Việt Nam






Friday, 28 September 2018

Khai Dân Trí - Lisa Phạm Số 574 Live stream 19h VN (8h sáng hoa kỳ ) mới...

CHẾT CHƯA PHẢI LÀ ĐÃ HẾT. . .


Khi sống thì giành đất của dân xây dinh thự hoành tráng, rồi khi ra đường cũng giành đường của dân mà đi. Giờ chết cũng giành đất của dân lập mộ. Lại còn coi thầy chọn huyệt để con cháu đời đời ăn trên ngồi trốc."Chưa hết, khi sng thì phá chùa diệt Chúa, ri khi chết núp dưới bóng t bi !!!



FB Vũ Cận
..
Ông Hồ, lúc sinh th
ời được tô vẽ là người rất gian̉ dị. Khi ông chết đi, để tấm gương giản dị của ông mãi tỏa sáng cho lớp lớp đệ tử noi theo, họ xây cho ông cái lăng tổ mẹ sừng sững giữa thủ đô chỉ sơ sơ chiếm có 21000 m² diện tích sàn, chưa tính các công trình phụ trợ chiếm khoảng gấp chục lần con số đó.
Noi g
ương ông, người học trò kiệt cmn xuất của ông là Võ Nguyên Giáp cũng chọn cho mình nguyên 1 doi đất vươn ra biển, chiếm trọn quả đồi nhìn ra vnh Hòn La, thế đất dựa theo Địa Táng Kinh gọi là thế rồng lộn.
Đỗ M
ười ngay từ khi mới ngáp ngáp cũng mời thầy địa lý chọn ngay khu đất của trường tiểu học định lập mộ. Sau bị dân làng phn đi rt d di mới ly đt khu Vườn Đào 1,500 m2 đ làm khu lăng m.

Ông Lê Kh
Phiêu, dù đang khỏe như trâu, cơm ngày 3 bữa, gái gú vẫn đều, nhưng lăng m rộng 3ha cũng đã xây xong, rt hoành tráng ti xã Đông Khê, huyn Đông Sơn, x Thanh Hóa.
Ông chủ ti
ệm nước mới qua đời vì con virus lạ cũng cho san lấp 3ha ruộng của dân lập mộ từ khi con virus lạ còn chưa xuất hiện trên trái đất.
C
ứ đà này, nếu cái đảng quang vinh này tồn tại muôn năm thì nước Đại Việt sẽ phải đổi tên thành Đại Lăng. Dân Việt chỉ có nước bỏ xứ mà đi, cả nước sẽ chỉ còn toàn lăng tẩm.
Khi sống thì giành đất của dân xây dinh thự hoành tráng, rồi khi ra đường cũng giành đường của dân mà đi. Giờ chết cũng giành đất của dân lập mộ. Lại còn coi thầy chọn huyệt để con cháu đời đời ăn trên ngồi trốc.
Đúng là s
ống chật trời, chết chật đất. Quang vinh vaicalon.
..
P/s: khu lăng mộ Tr
ần Đại Quang rộng 3ha chụp từ trên cao.
Image may contain: plant and outdoor








Hình Trn Đi Quang đt dưới hình Pht ti l cu siêu chùa Quc T hôm 23/9/2018 AFP

CHẾT CHƯA PHẢI LÀ ĐÃ HẾT. . .

