Thư số 67b gởi: Người Lính Quân Đội
Nhân Dân Việt Nam
Phạm Bá Hoa
Trước khi vào chuyện.
Song song với các cơ quan hành chánh Hoa
Kỳ và Australia công nhận quốc kỳ truyền thống Việt Nam chúng tôi trong Thư
số 66b.
Lá quốc kỳ nền vàng ba sọc đỏ chúng tôi cũng xuất hiện nhiều nơi
trên thế giới trong những trường hợp khác nhau nhưng ý nghĩa vẫn là một: "Cùng
dựng lại quốc kỳ truyền thống Việt Nam bằng những cách khác nhau trong Thư số
67a. Sau lá quốc kỳ truyền thống, Thư số 67b này sẽ giúp Các
Anh nhìn thấy sức mạnh tinh thần cũng là sức mạnh chính trị của Cộng Đồng Việt
Nam chúng tôi, khi nhìn vào tội ác kinh hoàng của các nhóm lãnh đạo Việt Cộng từ
sau tháng 4/1975 đến cuối thế kỷ 20, ngang qua những Tượng Đài Tượng Niệm Thuyền
Nhân & Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân đã chết trong rừng sâu và trên biển cả,
khi chấp nhận vượt lên sự chết để tìm sự sống cho chính mình và cho những thế hệ
tương lai, dù sự sống rất mong manh trên hành trình chạy trốn! Nguyên nhân duy
nhất, là: “Không thể sống dưới sự cai trị của lãnh đạo Việt Cộng với bản chất
độc tài toàn trị, cộng thêm lòng thù hận, lại kèm theo lòng tham vô hạn của họ”.
Các Anh hãy nhớ rằng, chưa bao giờ trên
thế giới có sự kiện người dân từ các quốc gia Dân Chủ Tự Do chạy sang các quốc
gia cộng sản độc tài xin tị nạn chính trị, chỉ có người dân từ các quốc gia cộng
sản độc tài ào ạt chạy sang các quốc gia Dân Chủ Tự Do xin tị nạn chính trị.
Riêng tại Việt Nam:
* Thứ nhất. Trong vòng 300
ngày từ khi Hiệp Định Đình Chiến 20/7/1954 có hiệu lực, đã có 868.672 người từ
nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ào ạt đổ xô vào nước Việt Nam Cộng Hòa dân chủ tự
do tị nạn. Từ năm 1954 đến năm 1956, có thêm 102.861 người trốn khỏi phần đất cộng
sản vào phần đất tự do Việt Nam Cộng Hòa chúng tôi tị nạn. Cộng chung là 971.533
người. Đó là cuộc bỏ phiếu bằng chân lần 1 “bầu chọn” chế độ Dân Chủ Tự Do.
* Thứ hai. Trong những
ngày hỗn loạn cuối tháng 4 năm 1975, khoảng 150.000 người di tản sang Hoa
Kỳ tị nạn. Tiếp theo là tài liệu của Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc công bố năm
2000, theo đó thì trong vòng 20 năm kể từ sau khi Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa
đánh chiếm Việt Nam Cộng Hòa ngày 30/4/1975, đã có 839.200 người vượt
biên vượt biển đến tị nạn chính trị tại 91 quốc gia tự do khắp Đông Tây Nam Bắc
địa cầu, và Liên Hiệp Quốc ước lượng khoảng 400.000 đến 500.000 người
đã chết mất xác trên biển và trong rừng, trên đường chạy trốn cộng sản! Lại
cuộc bỏ phiếu bằng chân lần 2 “bầu chọn” chế độ Dân Chủ Tự Do.
Và xin hiểu rằng, nhóm chữ "quốc kỳ
truyền thống” hay quốc kỳ Việt Nam" hay "quốc kỳ chúng tôi" trong
Thư này là quốc kỳ Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ.
Phần I. Tượng
Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân.
Tượng Đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân, là biểu
tượng góp phần lưu giữ chứng tích tội ác của lãnh đạo Việt Cộng tại hải ngoại,
và khi triệt tiêu chế độ cộng sản (Việt Cộng) thì dân tộc Việt sẽ xây dựng nhiều
tượng đài khác nhau, tiêu biểu nhiều góc cạnh tội ác khác nhau của họ trên quê
hương Việt Nam.
1. Tượng đài tại Ottawa, Canada.
tại Canada, đã long trọng
khánh thành tượng đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân Việt Nam tại Ottawa, với sự
tham dự của rất đông đồng hương và nhiều nhân vật chánh quyền tại thủ đô
Ottawa. Ngay sau bức tượng đồng Người Mẹ Bồng Con Thơ đang chạy trốn cộng
sản, là những dòng chữ tưởng niệm, với bản đồ Việt Nam được bao tròn với nền
vàng ba sọc đỏ.
