Việt Nam






Wednesday, 5 June 2019

Tài liệu tuyệt mật của CIA về vụ thảm sát Thiên An Môn 1989



Thưa Quý Vị,

Kính chuyễn để xem lại và ghi nhớ cuộc thãm sát tại quảng trường
Thiên An Môn (Hoa Lục) năm 1989 của bạo quyền khát máu Trung cọng:

 Ngày 3/6/1989 và 4/6/1989, tại Thiên An Môn và phố Trường An có 8.726 người
 bị giết;
 Từ ngày 3/6/1989 đến 9/6/1989, vùng ngoại vi Thiên An Môn thuộc nội thành
 Bắc Kinh có 1.728 người bị giết.

Trân trọng
Nguyễn Văn Tần - HTD
06/04/2019


 

************************************

Tài liệu tuyệt mật của CIA về vụ thảm sát Thiên An Môn 1989

Thứ Ba, 01/03/2016 08:01 AM GMT+7
Đội quân tiên phong bị giải thể trong Chương trình Cải cách Quân đội của Đảng Cộng sản Trung Cộng (ĐCSTC) là Quân đoàn 27, sự kiện gây chú ý vì đây là đội quân chính gây ra vụ thảm sát Thiên An Môn ngày 4/6/1989.

Trang tin Next Magazine ở Hồng Kông gần đây đã đăng bài viết tiết lộ thông tin về hồ sơ mật của Nhà Trắng (Mỹ), theo đó tình báo Washington từng thu thập được tài liệu của nội bộ Trung Nam Hải đánh giá về số thương vong trong sự kiện thảm sát Thiên An Môn lên đến 40 nghìn người, trong đó có 10.454 người bị giết.
Thảm sát tại Thiên An Môn ngày 4/6/1989
Thảm sát tại Thiên An Môn ngày 4/6/1989 
Trong cuộc thảm sát này, Quân đoàn 27 là thủ phạm chính. Sau vụ thảm sát, ông Giang Trạch Dân được ông Đặng Tiểu Bình tín nhiệm và cho thay thế ông Triệu Tử Dương. Ông Giang được chọn là vì đã thẳng tay trừng phạt và biết nghe lời lãnh đạo ra tay đàn áp phong trào dân chủ tại Thiên An Môn.

Trong “Nhật ký Lý Bằng” cũng khẳng định, ông Giang là “kẻ lãnh đạo và quyết định” đàn áp tại Quảng trường Thiên An Môn.
Khác biệt về số lượng thương vong trong tài liệu mật

Có nhiều số liệu khác nhau liên quan đến số người thương vong trong sự kiện Thiên An Môn. Theo số liệu của Hội Chữ thập đỏ Trung 
Cộng, số người chết từ 2.600 ~ 3.000 người..

Vào ngày 16/6 năm đó, Tổng Lãnh sự quán Mỹ trú tại Hồng Kông đã chia sẻ một thông tin có được từ tài liệu nội bộ của chính quyền ĐCSTQ, theo số liệu này thì từ ngày 3 – 4/6, tại Thiên An Môn và phố Trường An có 8.726 người bị giết; từ ngày 3 – 9/6, vùng ngoại vi Thiên An Môn thuộc nội thành Bắc Kinh có 1.728 người bị giết.
Vụ thảm sát Thiên An Môn
Vụ thảm sát Thiên An Môn 

Như vậy, tổng số người chết là 10.454 người, còn số người bị thương thì lên đến 28.796 người. Người Mỹ khẳng định, thông tin tình báo của họ đáng tin cậy, cho dù hiện không có cách nào kiểm chứng được thông tin trong tài liệu gốc này.

Theo truyền thông Hồng Kông, tài liệu nội bộ của Trung Nam Hải đánh giá về số thương vong trong sự kiện thảm sát Thiên An Môn và những chi tiết liên quan đến Quân đoàn 27 gây tội ác thảm sát mà người Mỹ thu thập được là chưa từng được biết đến.

Theo Next Magazine, tin tình báo của Mỹ có được qua tài liệu nội bộ của Trung Nam Hải đánh giá về số người thương vong trong sự kiện thảm sát Thiên An Môn lên đến 40 nghìn người, trong đó 10.454 người bị giết.

Chứng cứ này trái ngược hoàn toàn với công bố công khai của chính quyền ĐCSTC với cộng đồng quốc tế rằng “không có người chết trong Sự kiện Thiên An Môn 1989.”

Quân đoàn 27 gây ra vụ thảm sát là đội quân mù chữ


Tối ngày 9/2 năm nay, chương trình “Tin tức Quân sự” của Đài Truyền hình Trung ương Trung 
Cộng đưa tin, Quân đoàn 27 đã từ Thạch Gia Trang chuyển tới Sơn Tây.

Vào tháng 12 năm ngoái, tờ Minh Báo của Hồng Kông đưa tin, Quân đoàn 27 thuộc Quân khu Bắc Kinh bị giải thể, vào tối ngày 29/12 đã chuyển một bộ phận quân đến doanh trại xe tăng tại quận Giao, thuộc Thái Nguyên – Sơn Tây, đổi tên Sư Lục Quân đoàn 27, Tổng bộ trú tại Thạch Gia Trang – Hà Bắc được chuyển đến Ban Lục quân Chiến khu Trung bộ.
Vụ thảm sát Thiên An Môn
Vụ thảm sát Thiên An Môn Next Magazine chia sẻ thông tin theo hồ sơ mật của Washington, Quân đoàn 27 là đội quân chính ra tay thảm sát khiến nhiều người thiệt mạng tại Quảng trường Thiên An Môn ngày 4/6.Vào sáng sớm ngày 4/6, đội quân này mang theo vũ khí tiến vào Quảng trường Thiên An Môn thực hiện cuộc thảm sát, trong những người bị giết hại có cả lính của những đơn vị khác, vì thế mà tại đây còn xảy ra một cuộc chiến trong nội bộ lực lượng quân đội Trung Cộng.Theo lời của gián điệp Mỹ, Quân đoàn 27 là đội quân được tín nhiệm và luôn biết phục tùng, tướng chỉ huy là Yang Jianhua, em trai cựu Chủ tịch nước Dương Thượng Côn, còn Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị khi đó là con của tướng Dương Bạch Băng, còn gọi là Dương Thượng Chính.
Nhưng nhân vật bí ẩn này không thấy có bất cứ tài liệu nào nhắc đến, không thể tìm được tên gốc bằng tiếng Trung Cộng.
Theo thông tin, Quân đoàn 27 là đội quân đặc biệt được tuyển từ những nông dân vùng hẻo lánh, có đến 60% là mù chữ.
Doanh trại Quân đoàn 27 ở Thạch Gia Trang, cách Bắc Kinh khoảng 4 tiếng chạy xe, trước ngày vào thành Bắc Kinh họ được thông báo tới Bắc Kinh để huấn luyện. Trên đường đi vào thành Bắc Kinh, lại được thông báo được cho đi tham quan, ai nấy đều thích thú.
Vụ thảm sát Thiên An Môn
Vụ thảm sát Thiên An Môn 
Vào ngày 20/5, sau khi Bắc Kinh thực thi lệnh giới nghiêm, họ mới biết “có lực lượng làm loạn.” Khi đó tiến vào Bắc Kinh còn có đội quân của Thẩm Dương và Thành Đô, nhưng chỉ có Quân đoàn 27 mang theo vũ khí chiến đấu, bao gồm: xe tăng, xe thiết giáp, sung ống đạn dược…
Hồ sơ nhắc đến vụ thảm sát diễn ra vào sáng ngày 4/6, vụ thảm sát xảy ra tại Lục Bộ Khẩu (Liubukou) ở phía tây Trung Nam Hải. Khi người dân cản trở đường đi của quân nhân, đội quân mù chữ Quân đoàn 27 đã chạy xe tăng lao thẳng vào các quân nhân và người đi đường, những họng súng cũng nhắm thẳng vào người dân khai hỏa.
Quân đoàn 27 đã nhận được mệnh lệnh: “Không được cho bất cứ ai chạy thoát, không được cho bất cứ ai sống sót.” Khi xe bọc thép chạy vào Quảng trường Thiên An Môn đã chuyển sang lao vào các học sinh, sinh viên, phụ nữ và trẻ em, giết đến đâu thì dùng máy ủi gom thi thể đến đó và dùng lửa hỏa thiêu.
Bọn lính man rợ được thông báo có khoảng 1000 học sinh trốn ở gần khách sạn Bắc Kinh, khu đường Chính Nghĩa, khi những học sinh này vừa kéo vào thì bị lính mai phục chờ sẵn và nổ súng càn quét. Ngay cả xe cấp cứu của Quân đoàn 27 đến Thiên An Môn chi viện cũng bị chính những tên đồng đội điên cuồng này xả súng vào.
Gián điệp của Mỹ nằm trong Quân đoàn 27 còn cho biết, bọn chúng ra tay khủng khiếp như thế là hoàn toàn là phục tùng mệnh lệnh của cấp trên.
Nhưng hồ sơ của Nhà Trắng còn kể lại tình hình nội bộ trong quân đội Trung 
Cộng khi đó, ví dụ như một quan chức trong đội quân ở Thẩm Dương sau khi biết tin bạn mình bị Quân đoàn 27 giết hại liền đến trước xe bọc thép của Quân đoàn 27 chửi mắng và lập tức bị một phát súng vào đùi; một quân nhân Thẩm Dương về quê nhà lấy vũ khí rồi trở lại Bắc Kinh liều chết với Quân đoàn 27.
Vụ thảm sát Thiên An Môn
Vụ thảm sát Thiên An Môn 
Quân đội ở Tân Cương, Giang Tây, Sơn Đông cũng đến Bắc Kinh đối đầu với Quân đoàn 27.
Giang Trạch Dân được chọn vì “công lao” tắm máu người dân tại Quảng trường Thiên An Môn
Nhiều người đều biết, ông Giang Trạch Dân được lên nắm quyền lực tối cao sau sự kiện Thiên An Môn. Hồ sơ mật của Nhà Trắng cũng đề cập, Bí thư Thành ủy Thượng Hải đương nhiệm Giang Trạch Dân được xem là kẻ được lợi nhiều nhất nhờ công tắm máu tại Thiên An Môn.
Năm 1989, ông Giang là Bí thư Thành ủy Thượng Hải, vào trung tuần tháng 5/1989 làn sóng dân vận lan tới Thượng Hải, mũi nhọn dân chúng chĩa vào ông ta, thời điểm đó báo Kinh tế Thế giới ở Thượng Hải là tờ báo ủng hộ cải cách, vì đăng bài viết tưởng nhớ ông Hồ Diệu Bang nên đã bị Giang đến chỉnh đốn và bị đình bản.
Sau sự kiện Thiên An Môn, người Mỹ mới biết rằng, khi thực hiện lệnh giới nghiêm vào ngày 20/5 tại Bắc Kinh, ông Giang đã được ông Đặng Tiểu Bình hứa sẽ cho lên thay ông Triệu Tử Dương. Ông Giang được chọn là vì mạnh tay xử lý Báo Kinh tế Thế giới, và hùa theo bài Xã luận 426 trên Nhân dân Nhật báo.
Trong đó, sự kiện của Báo Kinh tế Thế giới là tâm điểm dẫn đến Phong trào Dân chủ Học sinh Sinh viên năm 1989.
Trong “Nhật ký Lý Bằng” viết, trong đêm xảy sự kiện Thiên An Môn, ông Giang Trạch Dân ở ngay gần Thiên An Môn để chỉ huy “chiến trường”.
Cuốn Nhật ký còn chỉ ra, ngày 3/6/1989, ông Đặng Tiểu Bình đã phê chuẩn phương án đàn áp phong trào vào tối hôm đó, ông Giang “trú tại lầu 4 tòa nhà của lực lượng Cảnh vệ, có thể quan sát mọi động thái tại Quảng trường Thiên An Môn qua cửa sổ.”
Giang Trạch Dân bước lên đỉnh quyền lực sau sự kiện Thiên An Môn
Giang Trạch Dân bước lên đỉnh quyền lực sau sự kiện Thiên An Môn 