SONG CHI.
Khi còn sống
Ông Trần Đại Quang chết đã 3 ngày, nhưng trên mạng xã hội dân vẫn tiếp tục diễu cợt hoặc phẫn nộ chửi. Trước hết vì những gì ông đã làm khi còn sống, trong đó có những “thành tích” thời ông còn trong ngành công an, chức vụ cao nhất là Bộ trưởng Bộ Công an Việt Nam nhiệm kỳ 2011-2016, Bí thư Đảng ủy Công an Trung ương và Trưởng Ban Chỉ đạo Tây Nguyên từ 2011 đến 2016. “Thành tích” nhiều người nhắc nhất là vụ dẹp loạn ở Tây Nguyên năm 2004. Lúc đó ông Trần Đại Quang là Phó Bí thư Đảng ủy, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục An ninh, Bộ Công an..
Vụ dẹp loạn ở Tây Nguyên nhắc đến ở đây là vụ biểu tình xảy ra vào tháng 4.2004 của đồng bào dân tộc thiểu số, với quy mô lớn gần 10 000 người tham gia, đồng loạt ở các tỉnh Đắk Lắk, Gia Lai và Đắk Nông, Tây Nguyên nhằm đòi lập Nhà nước Đề Ga tự trị, đòi đất, đòi tự do tôn giáo do Quỹ người Thượng của Ksor Kok đứng đầu. Cuộc biểu tình đã bị nhà cầm quyền đàn áp dữ dội. Do bị ém nhẹm, không ai có thể biết chính xác bao nhiêu người đã bị bắt, bị giết…nhưng con số thương vong chắc chắn là rất lớn, hàng trăm, hàng ngàn người, và rất nhiều đồng bào Tây Nguyên đã phải tháo chạy qua Campuchia, qua Thái Lan xin tỵ nạn chính trị.
Điều thứ hai mà nhiều người hay nói nữa là những “thành tích” chà đạp về nhận quyền, đàn áp người yêu nước của giới công an dưới trướng Bộ trưởng công an Trần Đại Quang, cũng như khi ông Quang lên làm Chủ tịch nước. Chỉ riêng người thường bị bạo hành đến chết khi đang trong lúc điều tra, tạm giữ đã là hàng trăm người. “Ba năm có tới 226 người chết trong trại tạm giam, tạm giữ” (Thanh Niên). 226 người chết từ tháng 10.2011 – 9.2014 (3 năm), chủ yếu vì bệnh lý và tự sát, là báo cáo của Bộ Công An, con số thật chắc chắn phải cao hơn và cũng không thể chỉ vì bệnh lý hay tự sát. Có bao nhiêu trường hợp người thân của nạn nhân kể lại, ngày hôm trước chồng, cha, anh…của họ còn khỏe mạnh, bình thường, tâm lý, hoàn cảnh gia đìnhh bình thường không có điều gì phải uất ức, tự nhiên bị bắt lên đồn, ngày hôm sau đã nghe công an báo là chết do bệnh tật hoặc tự sát!
Từ khi lên làm Chủ tịch nước, với xuất thân và kinh nghiệm của ông Trần Đại Quang, Việt Nam ngày càng trở thành một quốc gia “công an trị”, hành xử với dân một cách hà khắc, sắt máu. Cuối cùng, chính ông Trần Đại Quang là người đã ký thông qua và ban hành Dự Luật An Ninh Mạng, copy từ Trung Công, để bị miệng người dân.
Còn vô số “thành tích” nữa nhưng chỉ sơ sơ như thế này đã cho thấy ông Trần Đại Quang đã gây bao tội ác cho dân cho nước.
Và sau khi đã chết
Nhưng điều khiến người dân càng có cớ để cười cợt hoặc phẫn nộ là những gì đang diễn ra sau khi ông Trần Đại Quang qua đời. Thứ nhất là lễ cầu siêu “khủng” với đầy đủ chức sắc cao nhất của Giáo hội Phật giáo VN TP. HCM, Hội đồng Chứng minh, Hội đồng Trị Sự, tăng ni phật tự các tu viện TP.HCM, tăng ni sinh Học viện phật giáo VN tại TP,HCM v.v…Có đến cả trăm sư, tăng!
Dân chửi vì các quan chức cộng sản VN từ trên xuống dưới, mở miệng ra thì ca ngợi chủ nghĩa Mác Lê vô thần nhưng trong đời sống thì mê tín dị đoan kinh khủng. Càng quyền cao chức trọng, càng lắm tiền thì càng mê tín, càng siêng đi chùa khấn vái, bỏ cả đống tiền vào cầu an, cúng chùa… Có vẻ như chính họ, dù ngồi trên đống tiền và nắm bao nhiêu quyền lực trong tay nhưng trong tâm vẫn không bình an, thanh thản nổi nên mới siêng đi chùa, cúng vái đến thế. Đến khi chết lại cầu siêu linh đình! Nhiều người độc miệng bảo ác thế kia, hại dân hại nước thế kia Phật nào chứng cho, cầu thế nào cho siêu thoát nổi.
Thứ hai là chuyện xây mộ. Báo chí nhà nước đưa tin ông Trần Đại Quang sẽ được an tang tại quê nhà ở Ninh Bình.
Báo VNEXpress viết: "Khu đất xây lăng mộ được chọn rộng khoảng 2-3 ha nằm trên cánh đồng ở xã Quang Thiện (huyện Kim Sơn, Ninh Bình), phía trước là ngôi làng gắn với tuổi thơ của Chủ tịch nước. Vị trí này cũng nằm sát quốc lộ 10, tuyến tránh thị trấn Phát Diệm, giao thông khá thuận tiện.
Khu đất trước đây là cánh đồng lúa của người dân nhưng đã được hợp thửa sau đó san ủi, đổ đất đá làm nền và trồng cây xanh từ mấy năm trước. Giáp với khu nghĩa trang này có một dòng sông nông giang nhỏ, nước trong xanh. Hai bờ sông (dài khoảng hơn 500 m) đã được kè đá hộc và làm ba cây cầu đá kiên cố bắc qua. Các tuyến đường gom bao quanh khu đất đều trải nhựa, lát vỉa hè bằng đá xanh." (“Khu an táng cố Chủ tịch nước được gấp rút hoàn thiện”)