Đại sứ Việt Cộng tại Canada đã phản đối
mạnh mẽ ngay từ lúc Liên Hội Người Việt Canada bắt đầu. Đến những ngày trước
khi Tượng Đài được khánh thành, họ vẫn liên tục vận động với Liên Hội Người Việt
và Uỷ Ban Thực Hiện Tượng Đài, để xóa bỏ hình bản đồ Việt Nam được bao tròn bởi
nền vàng ba sọc đỏ, đến những dòng chữ tưởng niệm, nhưng khi Tiến Sĩ Lê Duy Cấn
yêu cầu viết thành văn những yêu cầu đó thì ông mới có yếu tố thảo luận, thì họ
im lặng. Nghĩa là những viên chức trong tòa đại sứ Việt Cộng chỉ nói miệng chớ
không dám dùng văn thư. Phía Ủy Ban Thực Hiện hoàn toàn giữ nguyên tất cả những
gì ghi trong dự án. Liên Hội Người Việt và Ủy Ban Thực Hiện Tượng Đài, đã thắng
một cách vẻ vang, trong khi Việt Cộng cố gắng vận động với chánh phủ Canada
nhưng họ đã thất bại từ đầu đến cuối. Và sự kiện này đã dẫn đến tình trạng lạnh
nhạt trong bang giao giữa Canada với Việt Cộng trong một thời gian.
2. Tượng
đài tại Melbourne, Australia.
Sau hơn hai năm vận động và thực hiện,
ngày 21/6/2008, ”Văn Khố Thuyền Nhân Việt Nam” tổ chức lễ khánh thành “Đài
Tưởng Niệm Chiến Sĩ & Thuyền Nhân Việt Nam” tại công viên Jensen,
Melbourne, tiểu bang Victoria, Australia. Vì không có bài viết nên nhìn vào những
tấm hình ước lượng khoảng 300 đồng hương và áng chừng 30 quan khách Australia
tham dự. Cũng nhìn vào hình, tượng đài có hai cánh gắn liền nhau như tượng
trưng hai cánh buồm đặt trên nền có dạng chiếc ghe. Chi phí 70.000 Úc kim do đồng
hương đóng góp (tôi có xin thêm tin tức, nhưng không nhận được gì thêm).
Tượng
đài tại Montréal, Canada.
Ngày 21/6/2008, Hội
Bảo Vệ Di Sản Việt Nam và Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài đã tổ chức lễ khánh thành “Đài
Tưởng Niệm Chiến Sĩ & Tưởng Niệm Thuyền Nhân Việt Nam” tại Montréal,
Canada, với khoảng 400 đồng hương và đại diện các cơ quan thuộc thành phố
Montreal cùng quan khách tham dự. Bắt đầu với nghi thức rước quốc quân kỳ Việt
Nam và quốc kỳ Canada. Sau lời tường trình của ông Ngô Anh Võ, Chủ Tịch Hội Bảo
Vệ Di Sản Việt Nam kiêm Trưởng Ban Xây Dựng Tượng Đài, Hòa Thượng Thích Tâm
Châu và Đức Ông Pierre Vlanchard Giáo Phận Montreal, cùng kéo tấm vải phủ bên
trên thì “Tượng Đài Tưởng Niệm Chiến Sĩ & Thuyền Nhân” từ từ hiện ra với sự
xúc động của đồng hương hòa trong tiếng vỗ tay kéo dài của mọi người có mặt,
làm cho rừng cờ vàng trên những cánh tay luôn luôn lay động. Tượng đài gồm 3 phần
liền nhau: Bên trái là quốc kỳ Việt Nam, chính giữa là một Chiến Sĩ cầm súng với
thế ngồi phảng phất Tượng Thương Tiếc Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa, và phần
bên phải có hình chiếc thuyền bé bỏng giữa biển khơi! Thời gian thực hiện tượng
đài là 18 tháng kề từ buổi họp quyết định thực hiện công trình, với chi phí ước
tính 75.000 gia-kim do đồng hương chung góp, nhưng khi hoàn tất lên đến 100.000
gia kim.
4. Tượng đài tại Hamburg, Germany.
Ngày 12/09/2009, khoảng
1.200 người trong Cộng Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản từ Pháp, Hòa Lan, Na Uy,
Đan Mạch, và từ nhiều thành phố trên lãnh thổ Cộng Hòa Liên Bang Đức đổ về hải
cảng Hamburg, dự lễ khánh thành tượng đài tưởng niệm Thuyền Nhân. Trong
số đông quan khách Đức, có: Bộ Trưởng Nội Vụ Liên Bang Wolfgang Schauble, ông
Franz Muentefering, Chủ Tịch đảng đối lập. Ông chủ tịch đảng Dân Chủ Xã Hội Đức.
