Việt Nam






Saturday, 28 October 2017

SAO LẠI XÂY LĂNG HỒ CHỆT,,,,MA QUÁI & GIAN DỐI


SAO LẠI XÂY LĂNG HỒ CHỆT
Hồ Tập Chương tên  Hồ Chí Minh
xác khô thằng Chệt  ướp  Ba Đình
sao  dân  tôn  Bác  cháu  Hà   Nội
lại  Nước làm  tôi  mọi  Bắc  Kinh
mật  ước  Thành Đô  mưu  quỷ sứ
Việt Nam nhập Hán biến yêu  tinh
lạc lầm  mù quáng  đâm ngu muội
tống khứ khỏi lăng vứt xuống sình

Tố Nguyên


MA QUÁI & GIAN DỐI
Đảng và Bác rõ ràng của Tàu cọng !!! "dẹp tiệm " là vừa cái Lăng Ba Đình -xóa bỏ Đảng và Nhà Nước !!!
Việt Cộng ngu đần &xấu hổ cả 1 trang sử đỏ hỏa ngục đầy ma quái và gian dối hào nhoáng kích động : " yêu Nước yêu Chủ nghĩa  Xã hội " của tà thuyết " CN Cộng Sản " .
Hãy sám hối và ăn năn trở về làm người Việt Nam bằng không cút về Trung cọng nếu chưa bỏ được VC .
Tố Nguyên

=========
Cục lưu trữ VN xác nhận: 
Hồ Chí Minh chính là thiếu tá Hồ Quang
trong quân đội Trung Cộng
 

 
a1Ảnh chụp màn hình trang web cục văn thư lưu trữ Việt Nam, phần 'Triển lãm tài liệu lưu trữ chủ tịch Hồ Chí Minh với Trung Quốc'.

Trang web cục văn thư và lưu trữ Việt Nam http://www1.archives.gov.v n/TrienlamTQ/Program/Chude1_8. asp chính thức xác nhận Hồ Chí Minh – lãnh tụ đảng CSVN chính là thiếu tá bát lộ quân Hồ Quang trong quân đội giải phóng Trung Cộng.

Theo đó là hai bức ảnh sơ yếu lý lịch viết bằng Hán tự của Hồ Quang dẫn nguồn từ lưu trữ Trung Cộng, được chú thích:

“Sơ yếu lý lịch của Hồ Quang (tức Chủ tịch Hồ Chí Minh) tại Lớp huấn luyện Nam Nhạc thuộc tỉnh Hồ Nam. Năm1939. Hồ Quang - Phụ trách điện đài – 38 tuổi - Quảng Đông - Thiếu tá - tốt nghiệp Đại học Lĩnh Nam – Giáo viên trường Trung học. Biết ngoại ngữ, quốc ngữ. (ảnh 1, ảnh 2)”

  

a2
  

a3
Thông tin này được công bố trên trang web của cục văn thư và lưu trữ Việt Nam, tại đường link: http://www1.archives.gov .vn/TrienlamTQ/Program/Chude1_ 8.asp 

Để có thêm thông tin, mời các bạn xem lại bài viết: Thiếu tá Hồ Chí Minh http://danlambaovn.blogsp ot.com/2014/07/thieu-ta-ho- chi-minh.html của tác giả Bảo Giang trên Dân Làm Báo 

  

a4Ảnh chụp thiếu tá Hồ Quang - tức Hồ Chí Minh trong quân đội Trung Cộng

__._,_.___

Posted by: tuyen do 

SAO LẠI XÂY LĂNG HỒ CHỆT,,,,MA QUÁI & GIAN DỐI


SAO LẠI XÂY LĂNG HỒ CHỆT
Hồ Tập Chương tên  Hồ Chí Minh
xác khô thằng Chệt  ướp  Ba Đình
sao  dân  tôn  Bác  cháu  Hà   Nội
lại  Nước làm  tôi  mọi  Bắc  Kinh
mật  ước  Thành Đô  mưu  quỷ sứ
Việt Nam nhập Hán biến yêu  tinh
lạc lầm  mù quáng  đâm ngu muội
tống khứ khỏi lăng vứt xuống sình

Tố Nguyên


MA QUÁI & GIAN DỐI
Đảng và Bác rõ ràng của Tàu cọng !!! "dẹp tiệm " là vừa cái Lăng Ba Đình -xóa bỏ Đảng và Nhà Nước !!!
Việt Cộng ngu đần &xấu hổ cả 1 trang sử đỏ hỏa ngục đầy ma quái và gian dối hào nhoáng kích động : " yêu Nước yêu Chủ nghĩa  Xã hội " của tà thuyết " CN Cộng Sản " .
Hãy sám hối và ăn năn trở về làm người Việt Nam bằng không cút về Trung cọng nếu chưa bỏ được VC .
Tố Nguyên

=========
Cục lưu trữ VN xác nhận: 
Hồ Chí Minh chính là thiếu tá Hồ Quang
trong quân đội Trung Cộng
 

 
a1Ảnh chụp màn hình trang web cục văn thư lưu trữ Việt Nam, phần 'Triển lãm tài liệu lưu trữ chủ tịch Hồ Chí Minh với Trung Quốc'.

Trang web cục văn thư và lưu trữ Việt Nam http://www1.archives.gov.v n/TrienlamTQ/Program/Chude1_8. asp chính thức xác nhận Hồ Chí Minh – lãnh tụ đảng CSVN chính là thiếu tá bát lộ quân Hồ Quang trong quân đội giải phóng Trung Cộng.

Theo đó là hai bức ảnh sơ yếu lý lịch viết bằng Hán tự của Hồ Quang dẫn nguồn từ lưu trữ Trung Cộng, được chú thích:

“Sơ yếu lý lịch của Hồ Quang (tức Chủ tịch Hồ Chí Minh) tại Lớp huấn luyện Nam Nhạc thuộc tỉnh Hồ Nam. Năm1939. Hồ Quang - Phụ trách điện đài – 38 tuổi - Quảng Đông - Thiếu tá - tốt nghiệp Đại học Lĩnh Nam – Giáo viên trường Trung học. Biết ngoại ngữ, quốc ngữ. (ảnh 1, ảnh 2)”

  

a2
  

a3
Thông tin này được công bố trên trang web của cục văn thư và lưu trữ Việt Nam, tại đường link: http://www1.archives.gov .vn/TrienlamTQ/Program/Chude1_ 8.asp 

Để có thêm thông tin, mời các bạn xem lại bài viết: Thiếu tá Hồ Chí Minh http://danlambaovn.blogsp ot.com/2014/07/thieu-ta-ho- chi-minh.html của tác giả Bảo Giang trên Dân Làm Báo 

  

a4Ảnh chụp thiếu tá Hồ Quang - tức Hồ Chí Minh trong quân đội Trung Cộng

__._,_.___

Posted by: tuyen do 

Wednesday, 25 October 2017

Hàng triệu người Việt “sáng mắt” khi một người Nhật tiết lộ về mối quan hệ Việt – Trung


Hàng triệu người Việt “sáng mắt” khi một người Nhật tiết lộ về mối quan hệ Việt – Trung

Bài viết dưới đây mượn lời của một người Nhật vốn sinh sống và làm việc tại Việt Nam khá lâu.


