lý/ giờ, tầm hoạt động 3.000 hải lý với thủy thủ đoàn lên đến 120 người. Tàu có sức chở 250 binh lính, 10 xe tăng, 4 xuồng đổ bộ LCVP. Đặc biệt, tàu này được trang bị 3 bệ/6 khẩu pháo 37mm và 2 sàn đỗ máy bay trực thăng.
Mai Thanh Hải
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Thursday, 26 November 2015

LẠI THÊM MỘT PHIÊN TÒA Ô NHỤC TRONG LỊCH SỬ CAI TRỊ CỦA ĐẢNG CSVN


LẠI THÊM MỘT PHIÊN TÒA Ô NHỤC TRONG LỊCH SỬ CAI TRỊ CỦA ĐẢNG CSVN

Blogger Nguyễn Thu Trâm - Ngày 24 tháng 11 vừa qua một tòa án của cộng sản Việt Nam đã tổ chức xét xử và kết án 54 tháng tù giam cùng với số tiền bồi thường là 42,030000 đồng bạc Hồ đối với một thiếu niên vừa bước qua ngưỡng tuổi 15, với tội danh cố ý gây thương tích cho một kẻ cường quyền đỏ, đang thực hiện hành vi trấn cướp nhà cửa, đất đai của gia đình “bị cáo”.

Phiên xét xử và bản án vừa được tuyên này của tòa án huyện Thanh Hóa đã gây nên một làn sóng phẫn nộ không chỉ đối với người Việt mà cả đối với cộng đồng quốc tế bởi rõ ràng đây là một hành động khủng bố hết sức dã man, tàn bạo gấp triệu lần mức độ quân khủng bố Taliban, Alqaeda hay ISIS. Bởi dù tấn công khủng bố khắp nơi, dù thảm sát hàng triệu ngàn dân lành vô tội, dù cắt cổ hàng ngàn nhà báo, nhà hoạt động thiện nguyện, hoạt động nhân quyền, nhưng những kẻ khủng bố Taliban, Alqaeda hay ISIS vẫn chưa có một phiên tòa nào xét xử hay kết án tù một đứa trẻ con. Đây chính là mức độ dã man, tàn bạo của chế độ cộng sản. 

Thiếu Niên Nguyễn Mai Trung Tuấn Tại Tòa

Nhưng đó cũng chưa phải là lý do chính gây ra sự phẫn nộ trong cộng đồng quốc tế, mà làn song phẫn nộ của thế giới loài người đối với chế độ cộng sản Việt Nam còn đến từ sự dối trá bịp bợm tới mức độ tột cùng vô liêm sỹ của những con người cộng sản Việt Nam, bởi không lâu trước đó, trước và trong khi tham gia đàm phán để Việt Nam được tham gia hiệp ước đối tác thương mại xuyên Thái Bình Dương TPP, những lãnh tụ của cộng sản Việt Nam đã không ngần ngại lừa bịp cộng đồng quốc tế bằng những cam kết rất nhân văn, nhân bản rằng Việt Nam đang ra sức cải cách dân chủ, nhân quyền, đang tôn trọng các quyền tự do dân chủ căn bản của người dân, đang tôn trọng các quyền tự do tín ngưỡng tôn giáo, đang lắng nghe và tôn trọng các tiếng nói đối lập, nhưng thật là vô liêm sỷ thay khi những văn bản mà những người cộng sản ký kết chưa ráo mực thì họ đã công nhiên chà đạp lên những lời cam kết đó bằng những chiến dịch khủng bố hết sức tàn bạo như vụ việc bắt bớ hành hung những người người yêu nước tham gia biểu tình chống tên Thái Thú Tập Cận Bình, vụ việc hành hung hai luật sư Trần Thu Nam,  Lê Văn Luân, như vụ việc bắt cóc luật sư Trần Vũ Hải, như vụ việc bắt giam giữ và hành hung hai nhà hoạt động nhân quyền Đỗ Thị Minh Hạnh và Trương Minh Đức khi họ đến Đồng Nai để bảo vệ quyền lợi cho những người lao động nơi đây đang bị chủ xưỡng tước đoạt… Rồi đến cả những thiếu niên bị bắt giữ và bị đánh chết tại các trại tạm giam… 