Đại diện của ông Arnold Vaatz, phó chủ tịch nhóm Dân Biểu hạ viện liên bang.
Ông Barmberger, Bộ Trưởng Tư Pháp tiểu bang Rheinland Pfalz. Bà Prof.Dr.Karin
von Welck, Bộ Trưởng Văn Hóa tiểu bang Hamburg. Ông Freimut Duve, nguyên đặc
trách viên cho Tự Do Truyền Thông. Đặc biệt, Bộ Trưởng Kinh Tế & Lao Động
& Giao Thông tiểu bang Niedersachsen là người Đức gốc Việt, tiến sĩ Philipp
Roesler, đại diện cho Thống Đốc tiểu bang, đã đọc diễn văn trong buổi lễ trang
trọng này (Tháng sau đó, ông được cử giữ chức Bộ Trưởng Y Tế Đức Quốc).
Theo ông Nguyễn Hữu Huân, Hội Trưởng Hội
Xây Dựng Tượng Đài, khởi sự từ 3 năm trước, nhưng gặp khó khăn từ cơ quan
chánh quyền buộc phải thay đổi hình thức tượng đài. Sau những lần vận động với
các viên chức và trình bày những cố gắng tối đa của Cộng Đồng tị nạn, đã được
chánh phủ Đức chấp thuận dự án nguyên thủy. Về tài chánh do Cộng Đồng tị nạn tại
Đức chung góp, còn có danh sách ân nhân bên ngoài Đức quốc, đặc biệt là
nhóm thân hữu từ Hoa Kỳ do nhà văn Đào Vũ Anh Hùng đại diện chung góp. Ông Huân
tâm sự: “Tôi rất cảm động về sự ủng hộ của nhiều nhà chính trị người Đức.
Đây là công sức do tất cả bà con đóng góp. Rất nhiều bà con lái xe từ xa đến
đây chiều hôm qua.
Tượng đài là quyển sách bằng đồng đặt
trên trụ đá hoa cương trong khuôn viên rnột khu vườn nhỏ 7m x 5m tại hải cảng
Hamburg (Ueberseebruecken). Bà Thủ Tướng Angela Merkel có thư vinh danh hoạt động
của Ủy Ban Cap Anamur. “Tưởng niệm các đồng hương tị nạn cộng sản đã bỏ
mình trên đường tìm tự do” là một phần trong nội dung Việt ngữ trên
trang sách đang mở ra, viết bằng tiếng Việt, tiềng Đức, và tiềng Anh. Hàng chữ
nổi tri ân Tiến Sĩ Rupert Neudeck, người sáng lập chương trình Cap Anamur và
thuê 3 chiếc tàu vận tải từ tháng 09/1979 đến tháng 07/1987, đã vớt
được 11.300 Thuyền Nhân Việt Nam và được chánh phủ Đức tiếp nhận định cư (trích
e-mail từ địa chỉ <lochuong65...> ngày 16/09/2009).
Điều đáng chú ý là các viên chức cùng
tên đại sứ Việt Cộng tại Berlin, Germany, nhân danh nhà ngoại giao đại diện cho
chánh phủ của chúng, áp lực với Thống Đốc tiểu bang Hamburg đục bỏ nhóm chữ “tị
nạn cộng sản” trên quyển sách bằng đồng. Nhờ có Tiến Sĩ Neudeck -ân nhân của
Thuyền Nhân Việt Nam- can thiệp mạnh nên Việt Cộng thất bại hoàn toàn (trích
e-mail ngày 25/10/2009 của Alpha Lê Thanh Tùng từ Germany).
Theo thông tín viên Hà Giang của đài
RFA, với sự hiện diện của hơn 1.000 đồng hương và một số viên chức chánh quyền
địa phương, tượng đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân được khánh thành trọng thể ngày
25/04/2009 trong khuôn viên nghĩa trang Westminster, Nam California. Theo
ông Jeff Gibson, Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị Nghĩa Trang, khu đất dành cho tượng
đài trị giá hơn 1.000.000 mỹ kim để bày tỏ lòng quí mến Cộng Đồng Việt Nam tại
đây. Trước đó, Hội Đồng thành phố Westminster đã ra “Nghị Quyết 4228 công nhận
tượng đài Tưởng Niệm Thuyền Nhân là biểu tượng tự do của Cộng Đồng Việt Nam và
tưởng nhớ những người đã bỏ mình trên biển”.