Anh bạn này có góc nhìn rất khác đối với quan hệ Việt Nam của Trung Quốc, đồng thời châm biếm, đả kích sự thờ ơ của một số người trước mối đe dọa đặt ra cho đất nước.
Tâm sự của anh nhận được hàng ngàn bình luận và chia sẻ trên mạng xã hội những ngày qua, nội dung như sau:
Tôi đã sinh sống và làm việc khá lâu tại đất nước các bạn, dĩ nhiên trước khi sang đây, chúng tôi đã nghiên cứu rất nhiều về văn hóa và lịch sử Việt Nam để có thể hòa nhập tốt.
Cũng như các bạn, nước Nhật chúng tôi đang trải qua thời kỳ vô cùng khó khăn khi liên tục phải cảnh giác và đối phó với những âm mưu thôn tính Quần đảo Senkaku trên biển Hoa Đông của Trung Quốc. Đối với tình hình đất nước bạn hiện nay, tôi có một số đánh giá như sau:
Quần đảo senkaku
Thói quen bành trướng của người Trung Quốc đã có từ xa xưa, quốc gia này luôn lăm le xâm chiếm nước Việt, điển hình là sự kiện An Dương Vương mất nước đã bắt đầu thời kỳ Bắc thuộc kéo dài 1000 năm trong lịch sử Việt Nam, đến khi Ngô Quyền đánh thắng giặc trên sông Bạch Đằng. Rồi thì hàng loạt cuộc chiến tranh biên giới khác kéo dài từ xưa cho đến nay, tham vọng bành trướng của người Trung Quốc vẫn cháy rực không ngừng. Quốc gia phía Nam luôn là mục tiêu mà người Trung Quốc nhắm đến, tuy nhiên các bạn không dễ dàng bị ức hiếp và xâm lược.
Ngô Quyền đánh thắng giặc trên sông Bạch Đằng
Từ thời xưa, người Trung Quốc đã không ngừng nỗ lực xâm phạm bờ cõi Việt Nam, điều này vẫn kéo dài cho đến ngày nay và họ sẽ tiếp bước thế hệ cha ông tiếp tục sự nghiệp bành trướng. Âm mưu của người Trung Quốc được gọi là chiến thuật “cắt lát salami”. Nghĩa là họ sẽ không cùng lúc chiếm toàn bộ lãnh thổ của Việt Nam mà là “ăn mòn” từng bộ phận, sau đó độc chiếm trọn vẹn, toàn bộ. Chiến thuật này không chỉ áp dụng tại Biển Đông – từng bước độc chiếm các bãi cạn và đảo nhỏ, củng cố yêu sách chủ quyền Trung Quốc trên Biển Đông, mà còn được áp dụng trong âm mưu xâm lược trên đất liền Việt Nam.
Kế hoạch “tích tiểu thành đại” của Trung Quốc gồm nhiều hành động nhỏ: từ việc thâu tóm và biến các công ty Việt Nam thành công ty Trung Quốc, tăng cường sự hiện diện của người Trung Quốc tại Việt Nam; cho tới việc đẩy mạnh đầu tư lớn trên khắp đất nước, đặc biệt là khu vực Quảng Trị đến Thừa Thiên Huế – nơi hẹp nhất theo chiều Đông-Tây của dải đất hình chữ S (bề rộng chỉ khoảng 40km).
Con đường bê tông dẫn vào khu dự án nghỉ dưỡng 5 sao trên đèo Hải Vân – nơi có vị trí chiến lược quan trọng về quân sự của Việt Nam
Việc di dân âm thầm xâm nhập vào lãnh thổ Việt Nam là bước nhỏ tạo bàn đạp để người Trung Quốc đồng hóa cũng như gây nhiễu trật tự xã hội tại đất nước các bạn.
Trên dải đất hẹp nhất của Việt Nam, họ muốn dần thay thế người Việt bằng người Trung Quốc nhằm phục vụ cho âm mưu chia cắt Việt Nam và mưu chiếm Biển Đông. Bởi vì từ căn cứ quân sự Du Lâm của Trung Quốc trên đảo Hải Nam đến Cửa Việt (Gio Linh, Quảng Trị) của đất nước các bạn chỉ khoảng 320 – 350km theo đường chim bay. Do đó, họ dễ dàng thực hiện âm mưu chia cắt hai miền Nam Bắc trên cả về đường bộ lẫn đường biển.
“Mất đất là mất nước”, người Trung Quốc đã lợi dụng điểm này để thực hiện âm mưu xâm lược của họ. Cách đây không lâu, họ không tiếc tay chi mạnh tiền thuê đất đầu nguồn trồng rừng của Việt Nam nằm ở cả ba miền Bắc – Trung – Nam với thời gian thuê dài hạn là 50 năm.
Những vùng đất đầu nguồn đều có ý nghĩa chiến lược rất quan trọng đối với Việt Nam, việc dễ dàng cho Trung Quốc thuê đất sẽ tạo điều kiện thuận lợi cho họ thực hiện mưu đồ “xâm chiếm”.
Tập đoàn Innov Green ( Hồng Kông, Trung Quốc ) được cấp phép thuê đất 50 năm trồng rừng nguyên liệu tại Quảng Ninh, Nghệ An, Quảng Nam, Lạng Sơn, Kon Tum
Mới đây nhất là việc lên kế hoạch xây dựng khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine (Huế) nằm ở khu vực đèo Hải Vân – nơi có vị trí chiến lược quan trọng về quân sự của Việt Nam. Năm 2013, tỉnh Thừa Thiên – Huế đồng ý cấp phép gần 200ha đất ở khu vực đèo Hải Vân cho một công ty Trung Quốc để thực hiện Dự án xây dựng Khu du lịch nghỉ dưỡng quốc tế World Shine với tổng mức đầu tư lên đến 250 triệu USD.
Theo thông tin mà tôi biết, nơi này có liên quan đến quân khu V và quân khu IV của Việt Nam, nếu chiếm được đèo Hải Vân tức là chiếm được Đà Nẵng.
Từ Đèo Hải Vân nếu “lấn chiếm” sang Đèo Ngang thì Vịnh Bắc Bộ chắc chắn sẽ bị chia cắt, Trung Quốc khi đó hoàn toàn đủ sức đe dọa an ninh quốc gia của Vịệt Nam. Đây là binh pháp có từ tời xa xưa, từ lợi dụng kinh tế nhắm đến mục tiêu quốc phòng, tung hỏa mù khiến cho địch mất phương hướng, đây là điều người Trung Quốc đang hướng tới.
Nhưng lạ thay, các vị chủ tịch huyện tỉnh của Việt Nam có lẽ chưa được học binh pháp này. Trung Quốc chỉ cần vung tiền mua đất để đầu tư thì các bạn đã nhanh chóng cắt đất cho thuê mà không mảy may nghi ngờ. Dĩ nhiên mưu đồ này không thể qua mắt được các vị tướng lĩnh quân đội. Âm mưu bị vạch trần và kế hoạch của người Trung Quốc thất bại ngoài ý muốn.
Việt Nam không đồng ý với đề xuất đưa 1000 xe cùng 1500 người Trung Quốc vào Việt Nam “nhân dịp hội chợ thương mại Việt Nam – Trung Quốc” trong tháng 12/2014. Có lẽ, các bạn đã bắt đầu đề cao cảnh giác hơn trước âm mưu của Trung Quốc.
Nhưng các bạn nên nhớ, Trung Quốc sẽ không từ bỏ kế hoạch thâm độc của mình và tôi lo ngại rằng vẫn còn nhiều vị Chủ tịch tỉnh sẵn sàng cấp phép cho các dự án nhanh chóng để đạt được cái mà họ gọi là “lợi ích chung của cộng đồng, cũng như vì sự phát triển kinh tế xã hội của tỉnh và quốc gia” (nhưng thực ra là lợi ích của riêng họ). Không mấy khó khăn khi thuyết phục những vị lãnh đạo này, họ có vẻ khá dễ dãi và nhìn nhận sự việc quá đơn giản, trong khi người Trung Quốc thì quá thâm độc!
Mới đây, chính quyền thành phố Bằng Tường (Trung Quốc) đã đề nghị phía Việt Nam cấp phép cho 1.000 xe với khoảng 1.500 người Trung Quốc du lịch tại Việt Nam và quá cảnh sang các nước ASEAN, viện cớ là “nhân dịp hội chợ thương mại Việt Nam – Trung Quốc” trong tháng 12/2014.
Yêu cầu của Trung Quốc đã vấp phải sự phản đối của Bộ Giao thông Vận tải và Bộ Quốc phòng Việt Nam. Có lẽ, các bạn đã bắt đầu đề cao cảnh giác hơn trước âm mưu của Trung Quốc khi cố tình đề nghị được phép đi lại tự do từ 5 cửa ngõ của Việt Nam.
Thông qua việc đưa một số lượng lớn người Trung Quốc đi khắp đất nước này, họ dễ dàng do thám tình hình, cài người Trung Quốc vào người Việt Nam, gây nguy hiểm cho chính người Trung Quốc để có cớ bắt bớ Việt Nam,… Những điều như vậy chẳng phải rất dễ dàng xảy ra nếu đề nghị trên được chấp thuận hay sao?
Một điểm khiến tôi cảm thấy lạ nhất đó là khi âm mưu của Trung Quốc bị vạch trần, một số người lại dễ dàng phủi bỏ trách nhiệm quanh co biện minh cho quyết định sai lầm. Dường như các vị ấy chưa từng được học về “nhận sai và sửa sai”, nếu như ở đất nước chúng tôi, thì ngay lập tức các lãnh đạo của chúng tôi sẽ tạ lỗi trước người dân và xin từ chức.
Thiết nghĩ nếu Việt Nam vẫn còn nhiều vị quan chức dùng lý do “lo lắng cho lợi ích chung của cộng đồng” (thực chất là của riêng họ) và cố tình lờ đi “sự an nguy của đất nước” thì âm mưu xâm lược Việt Nam của người Trung Quốc chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Nguồn: doilinh.
__._,_.___