Chi tiết rộng khoảng 2-3 ha này sau đó đã bị bỏ đi nhưng nhiều người đã kịp chụp hình lại đưa lên facebook. Cứ thử nghĩ, ở một xứ sở đất chật người đông, ngành nông nghiệp, trong đó trồng lúa xuất khẩu gạo vẫn là ngành đem lại bao nhiêu ngoại tệ hàng năm cho một ngân sách ít ỏi, cứ một người chết mà chiếm bao nhiêu đất nông nghiệp thế này, thì bao nhiêu quan chức to mà chết thì lấy mất bao nhiêu đất? Chưa kể, dân mạng cũng đã kịp chụp hình khu đất và chỗ dự định an tang rất hoành tráng, chả khác nào một vị vua của ông Trần Đại Quang. Trong khi bao nhiêu Tổng thống, Thủ tướng các nước Âu-Mỹ. giàu có hơn VN gấp nhiều lần mà ngôi mộ lại vô cùng giản dị!
Cũng trong bài báo nói trên cho biết: “Ba ngày nay, trên công trường – nơi được chọn an táng Chủ tịch nước Trần Đại Quang luôn có hàng trăm công nhân làm việc hối hả. "Các tốp thợ làm không kể ngày đêm suốt từ chiều 21/9", một người dân địa phương nói”…Trên Dân Việt, còn có bức ảnh người dân đang lao động, với tiền cảnh là một bà cụ già đang còng lưng quét rác và câu chú thích: "Dưới thời tiết nắng gắt, nhiều người dân tiến hành quét dọn vệ sinh những khu vực đã hoàn thành thi công" ("Gấp rút chuẩn bị cho Lễ Quốc tang Chủ tịch nước ở quê nhà Ninh Bình"). Thật đúng là một người chết làm khổ bao nhiêu người, khi sống tội đã nặng, nay chết gia đình người thân càng làm cho người chết tội nặng hơn!
Nếu ông Trần Đại Quang trước khi chết mà với chức vụ, quyền hạn của mình, làm được một việc tốt cuối cùng như ký giấy thả một số tù nhân lương tâm đang phải chịu những bản án phi lý, phi nhân, bị đày đọa trong lao tù cộng sản, thả luôn một số tù bị kết án oan sai, ví dụ như vụ Hồ Duy Hải, thì khi chết dân đã không chửi nhiều, mà có khi còn hy vọng siêu thoát được!
Nỗi niềm xa gần…
Làm quan chức, chính khách của một chế độ độc tài, khi sống đã ăn cướp của dân ngập họng mà khi chết lại còn làm đám ma đình đám, xây lăng mộ hoành tráng là dại. Chẳng có chế độ nào tồn tại mãi với thời gian, nhất là một chế độ đã có quá nhiều sai lầm, gây quá nhiều tội ác cho đất nước, dân tộc như chế độ này, biết sợ đường xa thì hỏa táng rải tro ngoài biển, xây lăng mộ làm gì để sau này dân họ thù họ đào mả lên. Lại còn cái trò đặt tên đường, dựng tượng đài, càng dại. Xem tượng Lenin, Stalin…bây giờ bao nhiêu nước người ta giựt đổ kia. Tính ra Fidel Castro còn khôn, biết nghĩ đến cái ngày chế độ cộng sản sụp đổ ở Cuba nên không cho đặt tên đường, dựng tượng gì cả!
Đối với một người bình thường, khi chết đi di sản để lại cho con cháu quý nhất không phải là tiền của mà là tấm gương về cả cuộc đời mình đã sống như thế nào, và cái tiếng tốt để lại cho con cháu. Đối với xã hội thì mình đã đóng góp được gì. Còn đối với một chính khách, quan chức thuộc hàng lãnh đạo, khi chết đi quan trọng nhất là họ đã làm được gì cho dân cho nước, di sản họ để lại cho đất nước, dân tộc là gì. Và cuộc đời của họ đã luôn luôn tận hiến cho dân cho nước, luôn luôn đặt quyền lợi của dân của nước lên trên hết. Nếu làm được như vậy con cháu họ sẽ vô cùng sung sướng, tự hào, nhân dân sẽ mãi mãi tôn thờ, lịch sử vinh danh đời đời..
Tiếc thay kể từ khi đảng cộng sản ra đời cho đến nay, trải qua bao nhiêu thế hệ lãnh đạo, rồi quan chức cao cấp, chả có một ai đáng để dân thờ, ngược lại, lịch sử rồi sẽ điểm danh từng người đã có những việc làm, những quyết định sai lầm, hại dân phản quốc ra sao. Và cái di sản mà đảng cộng sản nói chung và các thế hệ lãnh đạo đảng nói riêng để lại sau hơn 7 thập niên là một cái di sản kinh hoàng: Đất nước lạc hậu, thua xa lắc các nước trong khu vực chứ khoan nói đến thế giới, tài nguyên khoáng sản bị khai thác cạn kiệt, rừng bị tàn phá, lãnh thổ lãnh hải bị co hẹp lại, môi trường sống bị ô nhiễm nặng nề, một xã hội bị hủy hoại đến tận gốc rễ về mặt đạo đức lương tri, người dân thì vẫn chưa được hưởng Tự Do, Độc Lập, Hạnh Phúc, quyền con người vẫn bị hạn chế, chà đạp…Chưa kể một đống nợ khổng lồ và nằm trong vòng kiềm tỏa, khống chế quá sâu, quá chặt của Trung Cộng!
Dân gian đã từng nói:
Thương dân dân lập đền thờ
Hại dân dân đái ngập mồ thối xương…
Đúng là mt đi người chết ri cũng chưa hết chuyn, vi mt quan chc, chính khách li càng chưa50, 100 năm sau xét li vn chưa là mun!
SONG CHI
__._,_.___