Tháng 1/2011, nhà đấu tranh nhân quyền Ngụy Kinh Sinh sống lưu vong ở ngoài Trung Cộng Đại Lục đã có bài viết tiết lộ, nhiều người không biết, trước sự kiện Thiên An Môn ngày 4/6/1989, ông Giang Trạch Dân đã được xem như là Tổng Bí thư, vì thế mới có thể vào thành Bắc Kinh chỉ huy cuộc tàn sát. Tội ác của ông Giang trong vụ thảm sát này là rõ như ban ngày
Cùng với việc ông Giang lên nắm quyền, ông Triệu Tử Dương vì phản đối đàn áp phong trào dân chủ Thiên An Môn 1989 nên đã bị mất chức, sau đó bị giam lỏng tại số 6 Hồ Đồng, Phú Cường, Bắc Kinh, đến năm 2005 thì qua đời ở tuổi 85.

Vào năm 2002, khi ông Giang mãn nhiệm kỳ Tổng Bí thư và Chủ tịch nước, ông ta đã đưa ra một số quy định cho các Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, trong đó có quy định là “không được lật lại vụ án tại Quảng trường Thiên An Môn.”
Nguyên nhân của Quy định này là vì chính ông ta là nhân vật chủ mưu và cũng là kẻ giành được lợi ích nhiều nhất.
Nguồn: Petro Times



Thiên An Môn : 30 năm sau, chính quyền Trung Quốc vẫn sợ

Tú AnhĐăng ngày 04-06-2019 Sửa đổi ngày 04-06-2019 14:18
mediaTrên quảng trường Thiên An Môn ngày 16/05/2019.REUTERS/Thomas Peter
Cách nay 30 năm, cuộc biểu tình của sinh viên và công nhân Trung Quốc tại quảng trường Thiên An Môn bị đàn áp đẩm máu. Sự kiện chế độ huy động quân đội nổ súng vào thanh niên là bằng chứng đảng Cộng Sản Trung Quốc cố bám quyền lực bằng mọi giá và không dung thứ hay hoà giải với mọi khuynh hướng cải cách ở trong hay ngoài đảng. Ba mươi năm sau, họ vẫn còn nơm nớp lo sợ.





Kiểm duyệt mạng xã hội, câu lưu các nhà hoạt động nhân quyền, ngăn chận tự do thông tin : chính phủ Trung Quốc áp đặt một bức màn sắt nhân 30 năm vụ đàn áp phong trào dân chủ Thiên An Môn. Tưởng niệm nạn nhân bị quân đội đàn áp đêm mùng 03 rạng sáng mùng 04 tháng sáu năm 1989 là một điều cấm kỵ tại Trung Quốc.
AFP đương cử hai trường hợp cụ thể xảy ra vào sáng nay : một phóng viên của hãng tin Pháp muốn đến quảng trường Thiên An Môn thu hình lễ thượng kỳ mỗi ngày đã bị công an chận lại. Một phóng viên khác thuê phòng khách sạn có cửa sổ nhìn ra quảng trường bị đổi phòng vào phút chót với lý do phải sơn sửa lại.
Ai cũng có thể là kẻ thù
Bầu không khí còn căng thẳng hơn vì năm 2019 không phải chỉ có sự kiện 30 năm Thiên An Môn, mà còn trùng hợp với sinh nhật 70 năm chế độ Cộng sản, trong bối cảnh chiến tranh thương mại với Mỹ. Hàng loạt công dân bị xem là thuộc loại « nhạy cảm » bị đưa ra khỏi thủ đô. Trong số này có luật sư nhân quyền Phố Chí Cường, cựu giáo sư Đinh Từ Lâm, người phụ nữ đứng đầu hiệp hội các bà mẹ mất con trong vụ đàn áp 1989, nhà báo Cao Du, hay ông Bào Đồng, cựu thư ký của cố tổng bí thư Triệu Tử Dương, dù đã 86 tuổi, vẫn bị canh chừng 24 giờ trên 24 giờ.
Tuy huy động mọi biện pháp khống chế toàn diện, chính quyền Trung Quốc vẫn không yên tâm. Các phương tiện truyền thông hoàn toàn im lặng, trừ một bài trên Hoàn Cầu Thời Báo biện minh cho cuộc thảm sát, nhưng bằng tiếng Anh. Còn tuyên bố của bộ trưởng quốc phòng Ngụy Phượng Hoà ở Singapore, cũng để biện minh cho quyết định dùng vũ lực, không được loan tải hay trích dẫn tại Hoa lục.
Trong biến cố lịch sử phong trào Mùa Xuân Bắc Kinh, sinh viên và công nhân Trung Quốc hưởng ứng xu hướng cải cách trong đảng với hai nhân vật biểu tượng là tổng bí thư Hồ Diệu Bang và người kế nhiệm là Triệu Tử Dương. Cuối cùng là Hồ Diệu Bang bị cách chức và chết vì lên cơn đau tim. Triệu Tử Dương sau đó cũng bị phe Lý Bằng và Đặng Tiểu Bình cáo buộc « nhu nhược » và cách chức.
Theo nhận định của Bào Phác, con trai của nhà ly khai Bào Đồng, mà một thời là cánh tay mặt của cố tổng bí thư Triệu Tử Dương, sau cuộc đàn áp đẩm máu và truy bức đó, người dân Hoa lục không còn chấp nhận rủi ro xuống đường đòi dân chủ. Nhưng chế độ vẫn luôn cảm thấy bị đe dọa và không ngừng tăng cường các biện pháp khống chế xã hội.
Cả nước bị theo dõi
Một nhà tranh đấu có kinh nghiệm tù đày cho biết là đảng Cộng Sản tấn công vào bất cứ người nào bị xem là mối đe dọa cho chế độ. Xu hướng này tăng tốc kể từ khi Tập Cận Bình lên nắm quyền. Hơn 200 luật sư và nhà hoạt động bị bắt trong năm 2015 là một bằng chứng.
Nạn nhân được quốc tế biết đến nhiều nhất là Lưu Hiểu Ba, người chủ xướng « Hiến chương 2008 », khôi nguyên Nobel Hoà Bình 2010, chết vì bệnh ung thư gan vào năm 2017, vài ngày sau khi tạm ra khỏi nhà tù.
Biện pháp khống chế mới nhất là thiết lập mạng camera nhận diện và thu âm phát hiện quan điểm « trái luồng ».
Câu hỏi then chốt là chính sách trấn áp từ trong trứng nước có mang lại kết quả tuyệt đối hay không ? Trả lời Le Figaro, một giáo sư đại học Thanh Hoa, nguyên là sinh viên Thiên An Môn, e rằng Tập Cận Bình, với quy chế « hoàng đế mãn đời » sẽ tung ra một cuộc « cách mạng văn hóa » mới, lần này nhằm khống chế thành phần trí thức, học giả.
Trái lại, nhà hoạt động công đoàn Hàn Đông Phương, tị nạn ở Hồng Kông, tỏ ra lạc quan. Sự kiện trong năm 2017, hơn 50 sinh viên ban triết học Mác bị bắt giam vì tội đem « kiến thức » ra giúp công nhân  thành lập công đoàn là dấu hiệu cho thấy thế hệ trẻ ở Hoa lục không phải ai cũng bị khẩu hiệu « làm giàu trước đã » đánh lừa.
---------------------------------------------------------------------------