Posted by: tuyen do 

Monday, 16 October 2017

Phúc có dấu hiệu thất sủng.?



----- Forwarded Message -----
From: Hội Phụ Nữ Tự Do . <



Phúc có du hiu tht sng.?

Dường như bắt đầu có sự xa cách giữa Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc, sự xa cách này hẳn xuất phát từ phía Nguyễn Phú Trọng tạo nên. Trọng đang khẳng định lại đẳng cấp của mình ở thế môtn vị vua và các đồng chí của mình là ở thế quan lại, bầy tôi. Nhưng ngoài sự xa cách đầy vẻ bề trên ấy, còn có những nguyên nhân khác khiến Trọng cảnh giác với Nguyễn Xuân Phúc.
Vào những ngày cuối năm 2016 đã có những lời nhắc nhở trong trung ương về việc đến cuối năm 2017 Nguyễn Phú Trọng nên về để nhường ghế tổng bí thư cho người khác thay thế. Người khác ở đây có thể là Trần Đại Quang, Đinh Thế Huynh, Nguyễn Xuân Phúc
Xuân Phúc đã tận dụng lợi thế thủ tướng để đi các địa phương gọi là xúc tiến đầu tư, thực chất là vận động đoàn các tỉnh bỏ phiếu cho mình làm tổng bí thư, Phúc còn trắng trợn nói sắp tới Cụ sẽ kỷ luật Trần Đại Quang và dặn các địa phương bỏ phiếu cho mình làm tổng bí thư, Phúc sẽ thế này, thế nọ trả công.
Phải nói giấc mơ làm tổng bí thư của Nguyễn Xuân Phúc không phải không có cơ sở, lúc ấy Trọng muốn giữ mình để đánh trộm Quang, đã để mặc Phúc đi lại mơ mộng làm tổng bí thư và cũng kệ cho Phúc huy động tay chân đánh Quang. Kế hiểm của Trọng là để Phúc quấy rối thu hút sự chú ý của Quang, còn phần mình Trọng ra quân nửa vời để Quang nghĩ Trọng sẽ không mạnh tay, rình sơ hở sẽ ra đòn quyết định.
Quang dính đòn của Trọng lẫn của Phúc. Về phía Trọng thì Quang nghĩ ông giáo làng ấy không cạn tàu ráo máng, xuống tay kiểu đoạn tình, tuyệt nghĩa tận diệt mình. Đã thế khi bị Phúc đánh nhiều lần, Quang nhịn bỏ qua nghĩ rằng cụ Tổng biết , các đồng chí biết cho mình. Trân Đại Quang và cả Đinh La Thăng đều sai lầm, cái sai lầm là cứ nhịn và chờ cụ tổng hay các đồng chí mình thương tình, nhìn công tâm, khách quan giúp mình.
Gặp quan thầy Trung Cộng Vương Kỳ Sơn đầu năm 2017, Nguyễn Phú Trọng dường như được sự tiếp sức khủng khiếp, ông ta bỗng mạnh mẽ và quyết đoán trong việc xử lý Đinh La Thăng mà không gặp sự phản đối nào trong trung ương. Trọng đã được Trung Cộng chống lưng và đảm bảo cái ghế tổng bí thư của mình. Từ lúc này Trọng bắt đầu có những biện pháp sau lưng Phúc để kiểm soát kẻ đàn em bề ngoài nịnh nọt, nhưng bên trong phản phúc đầy tham vọng này.
Ai cũng biết Đặng Văn Thành là đại gia sân sau của Phúc, đang âm mưu thôn tính ngành tài chính ngân hàng, điển hình là muốn lấy lại Sacombank với giá rẻ mạt dưới sự hỗ trợ của Phúc. Trọng đã bật đèn xanh cho các uỷ viên BCT bác bỏ đề xuất để Thành mua lại Sacombank. Bộ Chính Trị đã để Minh Xoài Himlam mua Sacombank và bồi thường cho cánh Phúc, Thành 500 tỷ mua cổ phiếu ở công ty con của Thành.
Thành không mua được Sacombank, bước thôn tính tạm chậm lại, Phúc cũng yếu lực theo. Tiếp nữa đàn em của Phúc là Khoa phó chủ tịch thành phố HCM chuyên về xây dựng, một nơi màu mỡ của Phúc cũng bị ép buộc phải rời vị trí khi Đinh La Thăng bị hạ bệ.
Chương trình bán vốn hoá nhà nước hứa hẹn mang về nhiều kinh tài bị ép giao cho Trần Tuấn Anh bộ trưởng bộ công thương đứng ra phụ trách. Đây cũng là cơ hội cho Trần Tuấn Anh ghi điểm tiến tới chức phó thủ tướng vào khoá 13 để làm ứng cử cho chức thủ tướng trong tương lai. Nguyễn Xuân Phúc ngậm ngùi nhìn món hời bán vốn nhà nước tuột khỏi kiểm soát của mình.
Trong vụ liên quân đánh Đà Nẵng dưới sự chỉ đạo của Nguyễn Phú Trọng, Phúc là người hăng hái đi đầu nhất, Phúc cũng là người chỉ đạo và hỗ trợ Huỳnh Đức Thơ tấn công Nguyễn Xuân Anh. Nhưng khi kết thúc thắng lợi thì chức bí thư Đà Nẵng lại rơi vào tay Trương Quang Nghĩa chứ không phải Phan Việt Cường đệ tử thân tín của Phúc ở Quảng Nam. Trong vụ này Phúc chỉ được an ủi khi một người trong cánh của mình là Thể Sóc Trăng về nắm bộ Giao Thông Vận Tải, nhưng trước cảnh ngân sách ep hẹp, giảm đâu tư công thì bộ Giao Thông Vận Tải không còn là miếng ngon như ngày trước nữa.