Tượng đài gồm 4 người trong một gia đình
trên chiếc thuyền mong manh do điêu khắc gia Võ Hồng Kiệt thực hiện, đặt trên mặt
hồ nước nhân tạo. Người Vợ với nét tuyệt vọng, quỳ gối, tay ôm đứa con thiêm
thiếp, tay kia như đang tìm nơi bám víu trên khoảng không, trong khi người Chồng
vừa cuối nhìn Vợ con vừa đưa tay đỡ lưng Mẹ già đang mệt lã, mặt ngửa lên không
trung với đôi mắt nhắm nghiền như đang cầu nguyện. Chung quanh cụm tượng đồng
là 54 phiến đá tượng trưng 54 chiếc thuyền đã tan biến trong lòng biển. Bề mặt
các phiến đá có khắc tên hơn 6.000 nạn nhân, những người “trốn cộng sản độc tài
bằng cách vượt biển tìm dân chủ tự do” đã chết trên biển cả mênh mông! (Tên các
nạn nhân do thân nhân cung cấp).
Theo Ban Tổ Chức lễ khánh thành, tượng
đài này là một công trình do nhà thơ nhà báo Thái Tú Hạp & Ái Cầm, tiêu biểu
một gia đình Thuyền Nhân đã sống sót khi cái chết kề cận! Theo lời ông Hạp, sau
khi ra khỏi trại tập trung của cộng sản vào năm 1980, ông đưa gia đình vượt biển.
Khi tàu chạy gần đảo Hải Nam bị cơn bão dữ dội đánh giạt vào một đảo
hoang và tàu bị bễ, 13 người chết trong số hơn 200 người trên tàu. Với hình ảnh
đó, ông bà Thái Tú Hạp và một số bạn đồng hành tâm nguyện, không bao giờ quên
những người đã nằm lại nơi đây cũng như những nơi khác trên đường tìm tự do.
6. Tượng đài tại
Pháp.
Ngày 12/9/2010, Cộng
Đồng Việt Nam tị nạn cộng sản tại Pháp đã khánh thành Tượng Đài "Niềm Ước
Mơ Của Mẹ" tại Bussy Saint Georges, một thành phố cách Paris khoảng 30
cây số, dưới sự chủ toạ của ông Hugues Rondeau, Thị Trưởng thành phố Bussy
Saint Goerges, và bà Nghị Sĩ Chantal Brunel, vùng Seine et Marne. Vị trị chính
xác của tượng đài là ngã tư trong trung tâm thành phố, có tên gọi là Rond
Point de Saigon - Bùng Binh Sài Gòn- Khoảng 300 bà con trong Cộng Đồng và
quan khách người Pháp tham dự.
Tượng "Niềm Ước Mơ Của Mẹ",
là hình ảnh Người Mẹ với tà áo dài lộng gió, hai tay bồng con đưa lên cao với
ý nghĩa hướng về tương lai trong ánh sáng tự do, được nhà điêu khắc Vũ
Ðình Lâm thực hiện, mang dáng vấp sự tích văn hóa Việt Nam. Bệ tượng đài có ghi
dòng chữ trên trụ đá hoa cương :
En Hommage A La France,
Terre
d’Asile Pays des Droits de l’Homme
En
Mémoire Des Boat People Vietnamiens Depuis 1975
Được anh Chủ Tịch Tổng Hội Sinh Viên Paris, tạm dịch:
Ghi Ơn Nước Pháp, Xứ Đón Nhận Người Tị Nạn
Quốc
Gia Của Nhân Quyền,
Tưởng
Nhớ Các Thuyền Nhân Việt Nam Tử Nạn Từ 1975
7. Tượng đài tại Brisbane, Australia.
Ông Nguyễn Kim Đỉnh, Trưởng Ban Xây Dựng Tượng Đài,
tóm lược về diễn tiến cùng những khó khăn trong công tác xây dựng. Buổi lễ
khánh thành rất trang trọng và thật ý nghĩa với lời phát biểu của những vị
khách đã ít nhiều góp phần vào sự kiện hôm nay (trích e-mail từ địa chỉ BạchPhượng
NguyễnThị ngày 2/12/2012).
Ngày 13/6/2015 lúc
3 giờ chiều, Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài tổ chức lễ trao tặng "Tượng Đài
Hoa Biển" cho chánh phủ và người dân Norway, nhất là những vị
Thuyền Trưởng đã từng vớt và giúp đỡ Thuyền Nhân Việt Nam. Tượng Đài Hoa Biển,
do nhà điêu khắc Thor Sandborg thực hiện bằng loại thép đặc biệt, đặt trên chân
đế giàn khoan dầu ngay trên mặt biển, trong khuôn viên Viện Bảo Tàng Hàng Hải
Norway. Ông Đô Trưởng Olso FabianStang đến bằng chiếc xe đạp, bất chấp thư khiếu
nại của tòa đại sứ Việt Cộng, ông tươi cười bước lên sân khấu trong tiếng vỗ
tay của hơn 500 người tham dự.