Giới trẻ Trung Quốc "âm thầm" mơ tự do và dân chủ

Thanh HàĐăng ngày 03-06-2019 Sửa đổi ngày 03-06-2019 16:16
mediaSinh viên Trung Quốc giương biểu ngữ "Trao cho tôi tự do hay giết tôi " trong cuộc biểu tình tại Thiên An Môn, Bắc Kinh, ngày 14/05/1989REUTERS/Dominic Dudouble/File Photo
Đêm mồng 3 rạng sáng ngày 04/06/1989, phong trào dân chủ Mùa Xuân Bắc Kinh bị nhận chìm trong biển máu. 2600 người thiệt mạng theo thẩm định của Chữ Thập Đỏ Trung Quốc. Nhưng với chính quyền Bắc Kinh, số người chết không vượt quá 300. Đâu là sự thật ?




Ba thập niên đã trôi qua, với Bắc Kinh, Thiên An Môn vẫn là một đề tài cấm kỵ. Giới bảo vệ nhân quyền ở Trung Quốc "trải qua một mùa đông băng giá". Thanh niên nước này "im lặng mơ về tự do và dân chủ". Hồ sơ chính của Le Monde và Les Echos cùng trở lại với sự kiện "Thiên An Môn".
Ngược dòng thời gian, Le Monde đưa độc giả trở về với mùa xuân năm 1989 : ngày 15/04/1989 sinh viên Trung Quốc xuống đường sau cái chết đột ngột của cựu tổng bí thư đảng Cộng Sản Trung Quốc Hồ Diệu Bang, biểu tượng của phe cải tổ. Ngày 26 cùng tháng, xã luận của Nhân Dân Nhật Báo – cơ quan ngôn luận của Đảng, lên án một cuộc xuống đường mang tính "phản cách mạng". Theo Le Monde, bài xã luận đó đổ thêm dầu vào lửa. Ngày 13/05/1989, sinh viên tuyệt thực. Một tuần lễ sau chính quyền của Đặng Tiểu Bình ban hành thiết quân luật, triển khai 200.000 lính. Quân đội nhập cuộc, giành lại quyền kiểm soát tình hình. Hậu quả kèm theo là cuộc đàn áp trong đêm mồng 3 rạng sáng mồng 4 tháng 6 năm 1989.
Bắc Kinh : "Thiên An Môn là một sự cố"
Hàng triệu người xuống đường, ít nhất 2.600 người chết, nhưng Bắc Kinh vẫn xem đó chỉ là một "sự cố" trong dòng lịch sử êm ả của đảng Cộng Sản nước này
"30 năm sau Thiên An Môn, bộ máy kềm kẹp của chính quyền không thuyên giảm". Theo thông tín viên báo kinh tế Les Echos tại Bắc Kinh, chính quyền cộng sản Trung Quốc "nỗ lực xóa hết vết tích Thiên An Môn trên các trang mạng internet, trên các mạng xã hội, cấm mọi cuộc tập họp kỷ niệm các nạn nhân Thiên An Môn". Càng gần đến cái ngày nhậy cảm mồng 4 tháng 6, "cỗ máy đàn áp của đảng Cộng Sản Trung Quốc càng lợi hại, nhắm vào từ nhà trí thức đến giới bất đồng chính kiến, từ hiệp hội các Bà Mẹ Thiên An Môn đến gia đình các nạn nhân miệt mài đi tìm sự thật" về chuyện gì đã xảy ra trong đêm mồng 3 rạng sáng mồng 4 tháng 6 năm 1989.
Với chính quyền, phong trào dân chủ Mùa Xuân Bắc Kinh là một "cuộc nổi dậy chống cách mạng".. Như bộ trưởng Quốc Phòng Trung Quốc Ngụy Phượng Hòa vừa trình bày tại diễn đàn an ninh châu Á Shangri-la vừa qua, Thiên An Môn là một "sự cố, một sự rối loạn về mặt chính trị và chính quyền trung ương đã đưa ra những quyết định đúng đắn để điều chỉnh sự rối loạn đó".
"Mùa đông băng giá"
Với các nhà bảo vệ nhân quyền Trung Quốc, "Mùa Xuân Bắc Kinh đã chóng tàn để nhường chỗ cho mùa đông băng giá", như tựa bài báo của Frédéric Lemaitre trên Le Monde. Mùa đông ấy còn trở nên khắc nghiệt hơn nữa kể từ khi ông Tập Cận Bình ngồi vào chiếc ghế lãnh đạo tối cao ở Bắc Kinh. Tháng 07/2015, khoảng 200 luật sư bảo vệ nhân quyền bị bắt trong một chiến dịch quy mô chưa từng thấy. Phần lớn trong số này đã được trả tự do hai năm sau, nhưng bị tước quyền hành nghề.
Dù vậy, từ cột mốc 1989, nhiều nhà trí thức Trung Quốc đã chọn đứng về phía những thành phần thấp cổ bé miệng, những con người bị cỗ máy kinh tế bỏ rơi.
Đành rằng, người ta không còn trông thấy một phong trào phản kháng rầm rộ và quy mô như ở Thiên An Môn năm nào, nhưng ở một mức độ khiêm tốn hơn, vẫn có những tiếng nói lên án những bất công trong xã hội.
Thời gian từ giữa thập niên 1990 cho đến sau Thế Vận Hội Bắc Kinh 2008, được các nhà đấu tranh Trung Quốc đánh giá là "thời gian dễ thở nhất". Để rồi, chính quyền "thắt lại" tất cả dưới thời ông Tập Cận Bình. Bộ máy kềm kẹp và kiểm duyệt của chính quyền len lỏi vào mỗi ngõ ngách trong xã hội, từ các trường đại học đến những hiệp hội bảo vệ nữ quyền ...
Khát vọng tự do và dân chủ của thanh niên
Một tài liệu lưu hành trong nội bộ đảng Cộng Sản Trung Quốc hồi năm 2013 được Le Monde trích dẫn ghi rõ : khái niệm xã hội dân sự là một thứ "công cụ của phương Tây dùng để chống phá Trung Quốc". Hai năm sau, hàng loạt các luật sư, các nhà bảo vệ nhân quyền, bảo vệ môi trường bị tống giam. Năm 2017 giải Nobel Hòa Bình đầu tiên của Trung Quốc, Lưu Hiểu Ba chết trong tù : Bắc Kinh chưa bao giờ tha thứ cho nhà lãnh đạo của phong trào Thiên An Môn này về cái tội soạn thảo Hiến Chương 08 đòi Trung Quốc dân chủ hóa đất nước.
Nhưng trong toàn cảnh đen tối ấy đối với những nhà đấu tranh vì dân chủ Trung Quốc, vẫn có một tia hy vọng. Một nghiên cứu mà theo Le Monde là đáng tin cậy cho thấy giới trẻ tại Trung Quốc vẫn rất quan tâm đến đời sống xã hội chung quanh, đến sự cấp bách bảo vệ môi trường thiên nhiên, đến các vấn đề về giới tính, và thậm chí là cả đến đời sống chính trị tại đất nước rộng lớn này.
Tài liệu nói trên chỉ ra rằng "thanh niên Trung Quốc không lý tưởng hóa mô hình dân chủ, không xem đó là chiếc đũa thần cho phép giải quyết tất cả những khó khăn trong cuộc sống, nhưng ít ra đó là một phương tiện để đem lại những đổi mới trong xã hội, những đổi mới cho đất nước".
Trong bài viết mang tựa đề "Tại Trung Quốc, giới trẻ âm thầm mơ ước tự do", báo Les Echos trích lời một cựu lãnh đạo sinh viên Thiên An Môn, ông Ngô Nhĩ Khai Hy (Wuer Kaixi), người Duy Ngô Nhĩ : "Khát vọng tự do của thanh niên Trung Quốc vẫn nguyên vẹn. Không vì cuộc sống sung túc hơn mà họ quên đi khát vọng dân chủ hay và tự do. Nhưng số này im lặng vì sợ hãi". Về phía chính quyền, cựu lãnh đạo phong trào sinh viên Trung Quốc này cho rằng, "Bắc Kinh liên tục gia tăng đàn áp mà vẫn luôn trong trạng thái lo âu". Les Echos bình luận : cũng vì nỗi ám ảnh đó, mà 30 năm đã trôi qua, Trung Quốc vẫn nỗ lực xóa đi mọi dấu vết trong ký ức tập thể hình ảnh một thanh niên gầy gò, đứng trước họng súng của bốn chiếc chiến xa ngay giữa quảng trường Thiên An Môn.
Đi tìm sự thật đến hơi thở cuối cùng
Cũng Les Echos có bài phóng sự rất cảm động về những Bà Mẹ Thiên An Môn. Frédéric Schaeffer đã tìm đến với một bà mẹ 82 tuổi. Bà đã mất đi đứa con trai duy nhất năm 1989 : 30 năm trước, con trai bà bị bắn một viên đạn vào đầu.
Từ đó đến nay, bà không ngừng đi tìm sự thật. Bà kể lại, khi Đặng Tiểu Bình ban hành thiết quân luật, không một ai tin rằng Quân Đội Giải Phóng Nhân Dân lại chĩa súng bắn vào tuổi trẻ, vào những đứa con của đất nước. Cũng bà mẹ già này kể lại hành trình đầy chông gai của khoảng ba trăm người cùng cảnh ngộ. Với năm tháng, nhóm của những người mẹ khát khao sự thật ấy thưa dần. Riêng bà cụ già tiếp phóng viên báo Les Echos cho biết "đến hơi thở cuối cùng vẫn đi tìm sự thật về cái chết của con trai" bà. Mỗi ngày bà cố gắng tập thể dục, cố giữ gìn sức khỏe, với hy vọng sống được cho đến ngày "sự thật về Thiên An Môn được phơi bày ".
Trung Quốc tấn công Liên Hiệp Quốc
Trong những tuần lễ sau vụ thảm sát Thiên An Môn, cộng đồng quốc tế đồng loạt trừng phạt Bắc Kinh. Nhưng trong ba thập niên qua, nhân quyền không còn là ưu tiên trong mắt của thế giới.
Trong bài viết mang tựa đề "Trung Quốc tấn công Liên Hiệp Quốc" trên Le Monde, các phóng viên của tờ báo chỉ ra rằng, Bắc Kinh không chỉ tìm cách ém nhẹm các cuộc thảo luận về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc mà còn chuyển sang thế tấn công, bằng cách áp đặt một số những "chuẩn mực" của mình với cộng đồng quốc tế. Trung Quốc phần nào thành công trong mục tiêu đó.
Là nước đông dân nhất địa cầu, là cường quốc quân sự, kinh tế đứng thứ hai trên thế giới, Trung Quốc muốn không bao giờ bị chỉ trích vì nhân quyền tại Liên Hiệp Quốc. Hơn thế nữa, phô trương những thành tích kinh tế để bịt miệng những người muốn chỉ trích chính sách nhân quyền của Bắc Kinh. Le Monde tiếc rằng người đầu tiên ở Liên Hiệp Quốc để cho Trung Quốc đạt được mục tiêu đó chính là tổng thư ký Antonio Guterres : tháng Giêng 2017 ông đã trải thảm đỏ đón Tập Cận Bình tại trụ sở Liên Hiệp Quốc. Đơn giản vì vài tháng trước đó, nhờ có tiếng nói của Trung Quốc mà nhà ngoại giao Bồ Đào Nha này được chỉ định để thanh thế nhà ngoại giao Hàn Quốc Ban Ki Moon.
Tháng 06/2018, Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc thông qua dự thảo nghị quyết do Bắc Kinh đề xuất. Tài liệu mang tên "Đóng góp cho phát triển vì lợi ích của tất cả các quyền con người". Một trong những điều khoản được nêu bật trong văn bản quy định, các bên phải "tôn trọng chính sách và những ưu tiên quốc gia". Thuật ngữ ngoại giao dùng để chỉ khái niệm "không can thiệp vào công việc nội bộ" của các nước thành viên. Khái niệm này luôn là một kim chỉ nam trong chính sách đối ngoại của Bắc Kinh.
Chưa hết, vẫn theo Le Monde, để chuẩn bị cho cuộc họp định kỳ về nhân quyền của Liên Hiệp Quốc năm 2019, Bắc Kinh đã sách nhiễu Hội Đồng Nhân Quyền để biết xem liệu các nhà bất đồng chính kiến Trung Quốc bị Bắc Kinh đưa vào "danh sách khủng bố" có được mời đến Genève lần này hay không.
Tháng 10/2018 nhiều tổ chức phi chính phủ đã bất ngờ khám phá ra rằng, những báo cáo về tình trạng nhân quyền tại Trung Quốc đã bị "rút khỏi" trang mạng internet của Hội Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc. Vài tuần lễ sau, một phiên bản "gọn gàng hơn" và đương nhiên là ít khắt khe với Bắc Kinh hơn, đã được đăng lại trên trang này !
***************************************************************************
-----Original Message-----
From: 'Andy Van'
To: Andy Van <>
Sent: Tue, 4 Jun 2019 16:09
Subject: Cuộc thảm sát trên quảng trường Thiên An Môn năm 1989 - Bao giờ thì đến Vietnam hỡi cụ Tập?

