Dẹp cờ búa liềm thì hết nhức đầu.
On Wednesday, August 12, 2015 8:56 PM, Giang Duc Nguyen <>
wrote:
From: thoi nguyen
Date: 2015-08-12 15:31 GMT-04:00
Subject: FW: Một Cố gắng Vô vọng
To: Giang Duc Nguyen
Thứ Tư, 12.08.2015
17:15
Khách Việt phẫn nộ khi
ghé 'Ngôi nhà VN' tại Expo 2015
Trung Hiếu
5
Cứ tưởng mình may mắn
khi tới Ý du lịch trùng với thời gian diễn ra Triển lãm Expo 2015 ở Milan với
gần 200 quốc gia và tổ chức quốc tế tham gia. Nhưng khi tận mắt chứng kiến
những gì diễn ra trong ‘Ngôi nhà Việt Nam’ ở triển lãm bà N.T.O, Hiệu trưởng
một trường quốc tế ở TP.HCM, cảm thấy thất vọng khiến bà phải ví như ‘nỗi nhục
quốc thể ở Milan’.
Ẩm thực như suất ăn công
nghiệp
Trao đổi với PV Thanh Niên chiều
11.8, bà O. cho biết gia đình bà đã thăm Ý gần 10 ngày. Trong ngày cuối cùng,
thay vì đi thăm Venice như kế hoạch, gia đình bà đến Expo 2015 tại Milan. Ý
tưởng này xuất phát khi gia đình bà nhìn thấy lá cờ đỏ sao vàng của Việt Nam
chen vai cùng cờ của các quốc gia khác trên khắp các đường phố của Milan và
các poster quảng bá cho Expo 2015.
Bà O. cho hay khi vừa
đặt chân đến triển lãm, gia đình bà tìm bằng được ”Ngôi nhà Việt Nam” để thăm
trước tiên. Nhưng ngay khi vừa tìm được “một góc quê hương” ở đây, lập tức bà
và mọi người đã phải hối tiếc về sự háo hức, hăm hở của mình. Hơn cả thế, đó
còn là cảm giác vô cùng thất vọng và xấu hổ cho đất nước.
Theo đó, khu vực của
Việt Nam giống như một gian hàng xén trong chợ. Không có được một lá cờ cắm tại
đây, ngoài lá cờ treo dọc của ban tổ chức phía trước để giới thiệu khu vực của
từng quốc gia theo quy định chung. Cũng không có một tấm bảng nào để giới thiệu
các thông tin tổng quan về đất nước.
Tầng trệt trưng bày lèo
tèo một vài sản phẩm được giới thiệu là gốm Bát Tràng và sơn mài của Từ Sơn
(Bắc Ninh). Một số bình, lọ giả cổ, tượng nghê… với vài thông tin giới thiệu
chung chung, không rõ nguồn gốc. Một sân khấu nhỏ trưng bày vài loại nhạc cụ dân
tộc.
Khu vực ẩm thực phía
sau bán vài món ăn không phải là đại diện ẩm thực Việt Nam và chế biến dở chưa
từng thấy. Gia đình bà O. gọi thử các món phở xào, miến xào, gỏi cuốn, bún
thịt bò xào Nam bộ, gà chiên tẩm bột, mỗi thứ một phần mà ăn không hết bởi các
nguyên liệu đã kém phẩm chất mà hương vị thì như kiểu của các suất ăn công
nghiệp.
Khu ẩm thực thiếu những
“đại diện ẩm thực” tinh tế và hấp dẫn của Việt Nam như phở, bánh cuốn, bánh
xèo, hủ tiếu, bánh canh, miến gà, chả lụa, bánh chưng, bánh giò, chè ba miền…
Nhân viên lãnh đạm, thờ
ơ
Đi lên tầng một trong
gian hàng Việt Nam, bà O. lại thêm cảm giác thất vọng và xấu hổ ê chề. Ngoài
vài chiếc ti vi nhỏ xíu tua đi tua lại những đoạn phim quay sẵn về các thắng
cảnh ở đất nước Việt Nam mà chẳng ai buồn xem, toàn bộ khu vực này tập trung
bày bán đủ các loại hàng hóa tạp nham như quần áo, thiệp xếp tay, hũ, lọ sơn
mài, nón lá, túi xách…
Độ phong phú, tinh xảo
của các mặt hàng thủ công mỹ nghệ hay quần áo ở đây còn thua xa những sản phẩm
ở một sạp hàng bình thường của bà con tiểu thương tại chợ Bến Thành (TP.HCM).