Vụ việc quanh chiếc ghế chủ tịch PVN mà Phúc muốn đưa Bùi Vạn Thuận của đàn em mình lên, nhưng bị đè cản từ nội bộ PVN, nơi mệnh danh là nhà trẻ của uỷ viên trung ương, đến nay đã nửa năm rồi Phúc không có cách nào đưa Thuận ngoi lên được, đành hoãn không ký bổ nhiệm Dũng Râu để hy vọng chờ đợi cơ hội đưa Thuận lên nắm chức này.
Điểm lại 4 vụ do Trọng chỉ đạo đánh như vụ Sacombank, Đinh La Thăng, Đà Nẵng, Dầu Khí khi thắng lợi, Nguyễn Phú Trọng đã chỉ cho Nguyễn Xuân Phúc những miếng bánh nhỏ, hoặc những phần lợi phải bỏ sức chăm lo lâu dài mới có hoa trái.
Mặc dù trước trung ương 7 khoá 12, Nguyễn Xuân Phúc đã chuẩn bị bản báo cáo láo về thành tích tăng trưởng và đâu tư, cho báo chí hô hào rầm rĩ. Nhưng khi bàn đến kinh tế xã hội trong hội nghị trung ương Nguyễn Phú Trọng đã vạch một loạt yếu kém của Nguyễn Xuân Phúc trong phần tổng kết như thiếu năng lực để giải quyết thâm hụt ngân sách, không giảm được nợ công, không xử lý được nợ xấu và các tổ chức tín dụng yếu kém, phân bổ vốn đầu tư từ trái phiếu chính phủ và ODA còn chậm, nhiều doanh nghiệp nhà nước vẫn thua lỗ trầm trọng và mọi mặt an toàn thực phẩm, giao thông , môi trường còn tệ hại.....
Thái độ của Nguyễn Phú Trọng nhận xét về hoạt động của chính phủ Nguyễn Xuân Phúc như vậy và qua những vụ việc đã nêu trên, dường như cho thấy Nguyễn Xuân Phúc đã bắt đầu bị thất sủng và rơi vào tầm cảnh giác của Nguyễn Phú Trọng. Việc Trọng đưa Trần Quốc Vượng làm thường trực ban bí thư kiêm chủ nhiệm uỷ ban kiểm tra trung ương đã khiến cho Trần Quốc Vượng đang có trong tay một quyền lực khủng khiếp trong đảng. Trọng đã nhìn ra mối nguy hiểm từ Nguyễn Xuân Phúc và nhanh chóng cấy Trần Quốc Vượng để cần có thể làm Phúc phải khốn đốn.
Nguyễn Xuân Phúc đã quá vội vã khi vận động phiếu cho mình làm tổng bí thư, có lẽ lúc ấy ông ta nghĩ Nguyễn Phú Trọng sẽ về giữa chừng như mọi người nên bày tỏ tham vọng của mình. Bộc lộ tham vọng tức trong đầu có ý định nhòm ngôi, tội ấy Nguyễn Phú Trọng hạn chế và tước bớt vây cánh là còn may.
Chắc chắn giấc mơ làm tổng bí thư của Nguyễn Xuân Phúc đã tan thành mây khói khi có sự xuất hiện của Trần Quốc Vượng, kẻ mới vào bộ chính trị hơn một năm đã leo tới chức thường trực ban bí thư, cái chức trước đây các tiền nhiệm phải mất ít nhất một nhiệm kỳ 5 năm trong bộ chính trị mới ngồi vào được.
Phúc là người biết nhẫn nhịn và chơi sau lưng rất rất giỏi, thời gian vẫn còn dài để Phúc còn cơ hội thực hiện ước mơ thống trị giang san của mình.
Nếu như chỉ được chọn một trong hai người là Phúc và Trọng thì tôi nghĩ Phúc sẽ còn hy vọng mang lại sự đổi mới hơn là Trọng. Nguyễn Phú Trọng già cỗi và bảo thủ trong mớ lý luận giáo điều, chỉ có sự sắt máu bảo thủ nên không hy vọng gì ở ông ta là điều ai cũng thấy. Nhưng một người tráo trở, lật lọng và phản trắc, háo danh như Nguyễn Xuân Phúc mới chính là kẻ hội tụ những yếu tố làm nên một cuộc thay đổi dù không biết sẽ tốt hay xấu cho dân tộc, nhưng với Phúc thì còn có hy vọng sự thay đổi.
__._,_.___


Posted by: Mike Duong <

Monday, 9 October 2017

Những oan hồn của cuộc chiến



---------- Forwarded message ----------
From: Trung Kiên Pham  [DiendanDanToc] <>
Date: 2017-10-09 17:27 GMT+11:00
Subject: Re: [DiendanDanToc] Những oan hồn của cuộc chiến

 
Kính chào bác Bùi Tín, quý Đồng hương, cùng Quý vị quan tâm

Cám ơn bài viết của bác Bùi Tín, nhờ bài viết này mà TK tôi hiểu được sự tàn nhẫn của ông Hồ Chí Minh và đảng csvn trong vụ CCRĐ! ..Họ không chỉ giết các điền chủ để cướp ruộng đất qua những dân nghèo "bần cố nông", mà còn nhân cơ hội để triệt tiêu rất nhiều người của các đảng phái QG!