Tất nhiên là trước công luận, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải rêu rao rằng không phải do công an đánh chết các nghi can mà do các bạn tù khác đánh chết, không phải do các nhân viên an ninh hành hung các luật sư mà do cư dân địa phương thực hiện việc hành hung vì các luật sư đi xe hơi “bắn bụi bẫn vào không khí”… Tất nhiên trước đây nhiều nhà hoạt động dân chủ nhân quyền cũng đã từng bị bắt giam, bị truy tố theo những khung hình phạt rất nặng nề với những tội danh nghe qua đã nồng nặc mùi bịp bợm của cộng sản chẳng hạn như sang lập viên Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do Điếu Cày Nguyễn Văn Hải từng bị truy tố và phạt tù vì tội trón thuế, Luật Sư Nhân Quyền Lê Quốc Quân cũng từng bị bắt giam truy tố và chịu án phạt tù cũng cùng tội danh, Tiến Sỹ Cù Huy Hà Vũ thì bị bắt giam và truy tố, phạt tù do cơ quan an ninh của đảng và bác phát hiện trong sọt rác tại một phòng khách sạn ở Sài gòn, nơi vị Tiến sỹ Luật họ Cù lưu trú có hai chiếc bao cao su đã qua sử dụng… Và nhà hoạt động nhân quyền Bùi Thị Minh Hằng thì bị bắt giam, truy tố và phạt án tù với tội danh gây rối trật tự nơi công cộng, gây ách tắc giao thông ở một con đường liên xã, tức là con đường mà vốn trâu bò đi lại nhiều hơn con người, trong một vụ án mà theo cơ quan an ninh là “hai xe đi hang ba”. 
Những Người Yêu Nước Đến Yểm Trợ Tinh Thần Thiếu Niên Nguyễn Mai Trung Tuấn Bên Ngoài Phiên Tòa
 Tất cả những điều này cho thấy rằng việc chống lại những tên cường hào đỏ ở huyện Thạnh Hóa, Long An trong một nổ lực trấn cướp đất đai của gia đình bằng những khẩu hiệu “Đả đảo Nguyễn Tấn Dũng bán nước”, “Đả Đảo Bù Nhìn Trương Tấn Sang”, “Đả Đảo Cộng Sản, Tiêu Diệt Chế Độ Cộng Sản”, “Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm”… mà thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn đã hô vang khi phản đối đoàn cưỡng chế cướp đất ở địa phương vào ngày 4 tháng 5 năm 2015 tại chợ Thạnh Hóa Long An và phiên tòa hôm nay lại truy tố thiếu niên này với tội danh “cố ý gây thương tích” để tuyên án phạt 54 tháng tù cho một trẻ em chưa thành niên cũng là một điều không quá lạ ở một xứ sở đang bị cai trị bằng chính sách khủng bố, bằng gươm dáo, bằng công an và côn đồ trong một chế độ xã hội được xây dựng bằng tất cả sự dối trá và tuyên truyền bịp bợm.
Một Trong Những Bài Báo Thể Hiện Sự Vô Liêm Sỹ Của Hồ Chí Minh

Thêm Một Trong Những Bài Báo Thể Hiện Sự Vô Liêm Sỹ Của Hồ Chí Minh
Sở dĩ chúng tôi dám mạnh dạn khẳng định điều này là bởi không phải trong thời đại ngày nay cộng sản mới thực hành chính sách khủng bố, mà ngay trong cuộc chiến tranh ý thức hệ Quốc Gia – Cộng Sản từ năm 1955 đến 1975 thì cộng sản Bắc Việt cũng đã tiến hành hang ngàn vụ khủng bố trên khắp lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa. Cộng Sản đã liên tục pháo kích vào hầu hết các đô thị, các khu dân cư ở Miền Nam, đã giết hại hàng triệu người dân lành vô tội bằng cả các hình thức đắp mô, cài đặt bom mìn, đập đầu chôn sống.

Sở dĩ chúng tôi dám mạnh dạn khẳng định điều này là bởi không phải mãi đến ngày nay cộng sản mới thực hành chính sách bịp bợm, tuyên truyền dối trá mà ngày từ những ngày đầu mới cướp được quyền lực từ chính phủ Quốc Gia, cộng sản đã tuyền truyền bịp bợm về một thiên đường XHCN tại hạ giới, nơi mọi con người đều được sống một cách tự do, dân chủ và bình đẳng, nơi hoàn toàn không có sự áp bức bóc lột, nơi mà chính quyền là của dân, do dân và vì dân – chứ không phải vì đảng hay vì chế độ, và cũng là nơi không hề tồn tại kẻ giàu người nghèo mà mọi người dân trong xã hội đều sống trong tột cùng của hạnh phúc bởi đó là nơi con người ta chỉ làm theo năng lực và hưởng theo nhu cầu…

Sở dĩ chúng tôi dám mạnh dạn khẳng định điều này là bởi không phải chỉ những tên cộng nô đương thời mới xão ngôn bịp bợm mà ngay cả Hồ Chí Minh, kẻ du nhập cái chủ nghĩa cộng sản ngoại lai về Việt Nam và khai sinh ra cái chế độ cộng sản quái thai này cũng đã từng là một tên đại bịp, là một kẻ đại dối trá và gian ác: Với chính sách cải cải ruộng đất thôi, thì Hồ Chí Minh đã thảm sát hơn 300.000 nông dân Bắc Phần để đến nỗi khi Hiệp Định Geneva được ký kết thì đã có hơn 1.000.000 đồng bào Miền Bắc đã phải rời bỏ quê nhà, di cư vào Nam để tránh họa cộng sản, ấy vậy mà trong một bài báo để tuyên trong đề mục “NÓI MÀ NGHE” với bút danh CB, Hồ Chí Minh lại cho rằng “… Những người chỉ huy quân  đội Pháp và chính quyền Ngô Đình Diệm đã cưỡng ép đồng bào Miền Bắc di cư vào Nam… 

Vừa đến nơi thì bị dồn vào các nhà thương, trường học, nhà chứa xe… Nhiều người phải đứt ruột bán luôn cả con, mỗi đứa bé bán lấy 50 đồng. Phụ nữ thì bị bắt làm gái đĩ…” Trong thực tế thì chính Hồ Chí Minh và bè lũ cộng nô bấy giờ, ngoài những luận điệu tuyên truyền bịp bợm, đã thực hiện luôn cả chính sách khủng bố nhằm ngăn chặn người dân di cư vào di cư về phía tự do để đến nỗi dễ có đến ngót chục triệu người phải đành phải ở lại với cộng sản để rồi không ít trong số đó đã mãi mãi nằm lại ở các trại giam Phố Lu, Cổng Trời… Bởi dưới chế độ cộng sản, một chân lý muôn đời bất di bất dịch đó là “Cái cột đèn mà biết đi thì nó cũng không ở lại với cộng sản”.

Tất nhiên sẽ không bao giờ có thể nói hết cái dã man, tàn bạo của chế độ cộng , không bao giờ có thể nói hết cái vô liêm sỷ của Hồ Chí Minh. Những phiên tòa, những bản án mà chế độ cộng sản dành cho những người yêu nước trong thời gian vừa qua cũng như phiên tòa và bản án mà chế độ cộng sản dành cho thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn hôm 24 tháng 11 vừa qua chỉ là một vết ô nhục mới của chế độ cộng sản Việt Nam và cũng là một nỗi ô nhục mới của tên đại bịp Hồ Chí Minh, một tên mãi quốc cầu vinh, sát thê cầu tướng.
Ngày 24 tháng 11 năm Quốc Nhục Thứ 40

Blogger Nguyễn Thu Trâm





__._,_.___

Posted by: =?UTF-8?B?VOG7mEkgw4FDIEjhu5IgQ0jDjSBNSU5I

Monday, 23 November 2015

TỔ QUỐC VÀ CHẾ ĐỘ

 

TỔ QUỐC VÀ CHẾ ĐỘ

Kim Ngọc Cương

Ai cũng hiểu Tổ Quốc và Chế độ là hai khái niệm khác nhau. Tổ Quốc là giang sơn đất liền, biển đảo, vùng trời cùng với toàn bộ người dân (gồm nhiều sắc tộc) đã, đang, sẽ làm ăn sinh sống trên lãnh thổ, lãnh hải, vùng trời có chủ quyền của quốc gia. Còn Chế độ là thể chế chính trị trong từng thời kỳ của mỗi quốc gia.