Andy Van 



See the source image
Çok acı...
Một khinh khí cầu khổng lồ có hình chiếc xe tăng Trung Cọng và “Tank Man” tại Quảng trường Tự do, ở Đài Bắc, vào tháng 5,2019

china news GIF by HuffPost

china history GIF by Timeline

Quảng trưỠng Thiên An Môn vào ngày 6/6 năm 1989
Flag of the People's Republic of China.svg Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 6/6 năm 1989 sau cuộc thảm sát

Thảm sát Lục Tứ tại quảng trường Thiên An Môn Trung Cọng là một “bí mật” được Đảng Cộng sản Trung Cọng bưng bít và che đậy suốt chiều dài lịch sử của nó. 
Hôm nay vừa tròn 30 năm (4/6/1989 – 4/6/2019) thế giới lại nhắc đến như một lời nhắc nhở về lòng quả cảm của một thế hệ đã dám nói lên tiếng nói tự do.
04 Jun 2019
Các sinh viên vì dân chủ năm 1989 không ngờ họ sẽ bị chính quyền đáp trả bằng súng ống và xe tăng (Ảnh: AP)

china news GIF by HuffPost

Ngày 4/6 cách đây 30 năm, Đảng Cộng Sản Trung Cọng (ĐCSTC) đã dùng thiết quân luật, ra lệnh cho quân đội tàn sát sinh viên, trí thức và dân thường nhằm xoá sổ mong ước của nhân dân về việc mở rộng tự do, dân chủ.
Những người biểu tình đa số là các sinh viên đại học ở Bắc Kinh, sau đó các giảng viên đại học, các phóng viên của các tờ báo cũng xuống đường ủng hộ tinh thần sinh viên.
Đảng Cộng sản Trung Cọng đã ra lệnh cho quân đội cùng xe thiết giáp và súng đạn tiến vào Quảng trường Thiên An Môn, nã súng vào những người biểu tình và nghiền nát nhiều người bằng bánh xe tăng bắn.
Dưới đây là những bức ảnh tiêu biểu ghi lại diễn biến cuộc Thảm sát Thiên An Môn 1989, sự kiện mà hàng năm thế giới đều tưởng nhớ nhưng nhiều người Trung Cọng ngày nay không biết đến.

Một người đàn ông Trung Cọng một mình đứng chặn dòng xe tăng đang đi về hướng đông trên Đại lộ Cangan của Bắc Kinh tại Quảng trường Thiên An Môn, vào ngày 5/6/1989. Bức ảnh sau này trở thành biểu tượng khi nói về Thảm sát Thiên An Môn và mọi người gọi ông là “Tank Man”.

(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Một sinh viên giơ tấm biểu ngữ có chữ “Liberty – Tự do” trong đám đông khoảng 200.000 người hô vang, tiến vào Quảng trường Thiên An Môn, vào ngày 22/4/1989 tại Bắc Kinh. 
Phong trào biểu tình Thiên An Môn bắt nguồn từ việc tổ chức kỷ niệm lễ tang của cựu lãnh đạo ĐCSTC và nhà cải cách Hồ Diệu Bang. Ông Hồ Diệu Bang mất vào tháng 4 – 
sự kiện được xem là chất xúc tác gây ra làn sóng biểu tình ủng hộ dân chủ chưa từng có.

Thiên An Môn
Sinh viên cầm tấm biểu ngữ với khẩu hiệu trong đám đông khoảng 200.000 người, đổ vào Quảng trường Thiên An Môn ngày 22/4/1989 tại Bắc Kinh. (Ảnh: Catherine Henriette/AFP)

Hàng ngàn sinh viên từ các trường cao đẳng và đại học địa phương diễn hành đến Quảng trường Thiên An Môn, Bắc Kinh, vào ngày 4/5/1989, để biểu lộ mong muốn chính phủ cải cách.