Đáng ngạc nhiên là một
vài bộ trang phục nam, nữ trưng bày trên các mannequin (giống như người mẫu –
PV) lại toàn là kiểu áo Tàu. Có một bộ trang phục áo dài duy nhất thì cũng
không phải là tà áo dài truyền thống của Việt Nam mà là kiểu áo dài cách tân
với nút Tàu theo kiểu xường xám.
Theo bà O., gian hàng
của tất cả các nước đều được chăm chút rất chu đáo để thể hiện bộ mặt quốc
gia. Các nước lớn như Mỹ, Nga, Anh, Pháp, Đức, Nhật có khu trưng bày hoành
tráng, lộng lẫy. Những nước “bằng hoặc dưới level” với Việt Nam trong khu vực
ASEAN như Lào, Myanmar, Campuchia, Indonesia, Thái Lan… thể hiện cực kỳ trang
trọng và kiêu hãnh bản sắc văn hóa của đất nước mình thông qua các gian trưng
bày.
Càng đi xem, bà O. càng
choáng ngợp với sự phô trương muôn vẻ về văn hóa, đất nước và con người của
các quốc gia trong Expo 2015 và lại càng thấy thất vọng cho gian hàng Việt
Nam.
Chưa hết, bà O. còn cảm
nhận sự không nhiệt tình, thậm chí là thờ ơ của nhân viên Việt Nam tại Expo
2015. Trong Expo có bán các cuốn hộ chiếu (passport) để khách thăm viếng mua
và khi đến “thăm” nước nào thì xin đóng dấu vào đó để làm kỷ niệm. Thấy các
con thích thú, bà O. mua cho con hai cuốn để đi xin dấu các nước.
Các con bà khoe đã xin
được 38 con dấu, nhưng phàn nàn là đến Việt Nam thì cô tiếp tân ngồi ở đó lạnh
lùng nói với các cháu tự cầm dấu đóng đi. Trong khi đến nước nào, các con bà
cũng được nhân viên vồn vã chào hỏi, đóng dấu và còn cảm ơn.
Tận mắt bà O. còn chứng
kiến vài vị khách nước ngoài cầm passport ghé lại gian hàng Việt Nam, thấy con
dấu nằm chỏng chơ sẵn trên mặt quầy, đành tự lấy đóng vào cuốn hộ chiếu rồi đi
ra.
“Ngày cuối cùng ở Ý hóa
ra lại làm cho cả nhà cảm thấy thật nặng nề và buồn bã. Biết vậy tới thăm
Venice còn hơn. Tự nhiên hăm hở đi cái Expo Milan 2015 làm chi để rồi bây giờ
về ôm một cục tức mà đầu thì đau như bị ai vừa cầm búa nện vào. Càng nghĩ, càng
thấy đau. Và tức. Và nhục”, bà O. chia sẻ với tâm trạng đầy sự thất vọng.
Cục trưởng Cục Hợp tác
quốc tế: “Triển lãm Việt Nam đang làm rất tốt”
Sáng 12.8, trao đổi với
PV Thanh Niên,
ông Phan Đình Tân, Chánh văn phòng kiêm người phát ngôn của Bộ Văn hóa Thể thao
và Du lịch, cho biết gian hàng triển lãm Việt Nam ở Expo 2015 được giao cho Cục
Hợp tác quốc tế và Công ty cổ phần Trung tâm hội chợ triển lãm Việt Nam (VEFAC)
phối hợp thực hiện. Ông Tân đề nghị chúng tôi hỏi hai nơi này sẽ có thông tin
đầy đủ, chính xác hơn.
Ông Vũ Ngoạn Hợp, Tổng
giám đốc VEFAC, cho biết ông vừa về nhận công tác ở công ty hơn 1 tháng. Cho
nên mọi thông tin về gian hàng triển lãm Việt Nam ở Expo 2015 hiện nay vẫn được
giao cho ông Trần Văn Tân, nguyên Tổng giám đốc VEFAC. Ông Tân dù đã nghỉ hưu
nhưng Bộ Văn hóa Thể Thao và Du lịch vẫn ký thêm hợp đồng và giao nhiệm vụ làm
trưởng đại diện Việt Nam ở Expo 2015 ở Milan. Đến tháng 10.2015, ông Tân mới
chính thức nghỉ.
“Do VEFAC chỉ là đơn vị
phối hợp thực hiện nên mọi thông tin ở Expo 2015 được báo có thẳng về Bộ. Tôi
vẫn nhận được thông tin nhưng chỉ là báo cáo mang tính chất hành chính là hoạt
động vẫn diễn ra bình thường”, ông Hợp nói.
Trao đổi với PV Thanh Niên, ông
Nguyễn Trùng Khánh, Cục trưởng Cục Hợp tác quốc tế, cho biết ông đang đi công
tác nước ngoài nên mọi việc về nước trao đổi.