Sau khi chào quốc kỳ Norway và quốc kỳ
Việt Nam nền vàng ba sọc đỏ, ông Đô Trưởng chánh thức nhận Tượng Đài Hoa Biển
do Cộng Đồng Việt Nam tặng, ông đọc lời cầu nguyện và ném một cành hồng về hướng
Tượng Đài Hoa Biển, để tưởng nhớ đến nhưng vong linh Thuyền Nhân đã không thể đến
bến bờ Tự Do! Tiếp theo là cảnh mưa hoa xuống biển vô cùng xúc động! Cuối cùng,
ông Nguyễn Đức Hóa, thay mặt Ủy Ban Xây Dựng Tượng Đài, cám ơn đại diện các Hội
Đoàn từ khắp nơi trến đất nước Norway, và từ Australia, Pháp, và Bỉ, đến tham dự.
Buổi lễ chấm dứt lúc gần 4 giờ chiều.
Trước đó -ngày 20/5/2015- Lê Thị Tuyết
Mai, Đại sứ Việt Cộng tại Norway, gởi thư đến Thị Trưởng thủ đô Olso và các
thành phố lớn của Norway, với lời lẽ không ngoại giao chút nào, và chẳng có
chút thuyết phục nào cả:
(1) Phản đối dùng chữ "cộng sản" trong
hàng chữ Việt trên bia Tượng Đài, vì chữ "cộng sản" hàm ý chính trị.
(2) Thuyền Nhân trốn khỏi Việt Nam là trái
phép để tìm cơ hội kinh tế, chớ chánh phủ chưa bao giờ đối xử tồi tệ với họ.
Vậy là họ đã thất bại như đã từng thất bại tại nhiều
nơi khác. (trích trong e-mail <minh4639@yahoo.com>
ngày 24/7/2015)
Phần II. Bia
tưởng niệm Thuyền Nhân.
Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân, là biểu tượng
góp phần lưu giữ chứng tích tội ác của lãnh đạo Việt Cộng tại hải ngoại, và khi
triệt tiêu chế độ cộng sản (Việt Cộng) thì dân tộc Việt sẽ xây dựng nhiều Bia
Tưởng Niệm khác nhau, tiêu biểu những góc cạnh tội ác khác nhau của họ trên quê
hương Việt Nam.
1. Bia tưởng niệm trên đảo Galang và đảo
Bidon.
Bia màu trắng là “Bia Tri Ân” với
dòng chữ: “In appreciation of the efforts of UNHCR, the Red Cross &
Indonesian Red Crescent Society and other world relief organizations, the
Indonesian Government and people as well as countries of first asylum and
resettlement. We also express our gratitude to the thousands of individuals who
worked hard in helping the Vietnamese refugees. OVERSEAS VIETNAMESE
COMMUNITIES, 2005”. Tri ân những nỗ lực của Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc, của
Hồng Thập Tự và Hội Hồng Nguyện Nam Dương, cùng các tổ chức cứu trợ quốc tế
khác, chánh phủ và nhân dân Nam Dương cũng như các quốc gia tạm dung và các quốc
gia định cư. Chúng tôi cũng tri ân hằng ngàn người đã làm việc tận lực để giúp
đỡ người tị nạn Việt Nam. CỘNG ĐỒNG VIỆT NAM HẢI NGOẠI, 2005.
Một bia khác trên đảo Bidon (Malaysia)
có kích thước: ngang 1.0 thước và cao 3.0 thước, do công ty Bold Express của
Singapore làm trung gian và công ty Bida thực hiện.
Theo báo Jakarta Post ngày 20/6/2005
tại thủ đô Indonesia, ông Trần Đức Lương, Chủ Tịch nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ
Nghĩa Việt Nam, đã yêu cầu Tổng Thống Indonesia (ông Susilo) khẩn cấp phá bỏ
bia tưởng niệm trên đảo Pulau Galang vì đã xúc phạm đến Việt Nam. Nhân viên bảo
trì công viên, ông Mursidi nói với phóng viên rằng: “Lệnh phá bỏ bia tưởng
niệm phải thực hiện ngay tức khắc, đến mức phải dựng mái lều dưới cơn mưa trong
đêm tối, để làm công việc đục bỏ phần có những hàng chữ trên bia.” Còn Anne
Oh, người điều hợp công ty Bold Express cho biết: “Chánh phủ cộng sản Việt
Nam không chỉ đòi phá bỏ bia tưởng niệm tại Galang, mà họ còn đòi phá bỏ bia
trên đảo Bidong bên Malaysia nữa”.