Trích đoạn;..."Ngoài hàng mấy chục vạn oan hồn trên đây, tôi không thể không nhắc đến vài vạn người chưa chết nhưng bị những oan khiên dằn vặt không kém các oan hồn kể trên. Họ rất đáng thương, nhưng xã hội đã lãng quên họ.../...Đó là chừng 20.000 cán bộ, chiến sĩ Quân đội Nhân dân (theo thống kê chưa đầy đủ của Cục quân lực Bộ Tổng tham mưu) vào Nam bị chiêu hồi bởi Việt nam Cộng hòa, sau chiến tranh trở về gia đình ở miền Bắc, đã bị hỏi tội, bỏ tù, cải tạo, trả thù, bôi xấu, hạ nhục, hành hạ ra sao, bị gia đình xỉ vả, láng giềng khinh miệt, không sao ngẩng mặt lên được. Theo tôi biết, rất đông anh em đó ở Hà Nội, Hà đông, Thái Bình, Nam Định, Hải Phòng, Nghệ Tĩnh… Một số bảo mạng, cầu an, không chịu được gian khổ, căng thẳng, nhưng không ít có ý nghĩ lành mạnh, không đang tâm bắn vào anh em trong một cuộc huynh đệ tương tàn phi lý vô đạo nên đã chịu chiêu hồi, hy vọng khi chiến tranh kết thúc, không ai nỡ trị tội mình. Đã có nhà văn nào nói lên thảm cảnh của số anh em bị chiêu hồi rồi trở về quê quán này để tiếp tục bị oan khiên, kêu trời không thấu này. Đã có tổ chức xã hội nào cúi xuống nâng đỡ các số phận đen đủi này, tất cả chỉ là nạn nhân của một cuộc chiến tranh phi lý vô đạo do đảng Cộng sản gây nên vì những mục tiêu và cuồng vọng riêng." (ngưng trích)

Vâng, điều này cũng đã làm cho TK thắc mắc, cũng muốn biết số phận của hơn 200'000 chiến binh csvn đã ra chiêu hồi chính phủ VNCH! Họ là những người rất đáng thương vì đã bị vướng mắc trong gọng kìm lịch sử chiến tranh!

Qua clip hội luận ở San Josse =>  https://www.youtube.com/watch?v=oPe8UeCmN8E TK tôi thấy được "nhân cách, sự bình tĩnh, điềm đạm" của bác Bùi Tín...

Cũng như trong cuộc phỏng vấn của LS Nguyễn Tâm => https://www.youtube.com/watch?v=e49tDw80FfA đã khiến cho TK tôi tin tưởng, cảm mến và quý trọng bác Bùi Tín cho đến hôm nay!

Kính chúc bác Bùi Tín cùng tất cả Quý vị sức khoẻ, luôn kiên cường và nhiều nghị lực...

Trân trọng
Phạm Trung Kiên
------------------------------------------------------------------

"Dien bien hoa binh schrieb am 2:57 Montag, 9.Oktober 2017:

 

Những oan hồn của cuộc chiến
Bùi Tín Blog - VOA
Thực Hiện
Bureau CTM Media - Á Châu

Những oan hồn của cuộc chiến | Chân Trời Mới Media

-
05/10/2017

alt
Bộ phim Chiến tranh Việt Nam của các đạo diễn Hoa Kỳ gây nên nhiều tranh luận, ý kiến khác nhau của người Việt trong và ngoài nước.
Đó là điều tất yếu vì cuộc chiến tranh kéo dài gần 30 năm, liên quan đến nhiều nước, với những động cơ khác nhau, không thể làm thỏa mãn mọi người.
Đây là một dịp bổ ích và lý thú để công luận có thể được dịp phát biểu thêm, soi tỏ thêm nhiều điều mới mẻ, những góc tối của cuộc chiến, từ đó có thể bổ xung cho nhau nhiều hiểu biết mới để soi tỏ thêm quá khứ, hiện tại và tương lai của các bên tham chiến trong mối quan hệ quốc tế phức tạp hiện nay.
Một số nhà báo, làm phim truyền hình người Việt, người Pháp, Hoa Kỳ, Đức… phỏng vấn tôi nhân dịp này. Tôi đã phát biểu ý kiến của mình.
Với tư cách là một nhân chứng sống, từng tham dự cuộc chiến từ ngày đầu đến ngày cuối, ở miền Bắc cũng như ở miền Nam, ở chiến trường Cam-bốt cũng như ở Lào, tôi có nhiều suy nghĩ, kỷ niệm về cuộc chiến tranh, nay có dịp để nói lên những điều quan trọng bị khỏa lấp mà bộ phim hoành tráng của các nhà làm phim Hoa Kỳ không đề cập đến.
Nhiều bạn hỏi tôi, nếu tôi tham gia một bộ phim khác về Chiến tranh Việt Nam, tôi sẽ nói lên những điều gì? Tôi có khá nhiều điều cần phát biểu về cuộc chiến, khi tưởng nhớ, ngẫm nghĩ lại về cuộc chiến. Qua bài báo này trước hết, tôi muốn nói đến những oan hồn của cuộc chiến.

Tôi có một số người thân, ông chú, các anh chị em họ Bùi vốn là đảng viên Quốc Dân Đảng và Đại Việt Quốc dân đảng đã bị Việt Minh chụp mũ cho là Việt gian, bị bắt giam sau Cách mạng tháng Tám. Tiêu biểu là ông Bùi Nhữ Uyên chú ruột tôi từng theo cụ Nguyễn Thượng Hiền, người cùng làng sang Nhật Bản vận động cho phong trào Đông Du và sau đó về Trung Quốc, tham gia Việt Nam Quang Phục hội của Cụ Phan Bội Châu. Chú tôi bị bắt năm 1946, bố tôi (Bùi Bằng Đoàn) lúc đó là trong Ban Thường trực Quốc hội can thiệp với ông Hồ chí Minh, ông Hồ lệnh cho chính quyền tỉnh Hà Đông thả ngay chú tôi, nhưng đúng vào đêm lệnh thả đến nhà giam ở Vân đình thì chú tôi mất vì «đau bụng» khẩn cấp. Bạn tù cùng giam cho rằng chú tôi bị trại giam đầu độc.
Những oan hồn tôi không thể quên. Việt Minh từ hồi đó coi tất cả các đảng yêu nước chống Pháp là Việt gian, như Quốc Dân đảng, Đại Việt, Việt Nam Quang Phục hội, Việt Nam Cách mạng đồng minh, đệ tứ (Trostkyt)… Họ phê phán rất mạnh cụ Phan Bội Châu và Phan Chu Trinh, coi là sai lầm thân Tàu, chuộng Pháp.