Các sinh viên từ Đại học Bắc Kinh tổ chức một cuộc biểu tình khổng lồ ở Quảng trường Thiên An Môn khi họ bắt đầu tuyệt thực để kêu gọi dân chủ vào ngày 18/5/1989.

thiên an môn
Sinh viên ngồi trật tự trong Quảng trường Thiên An Môn. (Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một sinh viên Đại học Bắc Kinh được sinh viên trường y cấp cứu ở Quảng trường Thiên An Môn, vào ngày 17/5/1989, ngày thứ 4 trong cuộc tuyệt thực vì dân chủ.

thiên an môn
(Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami).

Một chiếc xe tải gần như bị đám đông chôn vùi, khi nó tiến vào cùng hàng ngàn người đang tập trung tại Quảng trường Thiên An Môn trong một cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ, vào ngày 17/5/1989.

thiên an môn
Các sinh viên chiếm lĩnh một chiếc xe tải. (Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami).

Các thanh niên Bắc Kinh ca hát khi họ lái xe đến Quảng trường Thiên An Môn để hỗ trợ tinh thần cho các sinh viên đại học, vào ngày 19/5/1989.

(Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami).

Những người biểu tình được những người ngoài cuộc cổ vũ nồng nhiệt khi họ đến Quảng trường Thiên An Môn để thể hiện sự ủng hộ cho cuộc tuyệt thực của sinh viên, vào ngày 18/5/1989.

Người trên xe và người bên lề đường đều rất vui vẻ hân hoan. (Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami).

Cảnh sát Bắc Kinh diễn hành qua Quảng trường Thiên An Môn mang theo các biểu ngữ ủng hộ các sinh viên đại học biểu tình, vào ngày 19/5/1989. 
Các sinh viên đang trải qua ngày thứ 6 của cuộc tuyệt thực nhằm kêu gọi cải cách chính trị.

Giữa sinh viên và công an Trung Cọng không có sự đối kháng. (Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami).

Những sinh viên biểu tình ủng hộ dân chủ giơ hai ngón tay mang ý nghĩa chiến thắng khi họ chặn thành công một chiếc xe tải quân sự chở đầy binh lính trên đường đến Quảng trường Thiên An Môn 
vào ngày mà Thủ tướng Lý Bằng tuyên bố thiết quân luật, ngày 20/5/1989.

thiên an môn
(Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một người mẹ bế con trai mình, giới thiệu với một người lính trên một chiếc xe tải quân đội, cách quảng trường Thiên An Môn 8 km về phía tây, vào ngày 20/5/1989. Người dân Bắc Kinh đã bao vây và ngăn chặn lực lượng quân đội.

Cả 4 người: cha mẹ, cậu bé và sỹ quan Trung Cọng đều cười tươi và vui vẻ, như thể đó không phải là cuộc biểu tình, dù hôm đó là ngày ĐCSTC tuyên bố thiết quân luật. (Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami).

Một máy bay trực thăng quân sự rải tờ rơi trên Quảng trường Thiên An Môn, trong đó tuyên bố rằng những người biểu tình nên rời khỏi Quảng trường càng sớm càng tốt, vào ngày 22/5/1989.

thiên an môn
(Ảnh: Reuters/Shunsuke Akatsuka)

Các công nhân cố gắng phủ bức chân dung của Mao Trạch Đông tại Quảng trường Thiên An Môn sau khi nó bị ném sơn, vào ngày 23/5/1989.

(Ảnh: Reuters/Ed Nachtrieb).

Sinh viên Đại học Bắc Kinh lắng nghe một thanh niên trình bày chi tiết kế hoạch cho cuộc biểu tình ở Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 28/5/1989.

(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Một sinh viên học viện nghệ thuật đắp thạch cao lên cổ của “Nữ thần Dân chủ”, một bức tượng cao 10 mét được dựng ở Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 30/5/1989, 
bức tượng được khánh thành phía trước Đại lễ đường Nhân dân (phải) và tượng đài Anh hùng Nhân dân (giữa) để cổ vũ cho phong trào ủng hộ dân chủ ở Trung Cọng.

Các sinh viên nghệ thuật tạo ra bức tượng đã tuyên bố: “Hôm nay, tại Quảng trường Nhân dân, Nữ thần nhân dân đứng cao và tuyên bố với toàn thế giới: 
Một ý thức về dân chủ đã thức tỉnh trong nhân dân Trung Hoa! Thời đại mới đã bắt đầu!”.

thiên an môn
(Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một cảnh sát mặc thường phục nói với các sinh viên biểu tình trước trụ sở cảnh sát Bắc Kinh rằng các hoạt động của họ vi phạm luật thiết quân luật, vào ngày 30/5/1989, tại Bắc Kinh.

thiên an môn
Cảnh sát mặc thường phục (mặc áo trắng) đang nói chuyện với các sinh viên, ông cho rằng họ đang vi phạm pháp luật. (Ảnh: AP Photo/Mark Avery).

Đám đông tập hợp các bản tin của tờ Nhân dân Nhật báo họ đốt bỏ các bài báo ngay trước văn phòng của tờ báo này nhằm phản đối các bài viết chống lại cuộc biểu tình của sinh viên, ảnh chụp hôm 2/6/1989.

Bài xã luận có tên: ““Giương cao tấm gương phản đối bạo loạn”. Cáo buộc những người biểu tình chống đối ĐCSTC. (Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

See the source image

Một công dân cao tuổi nói lên quan điểm của bà về dân chủ trong một cuộc thảo luận với các sinh viên, vào ngày 31/5/1989 tại Quảng trường Thiên An Môn.

thiên an môn
(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Một sinh viên bất đồng chính kiến yêu cầu những người lính trở về nhà khi đám đông tràn vào trung tâm Bắc Kinh, vào ngày 3/6/1989.

(Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một phụ nữ trẻ bị kẹt giữa thường dân và binh lính Trung Cọng, những người đã cố gắng loại bỏ cô ra khỏi đám đông gần Đại lễ đường Nhân dân ở Bắc Kinh, vào ngày 3/6/1989.

thiên an môn
(Ảnh” AP Photo/Jeff Widener).

Những người biểu tình ủng hộ dân chủ vòng tay nhau để kìm hãm đám đông giận dữ, ngăn họ đuổi theo một nhóm binh sĩ rút lui gần Đại lễ đường Nhân dân, vào ngày 3/6/1989 tại Bắc Kinh.
Những người biểu tình đã giận dữ khi ĐCSTC tấn công sinh viên và người dân bằng hơi cay và dùi cui trước đó. Những người phía sau đứng trên xe buýt được sử dụng như một vật cản đường.

thiên an môn
(Ảnh: AP Photo/Mark Avary).

Những người lính kiệt sức, bị những người biểu tình ở trung tâm Bắc Kinh xô đẩy, vào ngày 3/6/1989. 

(Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một đám đông khổng lồ tập trung tại một ngã tư Bắc Kinh, nơi người dân đã sử dụng xe buýt làm vật cản đường để ngăn quân đội tiến về Quảng trường Thiên An Môn trong bức ảnh ngày 3/6/1989.

(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Các binh sĩ Quân đội Giải phóng Nhân dân nhảy qua một hàng rào trên Quảng trường Thiên An Môn vào ngày 4/6/1989, trong các cuộc đụng độ nặng nề với người dân và các sinh viên, 
họ nhận được lệnh dọn sạch quảng trường trước 6 giờ sáng, không có trường hợp ngoại lệ.

(Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một chiếc xe bọc thép bốc cháy sau khi các sinh viên đốt nó gần Quảng trường Thiên An Môn, ngày 4/6/1989.

(Ảnh: Tommy Cheng/AFP/Getty Images).

Thi thể người dân chết nằm giữa những chiếc xe đạp bị nghiền nát gần Quảng trường Thiên An Môn của Bắc Kinh, vào ngày 4/6/1989.

(Ảnh: AP Photo).

Một cô gái bị thương trong cuộc đụng độ giữa quân đội và các sinh viên gần Quảng trường Thiên An Môn được các nam sinh viên đưa đi bằng xe kéo, vào ngày 4/6/1989.

(Ảnh: Manuel Ceneta/AFP/Getty Images).

Một tài xế xe tăng bị bắt, được các sinh viên giúp đỡ bảo vệ an toàn khi đám đông đánh đập ông, vào ngày 4/6/1989, tại Quảng trường Thiên An Môn.

thiên an môn
(Ảnh: Reuters).

Thường dân cầm đá tự vệ khi họ đứng trên một chiếc xe bọc thép của chính phủ gần Đại lộ Trường An ở Bắc Kinh, đầu ngày 4/6/1989. 
Bạo lực leo thang giữa những người biểu tình ủng hộ dân chủ và quân đội Trung Cọng, khiến hàng trăm người chết trong một đêm.

(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Một nhà báo nước ngoài hiện vẫn chưa xác định của tờ báo nào (thứ 2 từ phải sang) được mang đi khỏi cuộc đụng độ giữa quân đội và sinh viên gần Quảng trường Thiên An Môn, vào ngày 4/6/1989.

thiên an môn
(Ảnh: Tommy Cheng/AFP/Getty Images).