Tổ quốc Việt nam có Lịch sử dựng nước và giữ nước hơn 4000 năm. Trong hơn 4000 năm ấy đã trải qua nhiều Chế độ xã hội từ Chế độ bộ lạc, nông nô, rồi Chế độ phong kiến, đến Chế độ phong kiến thuộc địa (của Trung quốc, Pháp, Nhật), sau đó là Chế độ Cộng hòa Nghị viện (ở cả hai miền trong thời kỳ đất nươc chưa thống nhất) và 40 năm nay là Chế độ xã hội chủ nghĩa (mới là danh chưa thực, hiểu theo câu nói của ông Nguyễn Phú Trọng “Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”).

Mỗi Chế độ đều có những quan hệ đối nội và đối ngoại khác nhau. Nhưng Dân tộc Việt Nam không bao giờ vì Chế độ mà để mất Tổ Quốc. Lịch sử 4000 năm của Dân tộc Việt Nam đã chứng minh điều đó bằng núi xương, sông máu của Dân tộc. Không một thế lực nào có thể xóa được Lịch sử đau thương mà kiêu hãnh của Dân tộc Việt Nam.

Yêu Tổ Quốc (yêu nước) không đồng nhất hoàn toàn với yêu Chế độ. Có người yêu nước nhưng không yêu Chế độ và ngược lại cũng có những kẻ yêu Chế độ nhưng không được coi là yêu nước.

Ví dụ điển hình cho trường hợp thứ nhất là Nguyễn Trãi. Cả cuộc đời Ông đi theo Lê Lợi, phò Lê Lợi để đánh đuổi giặc Minh. Sau khi Lê Lợi giành thắng lợi, Ông vẫn phụng sự Nhà Lê cho đến khi thấy Nhà Lê bắt đầu “thối nát” thì Ông đã lui về Côn Sơn ở ẩn. Rõ ràng, Nguyễn Trãi luôn là người yêu Tổ Quốc nhưng gần cuối đời, Ông là người “chán ghét” Chế độ.

Ví dụ điển hình cho trường hợp thứ hai là Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc và rất nhiều kẻ bám đít ngoại bang đi ngược lại quyền lợi của cả Dân tộc. Những kẻ này không ai coi là những người yêu nước vì họ chỉ lo cho quyền lợi của chính họ, gia đình họ cùng lũ quần thần bảo về họ (một đám ăn theo, hùa theo).

Một Chế độ được coi là ưu việt khi và chỉ khi: Chế độ đó phải bảo vệ được chủ quyền về lãnh thổ, lãnh hải, vùng trời của quốc gia, bảo vệ và gìn giữ được độc lập dân tộc; Chế độ đó phải hòa hợp được dân tộc (người trong một nước phải thương nhau cùng) và luôn phải đặt quyền lợi Dân tộc lên trên mọi quyền lợi cá nhân, quyền lợi cục bộ (bộ phận).
Khi Chế độ làm được hai điều này thì sẽ (mới) đồng nhất được tình yêu Tổ quốc và tình yêu Chế độ trong đại đa số người Dân và trong từng người dân.

Nếu một Chế độ nào mà không làm được hai điều trên thì trong xã hội chắc chắn vẫn còn những người yêu nước nhưng không yêu Chế độ và sẽ còn những người phản ứng chống đối Chế độ, phản ứng chống lại những người cầm giữ Chế độ.

Tổ Quốc Việt Nam mãi mãi trường tồn và không chịu nô lệ ngoại bang; đồng thời người Dân Việt Nam cũng không bao giờ chấp nhận chủ nghĩa “dân tộc hẹp hòi” cực đoan. Sông có thể cạn, núi có thể mòn song chân lý đó không thể nào thay đổi.
“Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư”.

Bản tuyên ngôn độc lập ngắn gọn, đầy đủ, dễ hiểu ấy đã khắc vào sông núi, bờ cõi, vùng trời, vùng biển Việt nam, vào tâm khảm của người Việt Nam từ bao đời nay không dễ gì xóa được. Đấy là TÌNH YÊU TỔ QUỐC đã khắc vào tim, óc người Việt Nam.

Về dạy và học cấp phổ thông ở Việt Nam:
Một số nước phát triển hiện nay có xu hướng ‘tích hợp” kiến thức của các môn học vào  “môn tổng quát”; đồng thời với việc thay đổi phương thức dạy và học.