Posted by: Tan Vinh Ho 

Wednesday, 12 September 2018

LẠI BÙI HIỀN



Một mặt trận hai kẻ thù
Giặc cộng bán nước, tàu phù xâm lăng.

LẠI BÙI HIỀN 
 Image result for LẠI BÙI HIỀN
LẠI BÙI HIỀN 

Nhìn vẻ bên ngoài thì Bùi Hiền quả là có dị tướng. Dị ở chỗ cái đầu và cái đít của ông bằng nhau, cả về kích thước lẫn trọng lượng. Mà theo khoa học giả cầy, thì khi đầu và đít nặng ngang nhau, đôi chân sẽ rất yếu. Quả nhiên Bùi Hiền rất hay bị té.  Đến nỗi có cô bé hàng xóm của ông phải ngước đôi mắt to tròn lên hỏi : Sao ông này có tay có chân mà té hoài vậy Mẹ?
Nhưng như người ta thường nói "có tật có tài", Bùi Hiền cũng rất có tài. Mà tài tầm bậy không à. Thế mới tiếc cho ông. Tiếng Việt đang nguyên lành, khi không ông lại chế biến nó ra thành một thứ chữ hổ lốn, đọc lên nghe na ná tiếng Tàu và khá là tục tĩu. 
Đã có một dạo thiên hạ chửi ông như tát nước. Chửi đến nỗi ông không còn dám vác cái mặt ngu ngu, ngơ ngơ của ông ra đường nữa. Ngồi nhà miết, rảnh rổi sanh nông nỗi, ông bèn moi Truyện Kiều ra, cải biên sang thứ tiếng tục tĩu của ông.
Nếu cứ âm thầm thế cũng mặc mẹ ông đi. Ai dè bổng đâu cái đất nước khổ này lại nảy sinh ra một thằng lưu manh thứ hai, có tên là Hồ Ngọc Đại. Thằng này xem chừng cũng cùng một môn phái với Bùi Hiền nhưng lợi hại hơn. Nó không cần a,b, c gì xất. Nó chơi toàn hình vuông và hình tròn, mà con nít vẫn hiểu, chỉ có cha mẹ, phụ huynh là chịu chết.
Hai người lập tức kết thân với nhau trong vòng một nốt nhạc. Rồi mới hôm qua thôi, Bùi Hiền đã tới chơi nhà người bạn mới.
Nghe tin có khách, thằng con trai của Hồ Ngọc Đại bỏ lên lầu nằm nghe nhạc, còn bà vợ thì phóng xe ra phố, ngu gì ở nhà để phải hầu cái lão hâm hâm này.
Ngồi giữa phòng khách, hai người vừa uống trà vừa dẻo mồm chê bai tiếng Việt. Kẻ tung ,người hứng ra chiều ưng ý lắm. Trong khi ấy, thằng con mở âm thanh to quá, tiếng Ngọc Hạ đang hát bài " Tình Ca" của Phạm Duy cứ dội xuống dưới nhà:

"Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời
 Mẹ hiền ru những câu xa vời
 À à ơi tiếng ru muôn đời...."

Hồ Ngọc Đại quát:
- Cái thằng kia, mở bé bé chứ. Vâng, các mẫu tự c, k, q cứ phải cho phát âm giống nhau hết, thế mới máu. Ông nhỉ?
Bùi Hiền nói: 
- Bác dạy chí phải. Tôi còn thấy mình phải cải cách sao cho phát âm giống tiếng Tàu thì mới thú chứ lị.

Tiếng Ngọc Hạ hát không bé đi tí nào:

 " Tiếng nước tôi bốn ngàn năm ròng rã buồn vui
   Khóc cười theo vận nước nổi trôi, nước ơi...."

Hồ Ngọc Đại gào lên:
- Mày có tắt ngay đi không ông cho một trận bây giờ. Thì ông cứ tưởng tượng xem, nếu bọn mình thành công, bao nhiêu thơ, nhạc, sử sách, văn kiện vứt đi hết, cho chúng nó lớn bé đi học lại từ đầu, vui đáo để hả ông? 
Bùi Hiền cười hiểm:
- Chứ gì nữa, cả nước phải đi học thứ chữ của mình. Lúc đó tôi sẽ là Đại Lão Quốc Sư, còn ông sẽ là Phó Quốc Sư, tiếng Việt chỉ còn là kỷ niệm mà thôi

Ngọc Hạ vẫn chưa chịu tắt đài:
 " Tiếng nước tôi, tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi
   Thoát ngàn năm thành tiếng lòng tôi, nước ơi..."

Hồ Ngọc Đại nhảy dựng lên:
- Ơ kìa , thằng mất dạy này, tao nói mày không nghe à?
Tiếng thằng con vọng xuống: 
- cả nước sắp mất dạy hết chứ có phải mình con đâu?
- Tiên sư cha mày, mày ăn nói với tao thế à? Tí khách về thì ông bảo mày.
Bùi Hiền lập cập đứng lên:
- Thôi xin kiếu bác tôi về. Trẻ bây giờ càng ngày càng hư hỏng....
Ra tới tận ngoài ngõ , Bùi Hiền mới nhớ bỏ quên cái ô nhưng ông ngại quay trở lại phải chứng kiến hai bố con chửi nhau, ông cứ lầm lủi đi và miệng lại còn cười nữa. Ông cười vì chợt nghĩ rằng thằng bé nói cũng đúng : Nếu cái chữ cải cách của ông được áp dụng, cả nước sẽ trở thành mất dạy, cả nước này sẽ đồng loạt mù chữ...../

Loc Duong

__._,_.___

Posted by: Batkhuat nguyen 

Khai Dân Trí - Lisa Phạm Số 558 Live stream 19h VN (8h sáng hoa kỳ ) mới...