Hành động của lãnh đạo Việt Cộng chứng tỏ
họ rất sợ những chứng tích nói lên tội ác của họ, dù chứng tích đó thể hiện qua
những hình tượng nào ở bất cứ nơi đâu, nhưng cả cái Bộ Chính Trị của Việt Cộng,
không bao giờ và cũng không thể nào phá bỏ được những chứng tích tội ác của họ
trong mỗi người Việt Nam không cộng sản. Hơn thế nữa, mỗi người Việt Nam tị nạn
cộng sản là “tấm bia sống” tố giác vô vàn tội ác của nhóm lãnh đạo Việt Cộng!
2. Bia tưởng niệm tại Genève, Thụy Sĩ.
Nguồn tin từ e-mail Diễn Đàn Nước Việt
do Thanh Thảo tường trình. Ngày 9/2/2006, Cộng Đồng Viêt Nam ở Thụy Sĩ
đã tập trung về thành phố Grand Saconnex, Genève, dự lễ khánh thành Bia Tưởng
Niệm Thuyền Nhân.
Buổi lễ dưới quyền chủ tọa của bà
Elizabeth Boehler, Thị Trưởng thành phố Grand Saconnex,
và là Phó Chủ Tịch đảng Parti Radical thành phố Genève. Bia Tưởng Niệm đặt
trong khuôn viên Campagne du Château Pictet, một khung cảnh thanh tịnh, yên
lành.
Nhà báo Thierry Oppikofer, Chủ Tịch Ủy
Ban Thụy Sĩ - Việt Nam, đã ca ngợi sự hỗ trợ mạnh mẽ của ông Michel Rossetti cựu
Thị Trưởng thành phố Genève, và ông Pierre Marti, cựu Chủ Tịch Hội Đồng thành
phố Genève. Ông Trần Hữu Kinh, Chủ Tịch Hội Cựu Quân Nhân Việt Nam Cộng Hòa,
thay mặt Cộng Đồng Việt Nam cảm tạ chánh quyền thành phố Genève đã nhiệt tình
giúp đỡ Thuyền Nhân Việt Nam tị nạn cộng sản. Sự kiện đặt Bia Tưởng Niệm hôm
nay, thể hiện lòng nhân ái của chánh quyền và nhân dân Thụy Sĩ đối với Cộng Đồng
Việt Nam. Bà Thị Trưởng Elizabeth Boehler, bày tỏ lòng ngưỡng mộ những sự hi
sinh của những người Việt Nam can đảm trên đường tìm tự do.
Bia làm bằng đá cẩm thạch đen, một bên
là Anh ngữ “In memory of the exodus of the Boat People through out the world
1975-2005. The Vietnamese refugees are grateful to Switzerland and to the host
countries. We are happy to live in a space of peace, freedom, and
democracy. Vietnam, land of our ancestors, will forever be in our heart”.
Và một bên là Pháp ngữ “En souvenir
de l’ exode des boat-people dans la monde 1975-2006. Les réfugiés Vietnamiens
remercient Liège, la Belgique, et les pays d’accueil. Nous sommes heureux de
vivre dans cet espace de paix, de liberté, et démocratie. Le Vietnam, pays de
nos ancêtres, restera à jamais dans nos coeurs”.
Được dịch ra Việt
ngữ như sau: “Tưởng niệm cuộc ra đi của những Thuyền Nhân trên thế giới 1975
- 2005. Người Việt tị nạn chân thành cám ơn Thụy Sĩ và các nước tiếp cư, đã
giúp cho chúng tôi được sống hạnh phúc trong hòa bình, tự do, và dân chủ. Chúng
tôi sẽ mãi mãi không quên quê hương Việt Nam, mảnh đất ngàn đời của Tổ Tiên để
lại”.
Viên chức tòa lãnh sự Việt Cộng tại đây
đã can thiệp với chánh quyền Thụy Sĩ và thành phố Genève dẹp bở tấm bia đen
này, nhưng tất cả sự can thiệp đều thất bại. Bia Tưởng Niệm này cách tòa lãnh sự
của chúng chỉ 2 cây số, là cái gai trước mắt chúng nhưng chúng bó tay.
Sau lễ khánh thành, Bia Tưởng Niệm là
món quà của Cộng Đồng Việt Nam tị nạn tặng cho thành phố Genève, và do Hội Đồng
thành phố quản trị (trích e-mail AirQ136817@aol.com).
3. Bia tưởng niệm tại Liège, Bỉ.
Tổng quát thì Bia Tưởng Niệm này tương tự
như Bia Tưởng Niệm ở thành phố Genève (Thụy Sĩ) đã khánh thành ngày 9/2/2006.