Tôi còn nhớ trước năm 1940 1941 số đảng viên Quốc dân đảng rất đông, vượt con số đảng viên đảng CS Đông dương ở các nhà giam, ở Côn Đảo. Rất nhiều giáo viên tiểu học các xã, huyện, trí thức nông thôn tham gia phong trào Quốc dân đảng của Nguyễn Thái Học. Rất nhiều trung nông, phú nông, cả địa chủ nhỏ có học tham gia đảng này, về sau bị Cải cách ruộng đất kiểu Mao vu cáo là địa chủ ác bá, là việt gian, bị sát hại gần hết, theo thống kê khi sửa sai con số oan hồn này lên đến hơn 15.000.

Ngoài số nói trên cần kể đến oan hồn của các nhà yêu nước Tạ Thu Thâu, Phan Văn Hùm – lãnh đạo nhóm Troskyt, tướng Nguyễn Bình và nhà sử học Trần Huy Liệu – nguyên là đảng viên Quốc dân đảng, cụ Đặng Văn Hướng – nguyên Bộ trưởng không bộ do ông Hồ phong chức và cụ Nguyễn Khắc Niêm, thân sinh ông Nguyễn Khắc Viện, chủ tịch Hội Việt kiều yêu nước ở Pháp – 2 cụ đều bị tàn sát trong Cải cách ruộng đất.

Cũng cần ghi thêm trong danh sách các oan hồn những cán bộ cộng sản có ít nhiều thức tỉnh đã bị thải loại, ra rìa, như tướng Đặng Kim Giang, tướng Nguyễn Vịnh, các đại tá Đỗ Đức Kiên, Lê Trọng Nghĩa, Lê Minh Nghĩa, Hoàng Minh Chính… trong vụ án «xét lại», Trần Dần, Hoàng Cầm, Phùng Quán… trong vụ Nhân văn Giai phẩm, Trần Xuân Bách, Trần Độ, Nguyễn Hộ, Nguyễn Cơ Thạch, Võ Nguyên Giáp… từng có tư duy độc lập chống lại một số chủ trương chính sách của đảng.

Các đồng đội của tôi vào Nam chiến đấu theo lời nguyện «sinh Bắc tử Nam để giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc», chết vài chục vạn, hơn 300.000 tử sĩ hiện chưa tìm ra thi hài mộ chí, cũng là những oan hồn, nỗi đau lòng uất hận của hàng vài triệu bố mẹ, anh chị em ruột thịt. Đó là những oan hồn vì khi chiến đấu, tự nguyện hy sinh, các đồng đội của tôi đều mang theo hy vọng rồi gia đình mình, bố mẹ anh chị em mình, đồng bào mình sẽ được hưởng độc lập tự do, an bình, phồn vinh hạnh phúc. Những hy vọng thiêng liêng ấy đến nay vẫn còn xa vời. 

Ngược lại đất nước còn bị ách Bắc thuộc từ sau mật đàm Thành Đô năm 1990, tự do tư tưởng, ngôn luận còn bị cấm đoán, trừng phạt, an ninh của nhân dân, nông dân, trí thức, nhà kinh doanh tự do bị đe dọa, các chiến sỹ yêu nước, đòi tự do cho nhân dân bị tù đầy, chênh lệch giàu nghèo tồi tệ hơn thời phong kiến, thực dân, đảng cộng sản biến thành lực lượng kìm hãm đà tiến bộ, phát triển của đất nước, mắc nợ hàng triệu oan hồn đã hy sinh do những lời đường mật giả dối.

Tôi có nhiều anh em, cháu, – con các bà chị ruột và chị họ vào Nam chiến đấu và hy sinh ở Đức Phổ, Quảng Ngãi, Bình Định nay vẫn chưa tìm ra thi hài, mộ chí. Đã đến lúc phải nói thẳng ra là gia đình và các cháu đã bị lừa. Họ đưa ra Luật nghĩa vụ quân sự, tuyên truyền về vinh quang trai thời loạn là sinh Bắc tử Nam, cưỡng bức các cháu bỏ học cầm súng, bắt ký các bản tình nguyện nhập ngũ, buộc bố mẹ phải ký tên «vinh dự hiến con cho Tổ quốc», trong khi con cháu các quan lớn hầu hết đều được xuất ngoại học tập ở Liên Xô, Trung Quốc , Ba lan, Đông Đức, Tiệp… Một sự bất công khổng lồ. Bố mẹ các cháu tôi lo nghĩ tiếc thương con, ban đêm xụt xùi khóc, nhưng vẫn phải tỏ ra vui vẻ khi tiễn con vào Nam. Các cháu đều miễn cưỡng ký giấy «tình nguyện vào Nam chiến đấu, đâu cần xin có mặt» theo ý nguyện (cưỡng bức) của Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh. Cả một khoa học bịp bợm thành hệ thống.

Tôi đã từng nhiều lần vào Nam cùng các đơn vị, vào Bình Trị Thiên, rồi vào Tây Nguyên – Kon Tum, Gia Lai, vào Bình Định, Buôn Ma Thuột, Bình Long, Sài Gòn… có những điều ít ai biết, đó là tình trạng cực kỳ phi lý, thương tâm, oan trái, từ khi lên đường vào Nam, các cán bộ chiến sĩ đều bị cắt đứt liên lạc một cách tuyệt đối với bố mẹ, anh chị em, bạn bè, vài năm, có khi hàng chục năm, mà không có một lá thư được nhận hay được gửi về nhà. Sự bặt tin thật là buồn đau độc ác. Đây là một nét độc đáo của cuộc chiến ở miền Nam Việt Nam.

 Cuộc chiến tranh không có thư từ của người cầm súng, đằng đẵng từ khi lên đường, cho đến khi trở về, lành lặn hay bị thương nặng nhẹ, hay thành người tàn tật suốt đời. Hoặc có khi tử trận, nhưng giấy báo tử để chậm vài năm là thường, vì chiến tranh khốc liệt, tử sỹ nhiều, đơn vị giải thể, tiêu tùng hết, nhiều đơn vị sát nhập vào nhau, sổ sách mất, cháy, chỉ huy thuyên chuyển liên miên, không có nền nếp chính quy, kiểu du kích, đại khái, lem nhem.

Cho đến chuyện quản lý tù binh Mỹ chặt chẽ, có sổ sách hàng ngày mà cuối cùng vẫn mất tích, không lý giải được, lên đến hơn 100 người, đủ biết công việc quản lý của quân đội thời chiến luộm thuộm ra sao.
Ở các nước văn minh, với quân đội hiện đại, họ rất quan tâm đến việc thông tin, thư từ gia đình quân nhân được chuyển nhanh nhất, chu đáo nhất đến tay chiến sĩ ngoài mặt trận. Đây là trách nhiệm, đền đáp thiết thực có ý nghĩa nhất những hy sinh của gia đình và các quân nhân. Ở Việt Nam, đảng Cộng sản cho việc cố tình bặt tin là biện pháp cưỡng bức để các chiến sĩ không còn suy nghĩ thao thức mong chờ thư đi từ lại, một lòng một dạ hy sinh chiến đấu cho những mục tiêu riêng của đảng. Đây là món rất độc của chiến tranh tâm lý. Vì nếu tự do thư từ, thông tin, các chiến sĩ sẽ kể về những trận đánh thiêu thân, cả đơn vị chết quá nửa như sau tết Mậu Thân thì hậu phương sẽ bị chấn động, rất nguy hiểm để kêu gọi tiếp những đợt «sinh Bắc tử Nam», mà phần lớn sẽ không trở về.

Ngoài hàng mấy chục vạn oan hồn trên đây, tôi không thể không nhắc đến vài vạn người chưa chết nhưng bị những oan khiên dằn vặt không kém các oan hồn kể trên. Họ rất đáng thương, nhưng xã hội đã lãng quên họ.
Đó là chừng 20.000 cán bộ, chiến sĩ Quân đội Nhân dân (theo thống kê chưa đầy đủ của Cục quân lực Bộ Tổng tham mưu) vào Nam bị chiêu hồi bởi Việt nam Cộng hòa, sau chiến tranh trở về gia đình ở miền Bắc, đã bị hỏi tội, bỏ tù, cải tạo, trả thù, bôi xấu, hạ nhục, hành hạ ra sao, bị gia đình xỉ vả, láng giềng khinh miệt, không sao ngẩng mặt lên được. 

Theo tôi biết, rất đông anh em đó ở Hà Nội, Hà đông, Thái Bình, Nam Định, Hải Phòng, Nghệ Tĩnh… Một số bảo mạng, cầu an, không chịu được gian khổ, căng thẳng, nhưng không ít có ý nghĩ lành mạnh, không đang tâm bắn vào anh em trong một cuộc huynh đệ tương tàn phi lý vô đạo nên đã chịu chiêu hồi, hy vọng khi chiến tranh kết thúc, không ai nỡ trị tội mình. Đã có nhà văn nào nói lên thảm cảnh của số anh em bị chiêu hồi rồi trở về quê quán này để tiếp tục bị oan khiên, kêu trời không thấu này. Đã có tổ chức xã hội nào cúi xuống nâng đỡ các số phận đen đủi này, tất cả chỉ là nạn nhân của một cuộc chiến tranh phi lý vô đạo do đảng Cộng sản gây nên vì những mục tiêu và cuồng vọng riêng.

Nếu tôi tham gia dựng lên những bộ phim về cuộc chiến tranh ở Việt Nam, tôi sẽ nói đến bản chất của chiến tranh, qua những mặt tối, những góc tối bị che giấu, bị che lấp, nhưng oan hồn, những nỗi oan trái chưa được biết, để có thể nói lên hết mặt trái của cuộc chiến tranh không anh hùng, chẳng oanh liệt, một cuộc nồi da xáo thịt, huynh đệ tương tàn đáng hổ thẹn, đáng sám hối Tít bộ phim có thể là «Những oan hồn – hay mặt trái của chiến tranh», hay «Một cuộc chiến đầy dối trá», cũng có thể là «Cuộc chiến của những người nô lệ», vì đảng Cộng sản tự nguyện làm nô lệ cho học thuyết Mác – Lênin, rồi qua đó bắt nhân dân, quân đội làm nô lệ cho những tham vọng riêng của đảng, để cho đất nước lạc hậu, tàn lụi đổ nát, bất công như hiện nay.

Ông Đào Công Tiến, nguyên Hiệu trưởng Đại học Kinh tế Sài Gòn, một đảng viên cộng sản kỳ cựu rất có lý khi đề nghị mỗi ngày kỷ niệm 30/4 là một cuộc Sám hối và xin lỗi của đảng Cộng sản đã chủ động gây nên những tổn thất về sinh mạng, tài sản, thời gian của dân tộc đến mức quá sức chịu đựng của nhân dân, để lịch sử có thể sang trang, đất nước có một chế độ chính trị dân chủ, độc lập thật sự, lãnh thổ toàn vẹn, có nhân quyền, phát triển phồn vinh cho toàn xã hội.
Bùi Tín Blog – VOA
Xin Giúp Chúng Tôi CHIA XẺ XA THÊM


Những oan hồn của cuộc chiến | Chân Trời Mới Media

Bộ phim Chiến tranh Việt Nam của các đạo diễn Hoa Kỳ gây nên nhiều tranh luận, ý kiến khác nhau của người Việt t...



__._,_.___

Posted by: nguyenvan nam 

Wednesday, 4 October 2017

Nói Với Các Cựu Cán Binh Cộng Sản


 

Nói Với Các Cựu Cán Binh Cộng Sản
BS TRẦN MỘNG LÂM 

Tôi vừa xem một đoạn vidéo trong đó những người cựu sỹ quan, binh lính Miền Bắc huy chương đầy mình lên án CS bán nước.
Nếu như không thể không đồng ý với các anh trong những lời kết án gay gắt này, thì tôi cũng rất đau lòng trước một nhận xét khác.
Đó là việc các anh nói tới công trạng, xương máu đã bỏ ra trong cuộc chiến vừa qua. Tôi không hiểu các anh nói tới công trạng nào?

Nếu các anh đã chảy máu, gẫy xương, thậm chí bỏ mình, thì cũng bởi các anh gây ra khi cầm súng tấn công người Miền Nam chúng tôi. Người Miền Nam không bao giờ gây chiến, họ chỉ tự vệ mà thôi.

Nếu các anh nói rằng các anh chống Mỹ cứu nước, thì mặc nhiên các anh kết án chúng tôi là bán nước cho Mỹ. Trên 40 năm đã qua, các anh chưa nhận được ra là các anh đã sai hay sao ??? Đã có một cm nào của đất nước về tay người Mỹ hay không?? Trái lại, kể từ khi các anh chiến thắng, bằng những súng đạn Tầu, Nga cung cấp, đất nước đã ra thế nào ??
Cuộc chiến vừa qua đã tàn Có người trong bọn các anh vẫn còn dùng chữ phe thắng trận một cách kiêu hãnh ngầm. Thắng hay thua cái gì, cuộc chiến tranh vừa qua chỉ là một vết nhơ không bao giờ bôi xóa được. quên nó đi là giải pháp hay nhất.