Một người lái xe kéo đạp thật nhanh để đưa những người bị thương đến bệnh viện gần đó, với sự giúp đỡ của những người ngoài cuộc, vào ngày 4/6/1989. 
Quân đội Trung Cọng lại bắn hàng trăm phát đạn vào đám đông giận dữ tập trung bên ngoài Quảng trường Thiên An Môn vào buổi trưa..

thiên an môn
(Ảnh: AP Photo/Liu Heung Shing).

Một người đàn ông bị còng tay và bị lính Trung Cọng dắt đi trên một con phố ở Bắc Kinh, vào tháng 6/1989. Cảnh sát và binh lính bắt đầu tìm kiếm những người liên quan đến các cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ vào tháng 4.

thiên an môn
(Ảnh: Manuel Ceneta/AFP/Getty Images).

Ba người đàn ông đang chạy trốn, trong khi phía tay trái là Tank Man đang đứng chặn dòng xe tăng tiến vào Quảng trường Thiên An Môn, vào ngày 5/6/1989.

Một góc chụp khác của Tank Man. (Ảnh: AP Photo/Terril Jones).

Tank Man đứng trước dòng xe tăng ĐCSTC vào ngày 5/6/1989, bức ảnh được chụp trong cuộc nổi dậy của Quảng trường Thiên An Môn. 

tank man
(Ảnh: Reuters/ Arthur Tsang).
See the source image
Một đám đông ở Bắc Kinh đứng nép sang một bên để một đoàn khách du lịch nước ngoài nhìn thấy xác chết của nạn nhân trong đêm bạo lực đầu tiên 
khi quân đội Giải phóng Nhân dân xả súng tại Quảng trường Thiên An Môn nhằm đập tan cuộc biểu tình ủng hộ dân chủ, vào sáng thứ hai, ngày 5/6/1989.

(Ảnh: AP Photo/Mark Avery).

Xe tải chở binh lính Trung Cọng xuống Đại lộ Trường An ở Bắc Kinh, vào ngày 5/6/1989, một ngày sau khi cuộc đụng độ giữa quân đội ĐCSTQ và những người biểu tình ủng hộ dân chủ khiến hàng nghìn người chết.

(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Những người Bắc Kinh bỏ chạy khi một người lính đe dọa họ bằng súng vào ngày 5/6/1989. Xe tăng đóng quân tại các giao lộ quan trọng của Bắc Kinh bên cạnh khu vực ngoại giao.

(Ảnh: Catherine Henriette/AFP/Getty Images).

Một cư dân Bắc Kinh ở phía tây quảng trường Thiên An Môn trên tay cầm viên đạn của khẩu súng trường tự động do quân đội bắn đi qua cửa sổ căn hộ của anh ở trung tâm Bắc Kinh.

(Ảnh: Manuel Ceneta/AFP/Getty Images).

Người dân trên đại lộ Trường An ở Bắc Kinh ngày 5/6/1989 giơ một bức ảnh chụp các nạn nhân bị giết hại.

(Ảnh: AP Photo/Jeff Widener).

Một đôi vợ chồng ngồi trên một chiếc xe đạp bên dưới đường hầm khi xe tăng đang dàn trận phía trên đầu họ ở phía đông Bắc Kinh, vào ngày 5/6/1989.

thiên an môn
(Ảnh: AP Photo/Liu Heung Shing).

Người dân Bắc Kinh kiểm tra bên trong của hơn 20 xe bọc thép bị người biểu tình đốt cháy để ngăn chặn quân đội tiến vào Quảng trường Thiên An Môn, ngày 4/6/1989.

(Ảnh: Manuel Ceneta/AFP/Getty Images).

Một dãy xe tăng và quân đội Trung Cọng bên cạnh những người đi xe đạp gần Quảng trường Thiên An Môn, vào ngày 13/6/1989, tại Bắc Kinh.

(Ảnh: AP Photo/Sadayuki Mikami)..
Cuộc biểu tình ôn hòa, thể hiện chính kiến của sinh viên đã biến thành thảm sát đẫm máu – câu chuyện đã diễn ra được 30 năm.

30 năm sau khi chính quyền Bắc Kinh đưa xe tăng và binh sĩ tới tấn công các cuộc biểu tình của sinh viên vào ngày 4/6/1989, 
Trung Cọng vẫn cấm công chúng kỷ niệm sự kiện này ở đại lục, cũng như không công bố con số thương vong chính thức.
Theo một số nguồn thông tin, hàng ngàn sinh viên đã bị sát hại tại đây.
Dưới đây là một số hình ảnh đau lòng cho thấy một cuộc biểu tình ôn hòa đã trở thành một sự kiện đẫm máu như thế nào:

Các sinh viên tập trung trên quảng trường Thiên An Môn để thể hiện chính kiến và phản đối nạn tham nhũng, độc đoán của chính quyền Trung Cọng, ngày 4/5/1989. (Ảnh: Peter Turnley / Getty Images)

Sinh viên tranh thủ thời gian đọc sách cùng nhau trong khi biểu tình. (Ảnh: David Turnley / Getty Images)

Sinh viên giơ cao các biểu ngữ như “Tất cả quyền lực thuộc về nhân dân” trên đường phố, gần quảng trường Thiên An Môn, ngày 25/5/1989. (Ảnh: Catherine Henriette / AFP / Getty Images)

Vương Đan đang nêu lên nguyện vọng của sinh viên trước báo giới tại Thiên An Môn. (Ảnh: Peter Charlesworth / Getty Images)

Sau khi chính quyền huy động 22 sư đoàn với xe tăng và đại bác, tổng cộng 180.000 quân tiến vào thủ đô, các sinh viên đã tuyệt thực để phản đối. 
Các sinh viên y khoa đang chăm sóc cho các sinh viên tuyệt thực trong nhiều ngày. (Ảnh: Peter Turnley / Getty Images)

Một sinh viên mệt mỏi cầu xin những binh lính không đàn áp những người biểu tình. (Ảnh: Peter Turnley / Getty Images)

Sau khi chính quyền Trung Cọng tuyên bố thiết quân luật, các sinh viên và hàng ngàn người dân Bắc Kinh đổ ra đường để thuyết phục binh sỹ không tiến vào Thiên An Môn. 
Họ cung cấp thực phẩm cho binh sỹ. (Ảnh: Peter Turnley / Getty Images)

Các sinh viên ngồi đối diện ôn hòa với các binh lính trên quảng trường Thiên An Môn. (Ảnh: Catherine Henriette / AFP / Getty Images)

Binh lính Trung Cọng được lệnh trấn áp các sinh viên biểu tình ôn hòa trong đêm 3/6/1989. (Ảnh: Thomas Cheng / AFP / Getty Images)

Những người lính này được thông báo rằng Bắc Kinh có một cuộc bạo động, nhiều người lính đã bị bắt cóc và giết chết. Quảng trường Thiên An Môn hiện đang bị chiếm giữ bởi những kẻ bạo loạn và cần phải bị tiêu diệt.
Sau này những người lính mới hiểu rằng đấy chỉ là thông tin bịa đặt, nhiều người vì điều này mà cho đến ngày nay vẫn còn bị dằn vặt trong nước mắt.

Sinh viên cố gắng đốt một xe tăng để chặn hàng trăm xe tăng khác tiến vào quảng trường Thiên An Môn. (Ảnh: Thomas Cheng / AFP / Getty Images)

Tiếng súng nổ… Nhiều người trúng đạn đổ vật xuống trong vũng máu, tiếng xe tăng gầm lên san bằng tất cả. Quảng trường Thiên An Môn ngập trong máu, hàng ngàn sinh viên đã bị giết hại.

Máu đổ ở Thiên An Môn. (Ảnh: David Turnley / Getty Images)

Chủ nhật lúc 1 giờ sáng ngày 4/6/1989, quân đội được trang bị súng AK 47 cùng xe tải và xe tăng xông vào quảng trường Thiên An Môn từ mọi hướng. 
Những người lính đã bị lừa dối rằng, sinh viên trong quảng trường là bè lũ phản động, chống đối Đảng cần phải bị tiêu diệt.

Một người biểu tình cố chặn đường xe tăng rút lui khỏi quảng trường, ngày 5/6/1989. (Ảnh: Bettmann Archive)

Một bà mẹ đau khổ khi nghe tin con trai đã bị sát hại tại Thiên An Môn. (Ảnh: David Turnley / Getty Images)

Những chiếc xe đạp của sinh viên bị xe tăng cán phẳng lì trên quảng trường. (Ảnh: Peter Charlesworth / Getty Images)

Bên ngoài đại lộ Changan, gần quảng trường Thiên An Môn. (Ảnh: Peter Charlesworth / Getty Images)

Còn nhiều hình ảnh thương tâm khác đã được đăng tải tại đây.