Trên bia đá là chiếc thuyền đầy ấp người đang chông chênh trên sóng biển, với
dòng chữ Pháp như sau: “En souvenir de l’ exode des boat-people dans la
monde 1975-2006. Les réfugie’s Vietnamiens remercient Liège, la Belgique, et
les pays d’accueil. Nous sommes heureux de vivre dans cet espace de paix, de
liberté, et démocratie. Le Vietnam, pays de nos ancêtres, restera à jamais dans
nos coeurs”. Sau đó, ông Paul Allard, thuyền trưởng tàu dầu Maaskroon, đã
xúc động khi tường thuật sự kiện ông và thủ thủy đoàn đã vớt được 61 “Thuyền
Nhân Việt Nam” trên chiếc tàu mong manh.
Cũng như nhiều nơi khác, cơ quan ngoại
giao của Việt Cộng tại Bỉ đã can thiệp với Bộ Ngoại Giao và thành phố Liège,
nhưng họ đã thất bại như đã thất bại tại Genève (Thụy Sĩ), tại Ottawa (Canada),
tại Đức, tại Westminster (California, Hoa Kỳ), ..v.v…
4. Bia tưởng niệm tại Hamburg, Đức quốc.
Lúc 12 giờ trưa ngày 14/10/2006, Ban
Tổ Chức đã cử hành lễ khánh thành Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân tại nghĩa
trang Oejendorf thành phố Hamburg, Cộng Hòa Liên Bang Đức. Hơn 200 quan khách
Việt-Đức với sự có mặt của các vị Linh mục Andreas, Mục sư Nguyễn Văn Hiếu, các
Sư cô Tuệ Đàm Hương, Tuệ Đàm Châu, Tuệ Đàm Giác, cùng đại diện các tổ chức
Đức và Việt: Các ông Carsten Siegfried, ông Braubach, ông Rehkopf, bà Winter,
bà quả phụ Wangnik của Thuyền Trưởng Cap Anamur, ông Schwenke, ông Bekrater,
ông Bùi Hoàng Thủy, ông Đặng Hữu Hào, bà Nguyễn Thị Kiều
Hạnh, ông Phạm Công Hoàng, ông Nguyễn Thanh Văn, ông Trần Văn Các, ông Đinh Kim
Tân, và đài truyền hình NDR.
Sau nghi thức chào quốc kỳ Đức-Việt và
phút mặc niệm, ông Quách Anh Trường, Chủ Tịch Hội Người Việt Nam tị nạn cộng sản
tại Hamburg chào mừng quan khách, trình bày ý nghĩa Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân
vì cộng sản tàn bạo độc ác mà bỏ mình trên biển cả, đồng thời cám ơn chánh phủ
và nhân dân Đức cưu mang đùm bọc, vừa lưu lại chứng tích cho tuổi trẻ Việt Nam
sinh sống nơi đây hiểu được nguyên nhân họ có mặt trên đất nước này. Sau nghi
thức cắt băng khánh thành là nghi thức cầu nguyện của tôn giáo.
Ông Bà Ngũ Thời Trọng, được xem là người
khai sinh công trình này, nhắc đến Ban Quản Trị Nghĩa trang Ohlsdorf và
Oejendorf đã tặng 36 thước vuông đất trị giá 27.000 Euro. Nghệ nhân Hoàng Nhật
Lục tác giả của tượng đài và điêu khắc trong 6 tuần lễ. Không thể không nhắc đến
công sức của cựu Đại Tá Bùi Văn Mạnh và gia đình ông, và nhiều nhiều nữa.
(trích e-mail buitrungturc87@yahoo.fr ngày 4 Nov 2006).
5. Bia tưởng niệm tại San Jose, Hoa Kỳ.
Xóm chài Hải Nhuận, ven biển tỉnh
Thừa Thiên với dân số khoảng 6.000 người, đã góp phần nhỏ nhoi vào con số khoảng
1.000.000 người Việt vượt biên đến định cư tại
các quốc gia tự do, sau khi "để lại trên biển" khoảng 250.000 người. "Gia đình Hải
Nhuận" nói chung, đang sống quây quần các thị xã Freemond, Hayward,
phía bắc của San Jose, trong khi người dân đầu trên xóm dưới của Hải Nhuận định
cự nhiều nơi trên thế giới, những vẫn giữ liên lạc thân tình với nhau, và xem Hải
Nhuận San Jose như một trung tâm tại hải ngoại, và người phụ trách nhịp cầu
liên lạc là ông Trương Công Thành, đã cùng gia đình 5 người vượt biển năm 1986.