Saturday, 1 September 2018

FAKE NEWS VÀ CÁI CHẾT CỦA McCAIN

 
FAKE NEWS VÀ CÁI CHẾT CỦA McCAIN

Tác giả: Người lính già OregonNguồn: Gia dình mũ đỏ Việt NamNgày đăng: 2018-08-30

1. Trong gần hai năm nay, tôi đã chán ngấy cái gọi là Mainstream Media Thổ Tả (MMTT), chỉ chuyên rình mò, nghe ngóng, và khai thác bất cứ tin tức gì về ông Trump, kể cả việc ông lỡ đánh một phát rắm, nghĩa là to fart, hay không, or not to fart, để mà chửi ông đã gây ra, hoặc không gây ra, một trận cuồng phong, nghĩa là đằng nào ông cũng từ chết đến bị thương. Nhưng tôi tự nhủ, để trí óc được thảnh thơi, đó cái nghề kiếm ăn của mấy tên nhà báo chết tiệt, vốn xuất thân là những thằng/con sinh viên lỏi tì mới tốt nghiệp BA về môn journalism, ra trường, được các đài, các báo vồ lấy, mướn với giá rẻ mạt, rồi nhờ sống lâu lên lão làng, nói láo quen mép, trở thành những phóng viên kỳ cựu, có thế giá, như Dan Rather, như Peter Arnett, như Walter Cronkite, như Tom Hayden, v.v. --toàn là những thứ ễnh ương cóc nhái, múa gậy vườn hoang, coi trời bằng vung. Trong thời chiến tranh Việt Nam, chính những đứa này đã chụp (ảnh), hay đã viết, những điều sai lạc, một chiều, để xuyên tạc chính nghĩa và sự chiến đấu kiêu hùng của VNCH, theo đơn đặt hàng của chính quyền Mỹ, lúc bấy giờ, muốn rút khỏi Việt Nam bằng mọi giá, và của phong trào phản chiến đang dâng cao trên toàn thế giới.

Tuy nhiên, sáng nay, Chúa Nhật 26/8, đọc tin bọn Fake News chỉ trích ông Trump về những lời phân ưu ông gửi đến gia đình ông John McCain (“My deepest sympathies and respect go out to the family of Senator John McCain. Our hearts and prayers are with you”) cho rằng những lời tweet ấy “ngắn quá”, hoặc “không ca tụng, không nói gì về con người McCain” bla bla bla..., thì tôi thấy buồn ói thật sự, hoàn toàn theo nghĩa đen thui. Không ngờ bọn Fake News MMTT này, được coi là có ăn có học, là công dân của một xứ sở văn minh nhất nhân loại, mà lại đê tiện, rừng rú cùng mình, không thua bọn khỉ Việt Cộng vừa xuống núi, tháng 4 năm 1975, gọi nhà hộ sinh là “xưởng đẻ”, phòng vệ sinh là “nhà đái”, “nhà ỉa” vậy. Không ngờ chúng căm thù Trump đến mức kinh hoàng như vậy. Hàm ý cho Trump là nhỏ mọn, thù vặt. Bộ chỉ có mình ông Trump mới biết thù vặt, nhỏ mọn hay sao? Còn McCain, Hillary, Obama, Bush Cha, Bush Con, tập đoàn Carter, Schumer, Durbin, Pelosi, Waters, Soros... đem vứt đi đâu? Chưa kể trên Mạng Mỹ, tràn ngập những lời phân ưu của bá tánh, trong đó phần đông là tín đồ đảng Dân Chủ, chỉ vì McCain chống Trump công khai, giống như những anh Cộng Hòa phản đảng khác, ví dụ Jeff Flake, Bob Corker.

2. Thông thường, người ta gửi lời chia buồn đến những người còn sống, mà không nhất thiết phải ca tụng người chết. Việc ca tụng đó được dành cho những bài, hay những lời, ai điếu (eulogy). Mà John McCain, cũng theo báo chí, thì không muốn Trump có mặt trong tang lễ, nói chi đọc lời ai điếu. Như thế, thì, thử hỏi, ông Trump phải làm gì để thỏa lòng ti tiện, vạch lá tìm sâu, của lũ Fake News MMTT? Lập bàn thờ McCain để thắp nhang vái Ông mỗi ngày chắc?

Ông Trump chỉ là một người bình thường, có khuyết điểm và lỗi lầm như tất cả mọi người bình thường khác. Nghĩa là ông cũng phản ứng như một người bình thường, ân oán phân minh. Không thể đòi hỏi ông cư xử như một thánh sống, nghĩa là chìa má phải, khi bị đánh má trái, cho người ta vã tiếp. Cũng vậy, không thể đòi hỏi ông McCain cư xử như một thánh sống. Còn nhớ, trong lần ứng cử sơ khởi tổng thống (presidential primary) giữa những ứng cử viên của đảng Cộng Hòa với nhau, tháng 7 năm 2015 tại Iowa, McCain không được Trump cho là “anh hùng”, mặc dù là một tù binh nổi tiếng, sau khi, nếu tôi nhớ không lầm, Trump bị McCain chê là anh “trốn lính”. Huề. Cái đau nhất của McCain là ở chỗ này, vì thời gian bị giam tại Hỏa Lò là điểm sáng chói nhất mà ông rất hãnh diện trong resume của ông, trong khi những đối thủ khác như Bush Con và Obama, lúc tranh cử, cũng đã gọi ông bằng những danh từ không đẹp khác. Cho nên McCain thù Trump cho đến khi chết, mặc dù sau khi đắc cử, Trump không còn nhắc đến chuyện đó nữa.