2
3
4
5

Một mệnh lệnh của Đặng Tiểu Bình vào ngày 2/6/1989: “Tôi đề nghị để cho quân đội khẩn cấp thực hiện kế hoạch giải tỏa quảng trường vào tối nay và kết thúc trong vòng hai ngày.”, 
đã biến Thiên An Môn thành quảng trường đẫm máu.
Không dừng tại đó, sự kiện Thiên An Môn còn mở đầu cho sự thăng tiến của Giang Trạch Dân, trở thành Chủ tịch Trung Cọng, thay thế Đặng Tiểu Bình. 
Thậm chí trước khi cuộc thảm sát diễn ra, Giang đã trao một bức thư mật cho Đặng Tiểu Bình, đề xuất rằng phải có “các biện pháp kiên quyết” đối với sinh viên; nếu không “cả đất nước và Đảng sẽ bị khuất phục”.

Và 10 năm sau, tại Trung Cọng lại xảy ra một sự kiện còn đẫm máu hơn: đàn áp Pháp Luân Công – những người rèn luyện Tâm và Thân theo Chân – Thiện – Nhẫn. 
Sự kiện này không chỉ trong một đêm mà đã kéo dài suốt 2 thap nien qua.

Diễn biến cuộc thảm sát trên quảng trường Thiên An Môn năm 1989

 
Vương Đan đang nêu lên nguyện vọng của sinh viên. Ảnh: GEO Epoche.

Dù sự kiện thảm sát trên quảng trường Thiên An Môn được cả thế giới biết đến, nhưng suốt 30 năm qua Đảng Cộng sản Trung Cọng (ĐCSTC) vẫn luôn phủ nhận cuộc đàn áp này.
30 năm trước vào ngày 4/6/1989, hàng ngàn sinh viên đã bị giết chết một cách man rợ tại quảng trường Thiên An Môn bởi quân đội của ĐCSTC bằng súng và bánh xe tăng …

Bối cảnh

Năm 1989, kinh tế Trung Cọng gặp khó khăn, lạm phát tăng cao, người dân đói khổ trong khi tham nhũng tràn lan trong hàng ngũ các quan chức ĐCS Trung Cọng. 
ĐCSTC vẫn luôn đánh bóng mình với ngôn từ “Đảng là quang vinh vĩ đại”, là “không bao giờ sai” và dập tắt tất cả các tiếng nói hay nguyện vọng của giới trí thức và sinh viên thời bấy giờ. 
Điều này gây ra nhiều bất bình trong dân chúng.

Do đó vào tháng 4/1989, khi cố Tổng Bí thư Hồ Diệu Bang qua đời, người dân Trung Cọng xuống đường dự lễ tang và thương tiếc cho một người luôn có xu hướng cải cách, 
đồng thời cũng biểu tình phản đối nạn tham nhũng và độc đoán không dân chủ của chính quyền.

Diễn biến cuộc biểu tình

Cuộc biểu tình kéo dài khiến Bắc Kinh lúng túng, nhiều đảng viên cấp cao lại tỏ vẻ ủng hộ, thậm chí yểm trợ cho người dân biểu tình.

Lễ tang Hồ Diệu Bang đã biến thành cuộc biểu tình phản đối tham nhũng, yêu câu dân chủ. Ảnh: GEO Epoche
Lễ tang Hồ Diệu Bang đã biến thành cuộc biểu tình phản đối tham nhũng, yêu cầu dân chủ. Ảnh: GEO Epoche

Sinh viên của Đại học Bắc Kinh đã thành lập “Liên hiệp Sinh viên Thống nhất”, với 7 lãnh đạo trẻ tuổi, trong đó có Vương Đan là một sinh viên khoa Sử 20 tuổi.

VÆ°Æ¡ng Ä an Ä‘ang nêu lên nguyện vá» ng của sinh viên. Ảnh: GEO Epoche.
Vương Đan đang nêu lên nguyện vọng của sinh viên. Ảnh: GEO Epoche.

Ngày 22/4/1989, ngày diễn ra tang lễ của ông Hồ Diệu Bang. Khi bình minh chưa ló dạng, hơn 80.000 sinh viên của 20 trường đại học diễn hành tiến đến quảng trường Thiên An Môn.

Trong khi chỉ vì muốn đề xuất chính kiến của mình mà sinh viên bị tờ “Nhân dân Nhật báo” quy kết cho là các phần tử “bạo loạn”, “phản động” và “làm chính trị”. 
Sinh viên bỗng chốc trở thành tội phạm của quốc gia, thành những phần tử đối nghịch với Đảng.

Ngày 27/4/1989, đoàn người biểu tình kéo nhau đi khắp thành phố Bắc Kinh, giương cao những tấm biểu ngữ và hô vang “tự do dân chủ muôn năm.” 
Hàng trăm ngàn người đứng ngoài cũng cổ vũ và hô to theo đoàn người biểu tình, trong đó có nhiều người còn cẩn thận nhắc nhở cảnh sát đừng đánh sinh viên.

Sau cuộc diễn hành, họ tụ tập về quảng trường Thiên An Môn, lúc này con số đã lên đến 150.000 người.

Ngủ qua đêm tại Thiên An Môn, biểu tình kéo dài khiến lãnh đạo sinh viên gặp khó khăn trong việc cung cấp thức ăn nước uống, và điỠu kiện sinh hoạt.  Ảnh: GEO Epoche
Ngủ qua đêm tại Thiên An Môn, biểu tình kéo dài khiến lãnh đạo sinh viên gặp khó khăn trong việc cung cấp thức ăn nước uống, và điều kiện sinh hoạt.  Ảnh: GEO Epoche

Nội bộ ĐCSTC chia làm 2 phe rõ rệt, một phe theo Tổng Bí thư Triệu Tử Dương muốn thương lượng với sinh viên, và một phe theo Thủ tướng Lý Bằng muốn dập tắt cuộc biểu tình nhưng chưa tìm được biện pháp mạnh nào.

Ngày 4/5/1989 là ngày kỷ niệm phong trào ngũ tứ (biểu tình phản đối việc giao tỉnh Sơn Đông cho Nhật Bản), có đến nửa triệu người tập trung ở quảng trường Thiên An Môn tưởng niệm cuộc biểu tình này.

Ngày 17/5/1989, một triệu người đổ về Thiên An Môn bằng các phương tiện khác nhau, bao gồm sinh viên, công nhân, trí thức, nhân viên nhà nước, nhà báo của tờ “Nhân dân Nhật báo”, 
đài truyền hình nhà nước và cả những cảnh sát trẻ tuổi … Họ giơ cao biểu ngữ “Đặng, anh già rồi” hay ”Giá cả tăng, lương teo lại.”

Trong khi ông Triệu Tử Dương hoàn toàn không có ý định đàn áp sinh viên thì các vị lãnh đạo lão thành lại muốn tiến hành đàn áp. 
Ông Đặng Tiểu Bình nói “Chúng ta sẽ giết 200 nghìn người để đổi lấy 20 năm ổn định”
Ý tưởng của ông Đặng Tiểu Bình phù hợp với mục đích căn bản của ĐCSTC là nắm quyền cai trị độc tài, vì vậy nó đã được ĐCSTC chấp thuận.

Ông Triệu Tử Dương muốn đàm phán với sinh viên và không đồng ý tiến hành đàn áp. Điều này không phù hợp với mục đích của Đảng. 
Do đó, ông bị cách chức, cách ly và bị giam lỏng tại gia cho đến ngày qua đời.

Biểu tình khắp Bắc Kinh. Ảnh: GEO Epoche
Biểu tình khắp Bắc Kinh. Ảnh: GEO Epoche

Diễn biến cuộc thảm sát

Ngày 20/5/1989, Thủ tướng Lý Bằng huy động 22 sư đoàn với xe tăng và đại bác, tổng cộng 180.000 quân tiến vào thủ đô.

Các sinh viên trong doanh trại chỉ huy cuộc biểu tình tuyệt thực phân phát một tờ truyền đơn mà trong đó họ yêu cầu “chống lại cuộc tiến quân của quân đội”. 
Hơn 270 chiếc xe buýt được đẩy ra ngã tư và xì hơi lốp để làm chướng ngại vật.

Ä á»ƒ chặn quân Ä‘á»™i lại, tài xế xe buýt để xe của há»  nằm ngang qua trên các đại lá»™ của Bắc Kinh và xì lốp xe. Ảnh: GEO Epoche
Để chặn quân đội lại, tài xế xe buýt để xe của họ nằm ngang qua trên các đại lộ của Bắc Kinh và xì lốp xe. Ảnh: GEO Epoche

Đến lúc này vẫn còn 500 ngàn người tại Thiên An Môn, sinh viên vẫn đang kiểm soát quảng trường này.

Ngày 29/5/1989, cuộc biểu tình kéo dài làm nhiều sinh viên kiệt sức, không khí cuộc biểu tình đã giảm hẳn xuống. 
Nhiều sinh viên tin rằng mình đã chuyển tải được thông điệp đến các lãnh đạo Đảng và người dân toàn xã hội rồi.

Trong lúc tinh thần của sinh viên đang chùng xuống, thì lúc 22 giờ 30, sinh viên của Học viện Nghệ thuật Trung ương đẩy “Nữ thần tự do” ra Thiên An Môn. 
Đây là một bức tượng cao 10m bằng thạch cao được tạc theo bức tượng Nữ thần Tự do ở New York. 
Bức tượng được khai mạc vào sáng hôm sau và được đặt bên cạnh đài kỷ niệm của những người anh hùng. Điều này khiến cho tinh thần sinh viên phấn chấn hơn lên.

Thiên An Môn ngày 30 tháng 5 sinh viên Ä‘Æ°a tượng nữ thần tá»± do cao 10m. Ä á»‘i vá»›i nhiá» u ngÆ°á» i hiện giá»  đã kiệt sức thì đấy là má»™t biểu tượng má»›i của hy vá» ng – thế nhÆ°ng đối vá»›i giá»›i lãnh đạo nhà nÆ°á»›c thì đấy là má»™t sá»± khiêu khích ngay giữa Bắc Kinh. Ảnh: GEO Epoche.
Thiên An Môn ngày 30 tháng 5 sinh viên đưa tượng nữ thần tự do cao 10m. Đối với nhiều người hiện giờ đã kiệt sức thì đấy là một biểu tượng mới của hy vọng – thế nhưng đối với giới lãnh đạo nhà nước thì đấy là một sự khiêu khích ngay giữa Bắc Kinh. Ảnh: GEO Epoche.

Ngày 2/6/1989, ông Đặng Tiểu Bình nói, “Tôi đề nghị để cho quân đội khẩn cấp thực hiện kế hoạch giải tỏa quảng trường vào tối nay và kết thúc trong vòng hai ngày.”

0 giờ ngày 3/6/1989, quân đội đang đóng ở ngoại ô được lệnh tiến vào thành phố. Những người lính này được thông báo rằng Bắc Kinh có một cuộc bạo động, nhiều người lính đã bị bắt cóc và giết chết. Quảng trường Thiên An Môn hiện đang bị chiếm giữ bởi những kẻ bạo loạn phản cách mạng và cần phải bị tiêu diệt.

Sau này những người lính mới hiểu rằng đấy chỉ là thông tin bịa đặt, nhiều người vì điều này mà cho đến ngày nay vẫn còn bị dằn vặt trong nước mắt.

Nhiệm vụ kiểm soát Thiên An Môn được giao cho sư đoàn 112 và 113, sư đoàn xe tăng số 6 của quân đoàn 38.

Quân lính mặc thường phục giả dạng người dân để dọn dẹp các chướng ngại trên đường phố cho xe quân sự và xe tăng tiến vào.

1 giờ sáng, sinh viên nhận được tin quân đội đang tiến vào, thông tin được loan báo nhanh chóng đến quảng trường Thiên An Môn và các trường đại học, nhiều người đã tụ tập tại các ngã tư đường để cản xe quân đội.

18h30 chính quyền thành phố Bắc Kinh ra thông báo:  “Đừng ra đường phố và đến Thiên An Môn. Tất cả các công nhân phải ở lại nơi làm việc và tất cả các công dân phải ở trong nhà để bảo vệ cho tính mạng của mình.”.

21 giờ 00, nhiều sinh viên và người dân đã trở về nhà sau những lời cảnh báo, một số khác kéo đến các khu phố ngoại thành để chặn đường quân lính. Đại lộ Trường An vắng vẻ, chỉ còn khoảng 1.000 người biểu tình đứng ở đó. Nhưng vẫn còn vài chục ngàn người chiếm giữ Thiên An Môn.

22 giờ 30, gần cầu Mộc Tê Địa, khoảng 10.000 người chặn một đoàn xe tải quân đội lại. Những chiếc xe tải dừng lại cách đám đông 20 hay 30 mét. “Phát xít! Quân giết người!” tiếng người dân hô vang lên, người dân ném gạch đá và chai lọ vào binh lính.

Quân lính bất thình lình bắn vào đám đông, hàng trăm người dân và sinh viên đã gục xuống trong vũng máu.

23 giờ, xe tải chở quân đội tiến vào thành phố, để lại hàng trăm người chết và bị thương nằm la liệt, nhiều người dân cố gắng đẩy những chiếc xe buýt đang bị cháy lên cầu Mộc Tê Địa để chặn các đoàn xe chở quân tiếp theo.

Chủ nhật lúc 1 giờ sáng ngày 4/6/1989, quân đội được trang bị súng AK 47 cùng xe tải và xe tăng xông vào quảng trường Thiên An Môn từ mọi hướng. Những người lính đã bị lừa dối rằng, sinh viên trong quảng trường là bè lũ phản động, chống đối Đảng cần phải bị tiêu diệt.

Xe tăng tiến vào Thiên An Môn
Xe tăng tiến vào Thiên An Môn

4 giờ sáng bất thình lình trời tối sầm lại, đèn điện trong quảng trường Thiên An Môn bị tắt hết. Quân lính tiến vào quảng trường, người biểu tình không thấy do trời tối.

4h30 đèn điện lại vụt sáng trở lại, lúc này các sinh viên mới giật mình khi phát hiện mình đã bị quân lính bao vây chặt, gồm cả xe tăng cũng tiến vào.

Ä á»‘i mặt
Đối mặt
Thảm sát
Thảm sát

Tiếng súng nổ… Nhiều người trúng đạn đổ vật xuống trong vũng máu, tiếng xe tăng gầm lên san bằng tất cả. Quảng trường Thiên An Môn ngập trong máu, hàng ngàn sinh viên đã bị giết hại.
Một số sinh viên chạy thoát được ra ngoài bị xe tăng bám theo. Phương Chính là một sinh viên của Đại học Thể dục Thể thao Bắc Kinh. Anh cũng có mặt ở Thiên An Môn lúc đó nói rằng: “Khoảng 6 giờ ngày 4/6, chúng tôi rút khỏi quảng trường.. Sau khi đi qua quảng trường, những chiếc xe tăng đã vòng lại lao về phía các sinh viên và bao vây họ, những người đang trên đường trở về trường của mình. Tôi là một trong những nạn nhân. Xe tăng đã cán qua chân tôi. Nhiều sinh viên của Đại học Bắc Kinh đã bị xe tăng cán chết. Một số thậm chí còn bị nghiền nát.”

Dòng nước mắt đã chảy đến khô cạn trên khuôn mặt của những bà mẹ có con trai bị giết chết, rất nhiều bà mẹ thậm chí còn không thể tìm được xác con do bị xe tăng nghiền nát đến biến dạng.
Sau đó ĐCSTC lập hồ sơ tất cả các sinh viên tham gia biểu tình với quy kết họ đã “làm chính trị”, một số sinh viên chạy trốn được ra nước ngoài và kể lại cuộc đàn áp đẫm máu tại quảng trường Thiên An Môn.

Đến nay ĐCSTC vẫn che dấu và không thừa nhận cuộc đàn áp này với người dân Trung Cọng.. Hàng năm cứ đến ngày 4/6, chính quyền lại kiểm soát chặt chẽ thông tin tưởng niệm cuộc biểu tình này, internet cũng được kiểm soát rất chặt.

Thế nhưng, nhiều người dân Trung Cọng vẫn không thể quên ký ức về một Thiên An Môn đẫm máu. Những người mẹ có con bị giết hại đã thành lập “Hội những người mẹ Thiên An Môn”. Hàng năm cứ đến ngày 4/6 cộng đồng người Hoa toàn thế giới đều có tưởng niệm những nạn nhân đã bị giết hại.

Hongkong copy
Chiều mùng 4/6/2014 ở công viên Victory, Hồng Kông, khoảng 180 nghìn người lặng lẽ thắp nến tưởng niệm các sinh viên thiệt mạng dưới bánh xe tăng trong vụ thảm sát đẫm máu năm 1989 ở Thiên An Môn.


Những người lính 30 năm trước từng giương súng bắn vào sinh viên, hay lái xe tăng nghiền nát thi thể họ, giờ đây đã nhận ra rằng mình bị Đảng lừa dối. Người mà họ giết chết không phải là những “kẻ phản động” hay “làm chính trị”, chống đối lại nhân dân, mà đó là những con người hoàn toàn vô tội.

Lý Hiểu Minh là một sỹ quan quân đội từng tham gia đàn áp sinh viên tại Thiên An Môn kể cho đài truyền hình NOW Hồng Kông về sự kiện này: “Chính quyền nói dối rằng nhiều binh lính của binh chủng giới nghiêm đã bị bắt cóc, giết hại; bị cướp vũ khí và một cuộc bạo loạn đã xảy ra ở Bắc Kinh. Vì thế họ cho rằng một cuộc bạo động phản đối cách mạng đã diễn ra.”

Không chỉ binh lính, mà ngày càng có nhiều người dân biết về sự thật này. Thế nhưng biết đến bao giờ ĐCS Trung Cọng mới thừa nhận và trả lời cho người dân Trung Hoa về tội ác mà Đảng đã gây ra tại quảng trường Thiên An Môn vào năm 1989?

Hoş değil!


Bao giờ thì đến Vietnam hỡi cụ Tập?

See the source image

Yok artık!


Andy 
See the source image

Andy TH




__._,_.___

Posted by: Tan Nguyen 

No comments:

Post a Comment

Featured post

Bản Tin cuối ngày-16/11/2024

My Blog List