Câu chuyện Hải Nhuận trở thành bức tranh thu nhỏ của
Cộng Đồng Người Việt hải ngoại. Vào thế kỷ 21,
thế hệ thứ hai của Hải Nhuận đã trưởng thành tại các quốc gia tự do. Có những
gia đình đoàn tụ. Có Boat People Hải Nhuận về kết hôn với người làng
Hải Nhuận rồi đem nhau qua vùng đất tự do
và có cả người Hải Nhuận qua du học được đón tiếp bởi người dân Hải Nhuận khắp
thế giới. Cho đến 1
ngày...
Ngày 23/8/2015, buổi lễ khánh
thành với hơn 200 người Hải Nhuận gồm hai ba thế hệ từ
các nơi cùng đến San Jose tham dự. Nghi thức tôn giáo và
nghi thức quân sự được thực hiện một cách trang trọng. Sự đoàn kết
của thuyền nhân Hải Nhuận trên thế giới là tấm gương sáng. Tình quê hương của Hải
Nhuận vượt Thái bình Dương là câu chuyện cần được kể lại. Điều quan trọng hơn hết
là trong lòng người dân Hải Nhuận từ trong nước ra đến thế giới đều nhớ ngọn cờ
vàng. Cờ của tự do. Tấm bia của họ hoàn tất trong nước gửi ra dựng tại hải ngoại,
thực là một câu chuyện kỳ thú cần được biết đến. Rất
có thể là lịch sử thuyền nhân suốt 20 năm khởi đi từ 1975 đến 1995,
chưa có cộng đồng tị nạn nào quây quần dưới danh nghĩa một làng
mà thực hiện được công trình ý nghĩa như vậy. (trích bài
viết của nhà văn Giao Chỉ Vũ Văn Lộc. San Jose, California).
Phần kết.
Các Anh hãy nhìn lại lịch sử thế giới, hầu
như chưa có trường hợp nào tên của một quốc gia không tồn tại mà quốc kỳ của
tên quốc gia đó vẫn tồn tại một cách mạnh mẽ, tại những nơi có Cộng Đồng Việt
Nam tị nạn cộng sản trên thế giới, như quốc kỳ truyền thống Việt Nam nền vàng
ba sọc đỏ.
Với những Tượng Đài Tưởng Niệm Thuyền
Nhân và những Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân, là chứng tích mạnh mẽ về tội ác kinh
hoàng của các nhóm lãnh đạo Việt Cộng, sau khi nhuộm đỏ toàn cõi Việt Nam hồi
tháng 4/1975, đã đẩy người dân váo tình cảnh phải vượt lên sự chết đề tìm sự sống!
Sau nhiều cuộc phỏng vấn tại các trại tạm cư, thì Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc
kết luận rằng “Cứ mỗi hai người đến bến bờ tự do thì một người chết mất
xác!” Chính vì vậy mà những vị lãnh đạo tại các địa phương, chẳng những
sẳn lòng cung cấp địa điểm mà còn hỗ trợ tài chánh để chúng tôi thực hiện những
Tượng Đài hoặc Bia Tưởng Niệm Thuyền Nhân Việt Nam.
Các Anh đừng quên rằng, tác giả
Stéphane Courtois, trong quyển “Livre Noir du Communisme” (Sách đen về chủ
nghĩa cộng sản), có đoạn: “... Vượt trên mức độ tội ác cá nhân, các chế độ cộng
sản củng cố quyền hành bằng cách nâng việc tàn sát quần chúng lên hàng chính
sách cai trị.... Sau đó, sự đàn áp thường ngày, sự kiểm duyệt mọi trao đổi tin
tức, kiểm soát xuất nhập biên giới, trục xuất người ly khai... những ký ức về
khủng bố tiếp tục đặt người dân trong tình trạng sợ hãi. Các quốc gia cộng
sản đều trong qui luật này”.
Cũng đừng quên rằng, Đức Đạt Lại
Lạt Ma, nhà lãnh đạo tinh thần của Tây Tạng nói rằng:
“Người cộng sản làm cách mạng không phải đem lại hạnh phúc cho người dân, mà
họ làm cách mạng để buộc người dân đem hạnh phúc lại cho họ”.
Và hãy nhớ, “Tự do không phải là điều
đáng sợ, mà là nền tảng cho sự thịnh vượng của đất nước. Không có dân chủ, không
thể có sự trỗi dậy và phát triển bền vững. Và chính chúng ta phải tranh đấu,
vì Dân Chủ Tự Do không phải là quà tặng.
Houston, tháng 5 năm 2017.
Phạm Bá Hoa
~~~~~~~~~~~~~~~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Virus-free. www.avastcom
|
__._,_.___
No comments:
Post a Comment