Vì vậy, khi còn sống, và nội riêng trong mấy tháng vừa qua, McCain đã chỉ trích Trump thậm tệ:
(a) tháng 6, về chính sách giao thương (trade policies) của Trump đối với Group of Seven, với câu nói: “Americans stand with you, even if our president doesn’t”,
(b) tháng 7, sau khi Trump gặp Putin ở Helsinki, không tiếc lời thóa mạ Trump, cùng với Fake News và các nhà lập pháp lưỡng đảng khác (trừ Rand Paul), gọi đó là “disgraceful”, là “tragic mistake”,
(c) bảo Trump “stop attacks on the media”, mà ngược lại không bao giờ lên tiếng bảo báo chí ngưng đánh Trump,
(d) không cho Trump đến viếng xác...
Ấy là tôi bỏ qua những “đòn độc” khác mà McCain ưu ái dành cho Trump --điều mà ai cũng đều biết.

Cực chẳng đã tôi phải nhắc chuyện ông Trump và McCain, nhân ngày ông này vừa nằm xuống. Chẳng qua vì thái độ hèn hạ của bọn MMTT, lợi dụng cái chết của ông McCain để đánh công khai ông Trump một cách phi lý. Dù sao, ông Trump đã hành xử đúng theo cương vị của một lãnh đạo quốc gia, chưa nói của một người biết điều, bỏ qua thù hận. Phân ưu với gia đình người quá cố, như ông Trump đã làm, là phải đạo lắm rồi, dù bị McCain sỉ nhục bằng cách “cấm cửa” không được tới nhà. Bọn MMTT còn muốn gì hơn?
3. Nghĩa tử là nghĩa tận. Vậy mà chúng vẫn không buông tha ông Trump, cứ đem chuyện xích mích đã cũ rích của Trump và McCain, để vô tình, hay hữu ý, cứ mãi chia rẽ giữa hai phe Trump và McCain. Nghĩa là nếu muốn bênh Trump, thì những Trumpists phải đem “Tội” của người quá cố, tức McCain, ra kể, cho công bằng. Hóa ra một mũi tên mà bắn chết hai con chim GOP, mặc dù một con đã chết thật rồi. Như thế lũ Fake News MMTT không phải vô liêm sỉ thì là gì đây, hả trời?
Tôi là một Trumpist có môn bài, xin cầu chúc hương hồn Thượng nghị sĩ John McCain, cựu tù binh VC, sớm siêu thoát, về cõi vĩnh hằng. Rest In Peace.

Portland, 26/8/2018
NLGO
------------
Ý kiến độc giả :
Chỉ có những kẻ thích xuống hỏa ngục mới mang hận thù trần gian theo mình để mãi nghiến răng nguyền rủa, chứ những người muốn siêu thoát thì họ bỏ lại sau lưng mọi phiến toái của trần gian chứ dại ôm khư khư mối thù hận nằm chờ tử thần rước đi. Những ai mà đến giờ chết vẫn ôm khư cái thù hận thì chắc chắn kẻ đó bằng lòng theo quỷ dữ về Hỏa Ngục để mong có cơ hội trả thù với người sống trên dương gian, vì ở thiên đàng không ai được phép mang theo thù hận. Kẻ sắp chết mà ôm theo thù hận thì thân nhân của họ ở trần gian sẽ rất đau khổ vì biết rằng họ sẽ bị trầm luân lâu dài với quỷ Satan ở địa ngục chư không nơi nào khác ! Đó là điều chắc chắn dựa theo giáo lý của mọi tôn giáo !!
John Mc Cain đã tự chọn con đường cho riêng mình !
Kim Hoa Bà Bà
__._,_.___

Posted by: THANH NGUYEN 

Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List