Lý do mà họ phải làm như vậy là bởi tri thức của loài người đang tăng lên theo cấp lũy thừa nên không thể dạy và học theo phương cách truyền thống (dạy và học nhiều môn riêng rẽ, thầy chủ động giảng bài, trò thụ động nghe giảng). Cách dạy và học truyền thống không thể truyền tải hết kiến thức cần thiết nhất cho học sinh và là một chiều, áp đặt, không phát huy sáng tạo trong dạy và học, không lấy học sinh làm trung tâm. Mặt khác kiến thức của các môn học riêng lẻ có  những phần liên quan, “giao” nhau nên việc “tích hợp” các môn học liên quan nhau là cần thiết.

Vì vậy, trong lĩnh vực giáo dục ở Việt Nam, việc “tích hợp” một số môn học thành “môn tổng quát” là một trong nhiều việc cần phải làm để phù hợp với xu thế chung của thời đại. Ví dụ, có thể tích hợp môn Toán tin với Lý, Hóa với Sinh, Thể dục với giáo dục quốc phòng và kỹ năng sống (thành môn giáo dục con người).

Riêng môn học Lịch sử thì không thể “tích hợp” với môn nào được bởi Lịch sử của Dân tộc là “Quốc phả” và Lịch sử thế giới là “Quốc tế phả”. Theo thiển ý cá nhân thì có thể xây dựng môn học mang tên “Việt Nam học”. Trong môn học này sẽ dạy về Lịch sử Việt Nam và con người Việt Nam. Trong môn “Việt Nam học” thì các vấn đề thuộc về LS phải khách quan, phi chính trị; còn các vấn đề về người Việt Nam thì phải đầy đủ các đặc trưng đúng là người VN (gồm cả tốt, xấu) và lấy dẫn chứng từ các nhân vật trong LS cũng như hiện tại, và mỗi vấn đề của bài giảng phải có sự đối thoại bình đẳng giữa thầy và trò, giữa trò với trò).

Ngoài ra, có thể có môn “Quốc tế học” được “tích hợp” tổng quan từ các vấn đề về Lịch sử thế giới, Văn hóa phương Tây và phương Đông và Ngoại ngữ.

Để chuẩn bị cho việc dạy và học các môn “tích hợp” thì phải đào tạo các thầy đủ năng lực dạy các môn “tích hợp” chứ không thể một môn “tích hợp” như môn “toán tích hợp với lý) lại do hai thầy (toán riêng, lý riêng) dạy; tương tự môn “Quốc tế học” cũng vậy.
K.N.C.
Tác giả gửi BVN



http://www.radiochantroimoi.com/wp-content/uploads/2015/11/SaiGon.jpg

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqiiRz_nlYYPR3efFCQ0HiDDGSbHbkbQ5SvIJkdirarLuqm7unys6laO88WSkM-_iHhHMDFCQOvy2ZhKztydQPw61NP91WQiE9C11Dbincl88fmpQjF1IB-htKeItrug38kVn3vQFKWmk/s1600/Ba%25CC%2582%25CC%2580y+con+hoang+Ba+%25C4%2590i%25CC%2580nh+%25C4%2591u%25CC%259Bo%25CC%259B%25CC%25A3c+Ta%25CC%25A3%25CC%2582p+thua%25CC%2582%25CC%2580n+ho%25CC%2581a.jpg



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Saturday, 21 November 2015

Putin....Đang nóng gà


Putin: ‘Tha thứ cho khủng bố là việc của Chúa nhưng gửi chúng đến cho Ngài là tùy ở tôi’

    Phát ngôn mới đây được cho là của Tổng thống Nga Vladimir Putin về khủng bố khiến nhiều người thích thú và ví von ông như một nhân vật anh hùng bước ra từ trong phim.Trong một bài trả lời phỏng vấn trước truyền thông Nga gần đây, ông Valadimir Putin được cho là đã phát biểu câu:
    “Tha thứ cho khủng bố là việc của Chúa nhưng gửi chúng đến Ngài là tùy ở tôi’.
    Phát ngôn của Tổng thống Nga sau khi được một biên tập viên của đài  Russia Today (RT) tại thủ đô Mátx-cơ-va dẫn lại trên tài khoản Twitter cá nhân đã nhanh chóng được cộng đồng mạng thế giới lan truyền với tốc độ chóng mặt.
Putin (1)
    Biên tập viên Remi Maalouf của đài RT đăng tải phát ngôn của Tổng thống Nga trên Twitter.
    Ông Valadimir Putin còn chia sẻ thêm: “Chúng tôi sẽ truy đuổi bọn khủng bố ở bất kỳ nơi đâu. Nếu chúng ở sân bay, chúng tôi sẽ đuổi theo chúng đến sân bay. Và nếu chúng tôi bắt được chúng trong nhà vệ sinh thì chúng tôi sẽ xả chúng vào hố xí…. Vấn đề này sẽ được giải quyết một lần triệt để”. 
    Sự việc này đang tạo hai luồng ý kiến trái chiều, một số người nghi ngờ vào sự “chém gió” của Remi Maalouf vì hiện chưa có một nguồn chính thống nào đăng tải thông tin trên và câu nói cũng hơi quen thuộc, giống lời thoại một bộ phim. Tuy nhiên, một số lớn khác vẫn thấy hào hứng với thông tin này
    Trong mắt nhiều người, Putin không thực sự là một “người tốt” nhưng những phát ngôn vừa đanh thép vừa hóm hỉnh của ông về đề tài khủng bố lại khiến nhiều người ủng hộ và tán thưởng. Không ít người còn ví Putin như một nhân vật trên màn ảnh rộng bởi phát ngôn mang tính “chủ nghĩa anh hùng” trên.
    Trong khi tất cả các lãnh đạo thế giới đang bàn bạc về việc bắt tay cùng nhau chứng minh cho bọn khủng bố thấy rằng chúng không có cơ hội nào để đánh bại chúng ta thì Putin lại không làm như thế. Ông chọn cách “khủng bố” bọn khủng bố.
    Nếu bạn là một tên khủng bố thì khi làm bất cứ một hành động dơ bẩn nào, bạn ắt hẳn phải nghĩ đến việc Putin sẽ đá tung cửa và lao vào túm cổ bạn. Ông ấy đang đến và mang theo địa ngục của bạn. Putin không chỉ nói, ông ấy có vẻ như đã bắt tay thực hiện lời nói của mình.

__._,_.___

Posted by: Lu Giang 

Friday, 20 November 2015

VC terrorists B4 1975 and VC khủng bố ngày xưa…VC=IS !



VC terrorists B4 1975
and

VC khủng bố ngày xưa…VC=IS !

                                                        
                                 


                   
https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEggoQCmk9FV5ePvmB_8Gv-NN0FM1dgJ6-k2YUjmSmpLw3w0043yeVe5uX8jTtMhbafipT_b5RrLHy08lSudYPd9-qs5hDaWxdweAwz1gW5xV1VLT47kfmCeYEuQPcXSePGRH6rzvFNsZsN8/s1600/mycanh.jpg
https://lengoctuyhuong.files.wordpress.com/2012/05/picture8.jpg?w=540&h=394
Ảnh Thu Nhỏ
Ảnh Thu Nhỏ
Ảnh Thu Nhỏ
Ảnh Thu Nhỏ
Ảnh Thu Nhỏ
Ảnh Thu Nhỏ 
Image
Những hình ảnh của người dân, đàn bà và những đứa con nít phải chết chết thê thãm nhà tan cửa nát, 
Image

Image
Những Xác người dân vô tội nằm vung vải quanh lối vào nhà hàng Mỹ Cảnh Ngày 23/06/1965.


Image

Image

Đặc công VC đặt bom trong thành phố SG 

Image

Trên đường Tự Do…trong những ngày đầu năm Tết Mậu Thân 1968.
Miền quê!
Image

Image

Image

Zoom in                                                          (real                                                          dimensions:                                                          500 x 486)Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image

Image


Trong mùa Đông Xuân 1968, Thảm cảnh diễn ra chỉ 25 ngày đêm, đã đồng loạt có 41 tỉnh.
Thành phố, Thị trấn và hàng trăm thị xã miền Nam Việt Nam.
Có tới mấy ngàn người thường dân bị thảm sát, rồi từ năm đó về sau,
mỗi nămTết đến là ngày giỗ người thân của hàng ngàn gia đình tại cố đô Huế. 
Image

Image

Image
Người dân VN có tội tinh gì?

Image
Những em bé thân xác nhuộm đầy máu

Image

Image

Image

Image
Vùng người dân chết nhiều nhất là quận Phú Thứ và Dạ Lê Thượng có nhiều hầm chôn xác tập thể.
Xương cốt của người dân chồng chất lên cao ngút
                                                     Xe đò
                  Khủng bố cái


__._,_.___

Posted by: <vneagle_1

Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List