Trước hiểm họa mất nước về tay người láng giềng Trung Cộng, nếu còn lương thiện và lòng tự trọng, các anh nên nhận tội, nhận sai trái, nhận trách nhiệm. Nếu các anh cứ khư khư cho rằng mình có công trạng, thì giữa chúng ta, không còn gì để nói.
Những người như các anh, đã bị đầu độc bởi những lời tuyên truyền xảo trá, sở trường của người CS, thật hết thuốc chữa.

Vì lẽ đó, mấy chục năm nay, giữa chúng ta là cả một vực thẳm, không một cây cầu nào có thể bắc qua. Tôi đã xem những vidéo các bản nhạc liên quan đến cuộc chiến vừa qua. Phía bên dưới các vidéo đó, phần ý kiến, chỉ thấy chưởi nhau thậm tệ, tục tĩu.
Có cần phải làm như vậy hay không, và làm như vậy để làm gì ???
Nếu các anh cứ giữ đảng, giữ thần tượng như Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng, và nhẩy lên đông đổng khi thần tượng mình bị công kích, thì quả thật là hết thuốc chữa. Họ là những kẻ thù ngồi ngay sau lưng mà chúng ta không biết, và ngày nay còn biết bao nhiêu ả Mỵ Châu đang giải lông ngỗng cho quân thù đến giết cha.

Cuộc chiến vừa qua chỉ có một công dụng là mở cửa cho Tầu Cộng thôn tính Việt Nam.

Cuộc chiến vừa qua chỉ có một kết quả là chia rẽ dân tộc và đưa lại cho người dân một đời sống tối tăm và không có tương lai. Dĩ nhiên có một số đảng viên và phe cánh của họ ăn trên ngồi chốc, tham nhũng và có cả tỷ đô la gửi ra ngoại quốc, nhưng số người đó là bao trong khi dân Việt lên đến hơn 90 triệu, và hàng ngày, không phải đi đâu xa, chỉ cần nhìn ra hè phố xem người dân sinh sống ra sao.

Vậy thì đã đến lúc phải đặt dấu chấm trên chữ I cho nó rõ ràng :
1-Bài Học Số một : Đảng Cộng Sản Việt Nam bán nước, có tội với dân tộc, với đất nước.,
2-Bài học số 2 : Quân đội nhân dân (Cộng Sản) trong đó có các anh là công cụ của Đảng Cộng Sản  có tội với dân tộc, với đất nước.
3- Bài học số 3 : Trung Cộng là kẻ thù của Việt Nam, chúng chỉ có một mục tiêu duy nhất thôn tính Việt Nam.
Nếu ít năm nữa, nước Việt Nam biến thành một ngôi sao nhỏ trên lá cờ của Trung Cộng, thì chỉ tại các anh.
Formosa hiện diện tại Miền Trung, cũng như những Công Ty Trung Cộng đang tàn phá miền Cao Nguyên, cũng chỉ tại các anh.
Các anh nói tới công trạng, các anh có công trạng mẹ gì ???

Trần Mộng Lâm

Mất Gốc – Bs Trần Mộng Lâm


Hình ảnh có liên quan
Nhiều khi thành thực quá cũng gây cho mình những bực mình.
Trước đây ít lâu, tôi có viết một bài ngắn mang tựa đề: Tôi không phải dân Bắc. Tuần vừa qua, tôi lại viết bài: Hai nỗi cô đơn. Với 2 bài viết này, tôi nhận được khá nhiều điện thơ góp ý kiến, có người đồng ý, có người không đồng ý, nhưng cũng không có vấn đề gì quan trọng. Khi mình đã đưa ra một ý kiến, thì phải chấp nhận các lời phê bình.

Mới đây, khi đi ăn cưới cô cháu gái, tôi gặp anh Lâm Văn Bé, anh cười nói với tôi: Tôi hiểu ý anh, nhưng tôi nghĩ anh sẽ bị phản đối nhiều đó. Một lúc sau, gặp một ông bạn khác, ông này cũng nhã nhặn, nhưng hỏi móc tôi: Anh không sợ bị kết án là mất gốc??? Tôi hỏi lại ông:
-Theo anh, gốc của tôi là gì?

-Thì anh người miền Bắc. Tuy anh ở trong Nam lâu, lấy vợ miền Nam, nhưng gốc của anh là người Bắc.
Tôi nản quá, nói với ông ta:
-Anh trật lất rồi. Gốc của tôi là Việt Nam Cộng Hoà. Tôi là công dân của Việt Nam Cộng Hoà. Những công dân VNCH có người sanh tại Miền Bắc, có người sanh tại Miền Trung, có người sanh tại Miền Nam, nhưng họ đều có chung một nền văn hóa, tôi gọi văn hóa Miền Nam. Gọi như vậy là để phân biệt với các công dân của Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, ngày xưa gọi là Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa.

Ngày nay, trong nước, còn sót lại những công dân cũ của VNCH. Tại Hải Ngoại, đa số là người của VNCH. Tại Việt Nam, những người sống tại Miền Bắc trước 1975 là công dân của CHXHCNVN. Hiện nay, đại đa số người Việt Nam trong nước là các công dân của CHXHCNVN.
Người Việt Nam, nói chung, có cùng một tiếng nói, nhưng nói cùng một thứ tiếng không có nghĩa là cùng một tổ quốc. Người Anh, người Úc, người Mỹ, cùng nói tiếng Anh, nhưng họ không cùng một tổ quốc.
Cũng vây, người Việt Nam Cộng Hòa và người của CHXHCNVN không cùng một tổ quốc. Với tôi, người của CHXHCNVN rất xa lạ: Họ nói khác tôi (tiếng Việt Cộng), họ suy nghĩ khác tôi, sống khác tôi, thậm chí lái xe, chưởi thề, ăn mặc, hát, đóng kịch, mọi thứ đều khác… Họ có một lá cờ khác, một bài quốc ca khác, những anh hùng khác, những thần tượng khác. Những người đó là gốc của tôi hay sao???

Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là tổ quốc của tôi hay sao??? Không, gốc của tôi là VNCH, tổ quốc của tôi là Việt Nam Cộng Hòa. Công dân của VNCH là công dân VNCH và công dân của CHXHCNVN là công dân của CHXHCNVN.

Hai khối người, nhưng cũng là hai nỗi cô đơn. Hai nỗi cô đơn này hiện hữu tại trong nước, nhưng cũng hiện hữu tại Hải Ngoại.

Bây giờ, giả thử có một ông đảng viên CS nào kêu gọi nới rộng tự do một chút, cởi mở hơn một chút, sửa sai chế độ của họ một chút, thì đó là việc của họ.
Riêng tôi, Cộng Sản phải được xóa bỏ toàn bộ. Sửa nó? đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
B S Trần Mộng Lâm




__._,_.___

Posted by: Mike Duong 

Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List