Trước câu hỏi có phản
ánh về sự nhếch nhác, không chuyên nghiệp của gian hàng triển lãm Việt Nam ở
Expo 2015, ông Khánh đáp ngắn gọn: “Tôi không biết đó là phản ánh của bạn đọc
nào. Tôi chỉ biết triển lãm của Việt Nam ở Expo 2015 đang làm rất tốt”.
Sau đó PV Thanh Niên liên lạc
lại với ông Tân để trao đổi thêm nhưng không được.
Báo Thanh Niên từng
nêu sự yếu kém
Expo 2015 diễn ra tại
Milan (Ý) từ ngày 1.5 đến 31.10.2015, với chủ đề “Nuôi sống hành tinh, năng
lượng cho cuộc sống”. Do 5 năm mới được tổ chức một lần nên triển lãm lần này
được tổ chức rất quy mô, hoành tráng, quy tụ gần 200 quốc gia và tổ chức
quốc tế, tập đoàn tham dự. Đây được coi là cơ hội lớn cho việc quảng bá ẩm
thực, du lịch và giới thiệu hình ảnh quốc gia ra thế giới.
Tuy nhiên với những gì
đang diễn ra, có thể thấy đại diện Việt Nam ở Expo 2015 đã làm không tốt việc
quảng bá văn hóa, ẩm thực Việt.
Trước đó, ngày 6.6, khi
triển lãm diễn ra hơn 1 tháng, báo Thanh
Niên đã có bài viết “Ngôi
nhà VN tại Expo 2015 ‘chẳng có gì để xem’: Đề án một đằng, làm một nẻo”,
trong đó nêu rõ nhược điểm của khâu ẩm thực, quảng bá của Việt Nam tại Expo
2015. Được biết, tổng kinh phí đầu tư cho việc quảng bá của Việt Nam tại Expo
lần này lên tới 57 tỉ đồng.
Ngày 5.8, trên trang web
của Hội Sinh viên Việt Nam ở Milan, tác giả Hoàng Phạm đã có bài viết cảm nhận
về Expo 2015 sau 2 ngày tham quan. Tác giả cho biết trong khi tòa nhà triển lãm
các nước Kazakhstan, Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất (UAE), Hàn Quốc,
Trung Quốc… tổ chức rất chuyên nghiệp thu hút nhiều khách tham quan thì tòa nhà
Việt Nam đìu hiu khách do tổ chức thiếu chuyên nghiệp.
Đơn cử như cách sắp xếp
khung giờ cao điểm phục vụ khách tham quan của tòa nhà Việt Nam. Nếu khách
không đi vào trong ba khung giờ cao điểm là 11 giờ, 15 giờ, 18 giờ thì tham
quan gian hàng Việt Nam như đang đi vào một hội chợ mua bán hàng thủ công mỹ
nghệ vì không có chương trình biểu diễn nghệ thuật đặc sắc để xem.
Với việc xếp khung giờ
như thế, nếu khách đi vào buổi tối thì không có gì để xem, may ra có thể mua đồ
để ăn là hết. Chưa kể đồ ăn Việt Nam nghèo nàn, không thể hiện bản sắc phong
phú của ẩm thực Việt. Thế nên không có hàng khách nào xếp ngoài cửa gian hàng
Việt Nam.
“Một điều đáng phê bình
mà mình chứng kiến là cô nhân viên nhà hàng tuy mặc áo dài nhưng với đôi dép
vứt ngay giữa lối đi ngồi bệt xuống đất húp tô bún ăn xộp xoạp. Sao nó lại có
thể diễn ra trong một dịp Expo trang trọng như vậy được cơ chứ. Xin cô hãy hành
xử văn minh giữa xứ người vì hằng ngày có hàng ngàn con người tới tham quan các
gian hàng và vô tình thăm gian hàng Việt Nam. Mình đi qua chỉ muốn cúi mặt thật
thấp vì nhục nhã”, Hoàng Phạm viết.
Envoyé de mon iPad
Le 12 août 2015 à 07:04, Chi Do <> a écrit :
Truyện Vui Ngắn:
Một Cố gắng Vô vọng
Việt xem song tờ báo, ngẩng mặt lên, đã thấy đồng hồ chỉ 8 giở 45.
Anh vội vàng đứng lên, quơ lấy cái gậy 4 chân, rồi thong thả ra khỏi nhà.
Anh giữ thói quen, mỗi sáng phải ra đường đi bộ nửa tiếng. Thói
quen này là từ khuyến cáo của ông bác sĩ thần kinh chăm sóc cho anh từ ngày anh
bị tai biến mạch máu não (stroke) cách đây 7 năm. Anh đã tiến bộ khá nhiều: từ
mấy tuần nằm liệt giường, qua mấy tháng ngồi xe lăn, mấy năm đẩy xe 4 chân để
di chuyển, đến bây giờ chống gậy 4 chân ra đường đi bộ nửa tiếng.
Đường đi bộ của Việt là đường vỉa hè trước nhà dài khoảng bốn năm
trăm mét. Anh tính ra đi bốn vòng, chầm chậm, cũng đủ nửa tiếng rồi. Bước đi của
một ông già trên 80 như Việt cũng chỉ đến thế thôi, chưa kể đến chuyện lâu lâu
anh phải đứng dừng lại, nghỉ ngơi, gậy 4 chân để đứng cạnh người, cho
chân trái rất yếu của anh khỏi lê lết trên đường.
Vừa đi anh vừa nghĩ: Ông Khổng Tử, một nhà hiền triết ngày xưa chỉ
nghĩ được đến 70 tuổi là hết: Tam Thập nhi Lập. Tứ Thập nhi Bất hoặc, Ngũ Thập
nhi Tri Thiên mệnh, Lục Thập nhi Nhĩ Thuận. Thất Thập tùng Tâm sở Dục, bất Du
Cù.
Thế còn Bát Thập thì ra sao? Nhi gần đất xa trời. Thôi thì ta
cứ Tri Ác mạc Tác, Tri Thiện phụng Hành là được rồi.
Vỉa hè trước nhà anh tráng xi măng, một bên là đường nhựa cho xe
hơi chạy, một bên trồng cỏ ướt. Việt nhận thấy rằng, mổi sáng ra khi mặt trời
vừa lên, nắng ấm trải xuống vườn cỏ là có một số ốc sên từ cỏ bò ra, con to con
nhỏ đủ loại. Chúng để lại những vết bò ươn ướt trông khá rõ. Mỗi lần trông
thấy, Việt lại dừng lại, để cây gậy 4 chân đứng bên cạnh. Anh thong thả cúi
xuống nhặt con ốc sên, nếm nó sâu vào vườn cỏ, mà nghĩ rằng: "Mày bò ra đây, dễ chết lắm, người ta sẽ dẫm phải
mày, hay nhiều con chim sẽ xà xuống, tha mày đi".
Một lần, Việt đang làm việc này thì có một bà già Mỹ đi tới. Bà
này ở cách nhà Việt không xa, hàng ngày cũng dắt chó đi bộ quanh vùng. Trông
thấy anh nhặt ốc sên, bà già Mỹ nói: "Tôi rất ghét mấy con ốc sên chết tiệt này, chúng
ăn phá vườn rau của tôi. Mỗi lần thấy con nào bò ra là tôi phải dẫm cho nó chết".
Việt chỉ biết cười trừ. Nhà anh cũng có vườn sau nhà, trồng rau đủ loại. Mỗi
lần ra vườn, thấy ốc sên anh cũng bắt lấy rồi ném ra khỏi sân nhà. Anh nghĩ sên
có ăn cũng chẳng bao nhiêu. Sên cũng là một sinh vật, biết đói, biết khát, biết
tìm miếng ăn như mọi sinh vật khác.
Hôm nay anh đi bộ trên đường vĩa hè, trời nắng ấm, nhưng đêm hẳn
có sương vì kính xe hơi đậu trước nhà vẫn mờ hơi nước. Như vậy sên phải bò ra
nhiều.
Thật vậy, từ xa anh thấy có một con ốc sên đã bò ra rồi. Anh tự
nhủ mình sẽ phải cứu nó kẻo bà già Mỹ đi đến thì nó chắc chết.
Bỗng nhiên, có một con chim đen khá to, xà xuống đường vỉa hè,
trước mặt anh độ bẩy tám thước . Con này chắc là một con quạ: nó không nhẩy như
những con chim nhỏ khác, mà nó lại bước đi từng bước như người. Con quạ này vừa
đi vừa lắc lư cái đầu, thỉnh thoảng lại ngoái cổ lại xem Việt đi sau đến đâu
rồi. Cả hai chim và người tiến bước đến con ốc sên, mỗi lúc một gần.
Thấy nguy, anh vội cố đi nhanh để đuổi con chim, nhưng lực bất
tòng tâm. Con chim vẫn lắc lư bước đến gần con ốc sên. Thấy chim chỉ còn nửa
thước là tới con sên, anh vội ném cái gậy 4 chân về phía trước. Con chim bay
vội lên, anh ngã ngồi xuống.
Nhìn lên, Qụa đã bay lên cao, Ốc sên biến mất.
Đúng là Một cố gắng vô vọng.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment